Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 1044: Chương 1044: Chương 1047




Bởi vì máy bay sắp cất cánh, Đường Tư Vũ liền tính toán sau khi về nước liền đi kiểm tra một chút. Nhưng, cô bình thường đi máy bay cũng không có bát cứ vấn đề gì, hôm nay lại cảm thấy trong bụng có chút nôn nao, nghĩ muốn nôn nhưng lại không nôn được, chỉ cảm thấy vô cùng khó chịu.

Hai trưởng bối Hình gia cũng rất quan tâm cô, nhưng thời điểm này điều có thể làm Đường Tư Vũ thấy dễ chịu một chút chính là uống nhiều nước ấm, sau đó tựa vào người Hình Liệt Hàn mới tốt lên.

Cậu nhóc kia ngoan ngoãn ngồi bên cạnh chú, lúc này không thể đi ầm ï với mami, nhưng đôi mắt của cậu bé thỉnh thoảng lại nhìn về phía manmii, trong mắt lộ ra mong đợi.

Chẳng lẽ mami thật sự sinh cho cậu một em trai, em gái sao?

Vậy thì quá tốt rồi. Sau khi Đường Tư Vũ uống vài ly nước nóng liền dễ chịu không ít. Tiếp viên hàng không lại đưa đến một ít điểm tâm khai vị, Đường Tư Vũ cũng ăn một ít.

Nội tâm Hình Liệt Hàn vừa kích động lại vừa vui sướng, cần thận chăm sóc hết thảy cảm xúc của cô.

Trải qua 9 giờ bay, máy bay cuối cùng cũng hạ cánh. Xe đón họ liền đến, Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn ngồi trên một chiếc xe, thẳng hướng trở về biệt thự.

Trên đường, sau khi đến một hiệu thuốc, Hình Liệt Hàn xuống xe mua que thử thai cho cô, về nhà xác định một phen.

Đường Tư Vũ cùng Hình Liệt Hàn trở về biệt thự của họ.

ù Đường Tư Vũ đặt túi xách xuống liền đi vào phòng tắm. Hình Liệt Hàn đợi ở cửa, khuôn mặt tuấn tú căng thẳng, lộ rõ vẻ khẩn trương.

Trong lòng Đường Tư Vũ càng thêm tin tưởng, cô đã từng mang thai một lần, trực giác của cô cảm thấy bản thân lại có thai rồi. Cho nên, lúc nhìn hai vạch đỏ trên que thử thai, cô mím môi cười, cuối cùng cũng đạt được ý nguyện.

Cô có đứa con thứ hai rồi.

“Tư Vũ, thế nào rồi?” Hình Liệt Hàn đợi không được muốn biết đáp án.

Đường Tư Vũ lập tức mở cửa, ngắng đầu cười với hắn: “Anh đoán xem? “

Hình Liệt Hàn chỉ nhìn nụ cười của cô đã đoán được đáp án.

Hắn lập tức ôm lấy cô, cúi người hôn xuống, khuôn mặt Đường Tư Vũ lập tức ửng hồng đẩy hắn một cái.

“Em chính là người mang thai rồi, anh không thể làm như vậy.”

Hình Liệt Hàn lập tức ý thức được điều này, vội ôn nhu vuốt ve mái tóc dài của cô: “Được, không dám, em đoán xem là trai hay gái?”

“Vậy anh muốn con trai hay con gái?” Đường Tư Vũ hỏi lại.

“Con gái, anh muốn cùng em sinh một bé gái.” Hình Liệt Hàn không do dự nói.

Đường Tư Vũ cũng nghĩ giống hắn, cô cũng hi vọng cái thai thứ hai này là một bé gái.

“Đợi sau ba tháng liền có thể biết được câu trả lời.” Đường Tư Vũ nói.

“Tư Vũ, vất vả cho em rồi.”

Đường Tư Vũ lắc đầu, mím môi cười: “Nghe nói Hi Hi cùng chị Tiểu Thắm đều đã sinh cục cưng, em hiện tại thực hi vọng cũng lại sinh một đứa, có vất vả cũng muốn sinh.”

Đem tin tốt này nói với ông Hình bà Hình, hai người cũng rất vui vẻ, điều này có nghĩa là nhà họ sắp có thêm một đứa nhỏ, vậy lại càng thêm náo nhiệt.

Ôn gia.

Tô Hi đang chơi cùng đứa con 7 tháng tuổi, thằng bé đã biết bò, phòng của nhóc được lót thảm bông mềm, nhóc bò tới bò lui trên thảm cười khúc khích, thân thể nhỏ trắng trắng mập mập được nuôi rất tốt.

“Mặc Mặc, bò về phía mami, mami ở đây.” Tô Hi chơi cùng con như vậy cả ngày cũng không mệt. Chỉ cần thấy nhóc run run bò về phía cô, đôi mắt to vừa đen lại vừa sáng khao khát được lại gần cô, trong tim cô liền trần ngập tình mẫu tử.

Lúc này, ngoài sân có tiếng xe truyền tới, Tô Hi đứng trước cửa sổ nhìn thấy, không khỏi cười nói: “Mặc Mặc, con đoán xem ai trở về?”

Nhóc bây giờ đã bò đến chân cô, ngồi lại, đôi mắt to tròn ngây thơ nhìn cô.

Không bao lâu sau cầu thang liền truyền đến tiếng bước chân trầm ổn của người đàn ông, rất nhanh, Ôn Lệ Thâm một thân tây trang giày da xuất hiện.

Thân ảnh nhóc kia nguyên bản đang ngồi, nhìn thấy anh lập tức như cá chạch nhỏ đầy sức sống, một bên cười khanh khách, một bên bò về phía cửa.

Đáy mắt Ôn Lệ Thâm lóe ra ý cười, anh ngồi xổm xuống, nhìn cơ thể nhỏ của con trai đang cố gắng bò về phía mình vươn hai tay ra.

Nhóc bò đến, giữ hai tay anh bắt đầu đứng lên, nhóc vẫn có chút đứng không vững, lung lay một chút liền nhào vào trong lòng Ôn Lệ Thâm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.