Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 1039: Chương 1039: Chương 1042




“Em muốn rời giường.”

Hình Liệt Hàn ôm lấy thắt lưng cô, đem mặt chôn vào trong mái tóc dài của cô: “Không được rời giường.”

“Vậy anh còn muốn làm sao nữa?” Đường Tư Vũ có chút hờn dỗi hỏi.

“Còn muốn sinh cục cưng.” Trong giọng nói trầm thấp của người đàn ông lộ ra ý cười ám muội.

Khuôn mặt Đường Tư Vũ có chút đỏ, tối hôm qua kịch liệt như vậy, hiện tại làm sao có thể chịu được?

“Không được. Không thể tiếp tục.” Đường Tư Vũ cảnh cáo.

“Làm sao vậy?” Hình Liệt Hàn lập tức chống khuỷu tay ngồi dậy, quan tâm nhìn cô.

Đường Tư Vũ nhân cơ hội này liền xuống giường: “Tóm lại là không được.”

Dù sao cô đã không có khí lực, nêu buổi sáng còn bị gây sức ép, cô cả ngày hôm nay đều sẽ mệt mỏi.

Cô còn dự định đến thăm Tô Hi. Ngày mai cô phải quay trở lại nước M rồi.

Đường Tư Vũ đi vào phòng tắm, vừa thấy mình trong gương, cô không khỏi cứng họng, cổ của cô như vậy làm sao ra ngoài gặp người khác đây!

Đường Tư Vũ đành phải đi tắm, người đàn ông phía sau cũng rời giường, nghe thấy tiếng nước trong phòng tắm, hắn liền lập tức đi vào.

Tóm lại, người đàn ông này sáng sớm đã không cam lòng từ bỏ, Đường Tư Vũ làm sao có thể thoát khỏi thủ đoạn của hắn?

Cô đang nghĩ, sinh cục cưng cũng không cần nóng vội như vậy đi!

Giữa trưa, Hình Liệt Hàn nhận được điện thoại của Ôn Lệ Thâm, mời hai người bọn họ buổi tối đến nhà ăn dùng bữa, Hình Liệt Hàn đương nhiên vô cùng vui vẻ.

Vì vậy, Đường Tư Vũ có thể ở nhà nghỉ ngơi trước một chút, đến chạng vạng lại đến thăm Tô Hi.

Buổi tối, trong nhà Ôn Lệ Thâm chuẩn bị bữa tối phong phú, Tô Hi hiện tại vẫn còn đang ở cử, ăn uống có phần thanh đạm, Đường Tư Vũ cùng cô ăn xong liền lên lầu.

Chơi cùng đứa nhỏ, nói chuyện con cái.

“Tớ còn nhớ lúc cậu sinh Tiểu Hi, tớ đứng ở trước phòng sinh tay chân luống cuống, y tác đưa đứa nhỏ cho tớ ôm, tớ lúc ấy khẩn trương muốn chết, vậy mà chớp mắt thằng bé đã 6 tuổi rồi.” Tô Hi cười nói.

“Cũng không phải đâu! Cậu vẫn luôn cường điệu với tớ trước 35 tuổi sẽ không kết hôn, hiện tại… Đứa nhỏ đều sinh ra rồi.”

Đường Tư Vũ đùa cô.

Tô Hi cong môi cười ngọt ngào: “Gặp gỡ anh ấy, tớ liền biết lời nói trước đây của tớ quá tuyệt đối rồi!”

“Hạnh phúc đến rồi, muốn ngăn cũng không ngăn được.”

Đường Tư Vũ chớp mắt mỉm cười.

Tô Hi nhìn cô: “Vậy cậu khi nào thì mang thai thứ hai? Cậu cũng nên chuẩn bị rồi đi! Tiểu Hi đã lớn như vậy rồi.”

“Thật ra tới hiện tại đã nghĩ đến rồi, nhưng mà suy nghĩ lại vẫn có chút khẩn trương.” Đường Tư Vũ nói xong, lại liếc nhìn đứa nhỏ xinh đẹp đang ngủ trên giường, thật hi vọng mình có thể sinh thêm một đứa.

“Tớ lúc ấy cũng khẩn trương. Nhưng mà nghĩ đến đứa nhỏ đáng yêu, liền không sợ gì nữa.”

“Tớ cũng hi vọng mau chóng có tin tức, hai người chúng tớ đều quyết định sẽ sinh. Tớ hi vọng có thể là một bé gái, tạo ra một chữ tốt.”

“Vậy cậu nhất định sẽ đạt được mong muốn. Tớ sau này cũng muôn có một đứa con gái!” Tô Hi vẻ mặt chờ mong nói.

“Cậu hiện tại tịnh dưỡng cơ thể cho tốt, khẳng định sẽ được cả trai lẫn gái.”

Hai chị em tốt nói chuyện. Dưới lầu, hai người đàn ông đang uống trà, nói chuyện công việc, tâm sự chuyện con cái, cuộc sống.

Thời gian bát tri bất giác đã 9 giờ 30, Đường Tư Vũ cũng không quấy rày Tô Hi nghỉ ngơi.

Cô cùng Hình Liệt Hàn ra về, buổi chiều ngày mai lên máy bay trở về nước M. Mà Tô Hi sáng mai cũng sẽ đến toà nhà tổng thống thăm Tô Thắm, cho nên cũng chỉ có thể chờ đợi lần gặp mặt tiếp theo.

Thời điểm nghỉ hè, Đường Tư Vũ sẽ mang theo con trai về chơi.

Tô Hi dỗ đứa nhỏ đi ngủ, hiện tại thời gian đứa nhỏ tỉnh lại rất ít, thời gian ngủ dài, hoàn cảnh càng yên lặng, bé ngủ càng lâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.