Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 1292: Chương 1292: Chương 1295




Hoắc Kỳ Ngang sững sờ vài giây, nhưng vẫn cười như cũ: “Anh có lòng tin, chúng ta nhất định sẽ lại một lần nữa ở bên nhau.”

Kỷ An Tâm cũng mềm lòng hơn một chút, cô không muốn đưa ra lựa chọn ngay bây giờ, cô muốn bình tĩnh lại một chút, cũng muốn vực dậy công ty trước đã.

Dù sao thân phận của người đàn ông này có chút cao không với tới được, cô hi vọng anh tốt, nhưng cô cũng không tệ.

“Đừng có lắm điều nữa, mau đi làm việc đi! Tôi cũng đang bận, cúp máy đây.” Dút lời, Kỷ An Tâm thực sự cúp máy đi.

Sau khi cúp điện thoại, cô không khỏi mỉm cười, lắc đầu, tiếp tục xem danh sách khách hàng, tìm được công ty tốt, vươn tay gọi điện thoại. “Alo, xin chào, tôi nghe nói rằng công ty của anh đang tuyển dụng một giám đốc điều hành. Chúng tôi là một công ty tuyển dụng xuất sắc, có thể cung cấp cho quý công ty những nhân tài chất lượng cao cấp nhất.”

*Ò! Cô là công ty Ưu Thắng đấy à?”Người đàn ông bên kia đầu dây lười biếng nói.

“Đúng vậy! Nếu quý công ty có nhu cầu, chúng tôi có thể phục vụ quý công ty bắt cứ lúc nào.”

“Phục vụ? Là phục vụ phương diện nào đấy? “Người đàn ông bên kia đùa cọt nói.

Kỷ An Tâm nén giận, vẫn cười: “Đương nhiên là phục vụ tìm kiếm nhân tài.”

“Thế này đi! Nếu các cô có thể cung cấp phục vụ ở khía cạnh nào đó, loại phục vụ mà công ty cô đã cung cấp cách đây không lâu ấy, tôi có thể cân nhắc việc gặp gỡ nhân viên của công ty các cô, với điều kiện là cô phải cử mấy người đẹp, tay nghề giỏi một chút.”

Kỷ An Tâm nhíu chặt lông mày, lạnh nhạt nói: “Xin lỗi ngài, làm phiền rồi, tạm biệt.”

Kỷ An Tâm cúp điện thoại, thở hắt ra, Tưởng Y San thực sự đã hủy hoại danh tiếng của công ty hết cả rồi.

Kỷ An Tâm không bỏ cuộc, cô tiếp tục lướt qua từng cái tên trong danh sách, tất nhiên không thể thiếu một số cuộc gọi không tốt lắm. Đến khoảng bốn giờ chiều cô mới dừng lại, lúc này cô đã rất mệt rồi.

Kỷ An Tâm tan sở sớm đi đón con gái, lúc này có thể ở bên con gái là động lực duy nhất để cô giải tỏa căng thẳng.

Nhìn thấy cô bé nhỏ nhắn dễ thương, cô lập tức có lại động lực. Cô muốn cho con một cuộc sống tốt đẹp hơn, dù công việc có thảm hại đến mức nào, vất vả đến đâu cũng đáng.

Sau khi cô bé lên xe, lập tức bĩu môi hỏi Kỷ An Tâm: “Mami ơi, mami nói xem, con rốt cuộc có ba không?”

Trái tim Kỷ An Tâm lập tức căng thẳng, nhẹ nhàng đáp: “Đương nhiên là có rồi!”

“Thế nhưng ba của con ở đâu rồi? Tại sao ông ấy không bao giờ đến gặp con?”

Tim Kỷ An Tâm đập mạnh. Con gái cô có phải đã chịu kích thích gì ở trường sao?

“Có chuyện gì vậy, Hiểu Hiểu?”

Cô bé bĩu môi: “Hôm qua Tiểu Tuấn đem một chiếc xe tải lớn do ba của cậu ấy làm, đồ thủ công của họ ai cũng làm rất tốt, đều là do ba của các cậu ấy làm. Con cũng muốn có ba làm cho con.”

Trái tim Kỷ An Tâm bỗng nhói đau, tối qua cô và ba đã cùng nhau làm cho cô bé một chiếc xe tải thủ công, điều này có lẽ khiến cho cô bé cảm thấy khác với các bạn cùng lớp!

“Hiểu Hiểu, con đợi thêm chút nữa nhé, được không?”

“Con đợi thì ba sẽ xuất hiện sao ạ?” Cô bé chớp chớp đôi mắt to tròn, hỏi.

Đôi mắt Kỷ An Tâm chợt ướt, cô gật nhẹ đầu: “Đúng vậy, ông ấy sẽ xuất hiện.”

Chớp mắt đã một tuần trôi qua, sinh nhật của cô bé sắp đến.

Để tạo bất ngờ cho con gái, Kỷ An Tâm cũng đang nghĩ đến việc tặng cho cô bé một món quà đặc biệt.

Ban đêm lúc đi ngủ, Kỷ An Tâm ngập ngừng hỏi con gái mình muốn món quà gì, cô nào biết được rằng cô bé sẽ bĩu môi, nghĩ một lúc rồi nói: “Con muốn có ba.”

Câu nói này khiến Kỷ An Tâm cả đêm không thể ngủ ngon, con gái càng lớn càng muốn có ba, hơn nữa ở trường lại bị kích thích như thế này. Kỷ An Tâm cảm thấy có lỗi với con gái, cô cũng đang chờ một cơ hội thích hợp.

Kỷ An Tâm cũng chưa từng nghĩ đến, trái tim mà cô tưởng có thể cứng rắn, cuối cùng lại thay đổi.

Hôm nay Kỷ An Tâm đến đón con gái, buổi tối cùng ba mẹ đi mua sắm, nhân tiện sắm thêm cho con gái vài bộ quần áo, cô bé lớn khá nhanh, quần áo mặc từ mùa đông năm ngoái bây giờ mặc lại nhỏ hơn rất nhiều.

Thảm An Nhiên đỗ xe, cô không kiềm được nhìn quanh một vòng, nhưng đã rất lâu rồi cô không thấy đoàn xe của Hoắc Kỳ Ngang, tim cô không khỏi nhói một chút, có lẽ bây giờ anh thật sự rất bận!

“Kỷ tiểu thư!” Giọng một người phụ nữ đột ngột vang lên từ phía sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.