Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 121: Chương 121




“Tư Vũ, cảm ơn cậu! Thay tớ cảm ơn Hình Liệt Hàn nhét”

“Sáng sớm mai rồi hãy đi tìm vị khách này nhé! Bây giờ cũng muộn rồi, cậu đừng đi lung tung.” Đường Tư Vũ dặn dò cô.

“Ừm! Tớ biết rồi!” Tô Hi cười trả lời.

Đường Tư Vũ tắt điện thoại. Thấy người đàn ông trầm ngâm ngồi trên sofa, cô thở dài, đồng thời tim cũng đập liên hồi.

“Cái đó…Anh chắc chắn phải…” Đứng trước mặt Hình Liệt Hàn Đường Tư Vũ không muốn giữ lời hứa, bây giờ thông tin cô cũng lấy được rồi cô có thể thương lượng với anh ta.

“Tôi quyết rồi! Phải hôn!” Hình Liệt Hàn khoanh tay, ngắt lời cô.

Cầu xin thay đổi phương pháp Đường Tư Vũ cắn môi nói: “Có thể đổi thành cách khác được không!”

Hình Liệt Hàn mỉm cười, đột nhiên, thân hình cao lớn đứng dậy khỏi ghế sô pha, anh vẫn khoanh tay, từng bước ép về phía Đường Tư Vũ.

Đêm nay, người đàn ông này thật là nguy hiểm, như một quái thú có thể ăn thịt người bất cứ lúc nào, Đường Tư Vũ lập tức sợ hãi chân lùi lại hai bước: “Anh … anh muốn nói gì thì nói đi, tai của tôi rất thính! Tôi có thể nghe thấy anh nói.”

Thế nhưng, khóe miệng của anh lại gợi lên một tia cười lạnh, khiến cô không thể an tâm. Từng bước từng bước, cô bị đầy đến trước cánh cửa sổ sát đất. Đường Tư Vũ thấy không thể rút lui được nữa, liền vươn tay ngăn anh ta lại: “Hình Liệt Hàn, anh muốn nói gì thì hãy nói ra, không cần làm thế này.”

Hình Liệt Hàn chống đôi tay lên, bao vây cô vào khoảng giữa ngực anh và cửa số kính. Khuôn mặt anh tuấn của anh tiến lại gần: “Em vừa nói, đổi cách khác?”

“Đúng! Chúng ta đổi cách khác đi! Ví dụ như ôm, để tôi ôm anh một cái.” Đường Tư Vũ nghĩ ôm thì cô có thể tiếp nhận được.

“Có thể đổi cách khác!”

“Có thể?” Đường Tư Vũ ngạc nhiên.

Chỉ thấy đôi môi mỏng gợi cảm mà ấm áp của người đàn ông nhẹ mở: “Ý tôi không phải là ôm, mà là tối nay cô lấy thân báo đáp.”

Đường Tư Vũ lập tức hóa đá, vẻ ngạc nhiên vui mừng trên khuôn mặt biến thành kinh ngạc sợ hãi, vội vàng đẩy ngực anh ra: “Anh không đồng ý thì không đổi nữa, cứ giữ nguyên như cũ đi!”

“Cô chủ động đi.”

“Tôi… tôi không biết hôn!” Đường Tư Vũ chống cự quay mặt đi, làn da trắng hồng đã lộ ra vẻ xấu hồ của cô.

Hình Liệt Hàn mỉm cười, người phụ nữ này thật sự ngốc nghéch, tuy nhiên cô ngốc như vậy anh lại thấy thích. Nếu cô giống những người phụ nữ hôn giỏi thì nhất định đã được người khác huấn luyện, còn người phụ nữ này thật ngốc, rõ ràng là không có kinh nghiệm trong lĩnh vực này.

Ánh sáng ngoài cửa sổ phản chiếu vào phòng, dưới ánh đèn pha lê màu vàng ấm áp, Đường Tư Vũ đã cắn môi vài lần nên giò, đôi môi của cô đang đỏ mọng. Mà lúc này đây, cô đang căng thẳng khẽ khép môi lại, vô tình tỏa ra sức hút mãnh liệtvới anh.

Yết hầu gợi cảm của Hình Liệt Hàn khẽ động. Anh dùng một tay ôm giữ chắc phía sau đầu cô, vòng tay qua eo, đôi môi mỏng của anh nhắm xuống đôi môi đỏ mọng của cô, hung hăng ấn xuống.

Hôn lưỡi kiểu Pháp!

Mười phút.

Người đàn ông này thật sự phải hôn đúng thời gian, Đường Tư Vũ muốn ngạt thở luôn, cuối cùng chỉ có thể dựa vào trong lồng ngực của anh thở dốc, khuôn mặt nhỏ nhắn như hoa hồng, thật khiến người khác động lòng.

Hình Liệt Hàn cũng không hơn. Anh thở hồn hến, ánh mắt chăm chú nhìn, như màn đêm ngoài cửa sổ, bên trong có tia dục vọng màu đen lóe lên, toàn thân căng cứng đến cực điểm. Chỉ là một nụ hôn, sao có thê thỏa mãn anh?

Lúc này, anh rất muốn đè cô lên cửa kính và mạnh mẽ muốn oô.

Người phụ nữ này đúng là một yêu tỉnh, chạm không được, vừa chạm vào là nghiện.

Sau khi Đường Tư Vũ lấy lại tinh thần, cô nhanh chóng thoát khỏi vòng tay của anh, rồi nói: “Tôi về phòng tắm rửa một chút, nhất định sẽ qua ngủ trên ghế sô pha của anh.”

Đường Tư Vũ đã đồng ý sẽ qua đêm ở nhà anh. Anh ngủ giường, cô ngủ sô pha, tóm lại, cô phải hoàn thành ba điều kiện này càng sớm càng tối.

Hình Liệt Hàn không nói gì, để cô mở cửa rời đi, còn anh, rõ ràng đã tắm rồi nhưng lúc này anh đang nghĩ muốn tắm nước lạnh. Đúng là việc đưa ra yêu cầu này là trừng phạt Đường Tư Vũ nhưng cũng khiến anh tự làm khổ mình.

Đường Tư Vũ trở về phòng tắm rửa, tối nay cô chọn một chiếc quần tây có thiết kế bảo thủ, áo phông dài, và khoác lên mình chiếc chăn bông mỏng. Cô rõ ràng đã có sự chuẩn bị kỹ lưỡng trước khi đi.

Khi Hình Liệt Hàn thấy cô quay trở lại như vậy, khuôn mặt anh tuần của anh lập tức lạnh đi: “Ý cô là gì? Không tin tưởng tôi à?”

“Không phải! Tôi sợ ban đêm lạnh.”

“Giờ đang là tháng sáu.”

Cả nhà nhớ truyen.one nhé, có gì truy cập trực tiếp truyen.one gõ tìm nhé! Chúc cả nhà vui khỏe mùa dịch nhé!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.