“Tôi từ trước đến giờ chưa có suy nghĩ như vậy.” Trang Noãn Noãn tức giận trả lời.
“Vậy cô có thể giải thích, tại sao cô và Kiều Mộ Trạch lại đi gần nhau như vậy? Tại sao anh ấy phải cứu cô? Cô dám nói cô không có tâm cơ gì sau lưng không?”
“Tôi không có, tôi không có tiếp cận anh áy, là bởi vì ba tôi từng là một nhân viên của công ty anh ấy, ba tôi ở chức vụ công việc của anh ấy mà qua đời, tôi chỉ muốn tìm anh ấy đòi công đạo cho ba tôi mà thôi.” Trang Noãn Noãn nói ra chân tướng một mạch.
Sau đó, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến nghe xong chỉ cảm thấy cô đang tìm lí do, tiếp cận Kiều Mộ Trạch mới là mục đích của cô.
Lam Sơ Niệm đau lòng ôm cô: “Noãn Noãn, mình hiểu cậu.”
Trang Noãn Noãn cảm kích nhìn cô, cũng nhìn phía hai thành viên kia: “Tôi chỉ hy vọng các cậu hiểu cho tôi, nhưng mà tôi tuyệt đối không có ý dựa thế câu dẫn Kiều Mộ Trạch.”
Lâm Thiền lập tức xoa dịu: “Được rồi, việc này đến đây thôi! Về sau chúng ta vẫn là chị em tốt.”
Cô ta cũng hy vọng kết cục sau khi nhóm nữ này tan rã, dù sao danh tiếng của các cô ta chính là bởi vì nhóm này của các cô ta mà có, nếu giải tán nhóm này đối với các cô ta mà nói cũng là tổn thất cực lớn về danh tiếng.
Đương nhiên, các cô ta nhằm vào Trang Noãn Noãn không) h phải có bất kì nguyên nhân khác, chủ yêu nhất là bởi vì nhân khí của Trang Noãn Noãn cao, hát rất hay, mức độ được fan yêu thích vượt xa hai người rất nhiều.
Điều này khiến trong lòng các cô ta không được thăng bằng.
Buổi tối, Trang Noãn Noãn một mình trở về nhà, bà ngoại không ở nhà, cô một mình trở về phòng, cảm thấy cảm giác cô đơn bao vây lấy mình.
Cô ngồi ở trên giường, ôm lấy đầu gối, nhìn thế giới rực rỡ ở bên ngoài cửa sổ, trong lòng cô vô cùng cô đơn. Sáng sớm, Trang Noãn Noãn ngồi xe của công ty đến công ty hoá trang, thợ trang điểm giúp các cô trang điểm không giống nhau để phù hợp với nhãn hiệu quần áo được cung cấp, đều là những bộ trang phục được thiết kế vô cùng hoàn mỹ, mỗi người còn được đưa đến một bộ trang sức để phối hợp cùng.
Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến chọn xong, để lại cho Trang Noãn Noãn một bộ cực kì đơn giản.
Trang Noãn Noãn cũng không có bất kì ý kiến gì, cô đứng ở trước gương, hơi thở minh tỉnh tản phát ra.
Trên người cô có sự thanh thuần, ngọt ngào, lại có khí chất mâu thuẫn vừa gợi cảm vừa tao nhã.
Tóc dài hơi xoăn của cô thả ngang vai ở đằng sau, dây cầu vai màu xanh lục vòng qua ngực váy, cô cực kì cảm thán sự hoàn mỹ này.
Lam Sơ Niệm thích váy công chúa, vì vậy cực kì thích váy đen kinh điển, trên người mặc một chiếc áo màu trắng gạo lộ rõ ra khí chất.
“Được rồi, sắp đến giờ rồi, chúng ta đến trung tâm thương mại đó đi, đầu tiên sắp xếp bữa trưa trước, chính là ở một nhà hàng trong trung tâm thương mại.” Chu Đào tự mình dẫn đội.
Lúc đi đến phía trung tâm thương mại, Chu Đào ngồi ở ghế lái của mình, mới kết thúc điện thoại với giám đốc nhãn hiệu, điện thoại cài vào xe của anh lại vang lên, anh nhìn một cái lập tức không dám chậm trễ nhanh chóng nhận: “Alo, Kiều tổng.”
“Trang Noãn Noãn hôm nay có hoạt động biểu diễn? Sắp xếp vệ sĩ ổn thoả chưa?”
Đầu bên kia một chuỗi câu hỏi với giọng trầm thấp.
Chu Đào lập tức trả lời nói: “Chúng tôi tự mình mời vệ sĩ giúp đỡ, còn có bên nhãn hiệu cũng có bảo vệ ở hiện trường, chắc sẽ không xảy ra chuyện gì đâu, anh yên tâm đi.”
“Cụ thể trung tâm thương mại đó ở đâu? Thời gian là lúc nào?”
Chu Đào lập tức nói trung tâm thương mại lớn nhất trung tâm thành phó, cũng nói luôn thời gian, đầu bên kia liền cúp máy.
Có điều Chu Đào có chút kinh ngạc, Kiều Mộ Trạch hỏi tỉ mỉ như vậy, chẳng lẽ anh sẽ đến hiện trường sao? . đam mỹ hài
Nếu anh ấy đến nhất định là vì Trang Noãn Noãn.
Hiện tại, anh chưa lên tiếng, để cho những thành viên khác biết, nhóm nữ này sở dĩ thanh lập toàn là bởi vì một mình Trang Noãn Noãn, mới mời đến được khoản đầu tư hùng hậu Ờ như vậy. Trong văn phòng tổng giám đốc của tập đoàn Kiều thị, một bóng người cao to khỏe khoắn đứng trước cửa số sát đắt, áo sơ mi tơ thật màu trắng khiến anh tản ra khí chất tinh anh của thương giới, cửa sổ kính phản chiếu lại gương mặt anh tuần mê người lạnh nhạt, tóc đen được tạo hình khiến anh không lỗi thời lại thêm quyền rũ.
Kiều Mộ Trạch cúi đầu nhìn đồng hồ ở cổ tay, thời gian còn sớm, mới 12 giò trưa.
Buổi trưa anh còn có một buổi hẹn ăn cơm, anh trở về vị trí của mình, ấn gọi điện thoại nội bộ: “Thay đổi vị trí khách sạn một chút đi.”
Anh nói là một nhà hàng gần trung tâm thương mại, trợ lí bên đó lập tức thay anh đổi địa điểm nhà hàng.