Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 1601: Chương 1601: Chương 1605




“Không phải, vừa rồi Kiều phó tổng đến một chuyền, ông Ấy ở trong phòng với Trang tiểu thư một lúc, vừa nãy tôi vào đưa nước trà, phát hiện cảm xúc của Trang tiểu thư vô cùng sa sút.” Dương Lệ nói theo sự thật.

Lông mi Kiều Mộ Trạch bỗng nhiên vặn lại, người chú này đến nói gì với Noãn Noãn?

“Ông ấy ở lại khoảng bao lâu?”

“Đại khái khoảng tầm năm phút đi!”

Kiều Mộ Trạch đẩy cửa đi vào, đúng lúc Trang Noãn Noãn vẫn đang trong tư thế ôm chặt lấy bản thân mình, giống như trong ngày thu ấm áp này mà cả cơ thể cô lại vô cùng lạnh lẽo vậy.

Trang Noãn Noãn ngẳng đầu lên nhìn thấy anh đi đến, lập tức luống cuống buông cánh tay đang ôm chặt nhau ra, theo bản năng túm túm lấy đầu gối.

Kiều Mộ Trạch thấy dáng vẻ này của cô, không hiểu đau lòng, chú đã nói với cô những gì? Đột nhiên khiến cô từ dáng vẻ tự tin của buổi sáng, trở thành dáng vẻ hoang mang thất thần này?

“Nhìn thấy chú của anh rồi? Hai người đã nói những gì?”

Kiều Mộ Trạch trầm giọng hỏi.

Trang Noãn Noãn nhanh chóng lắc đầu phủ nhận, dáng vẻ nói dối này của cô, đến một đứa trẻ cũng không bằng.

Kiều Mộ Trạch ngồi vào bên cạnh cô, ngồi sát cạnh cô, hô hấp của Trang Noãn Noãn có chút cứng lại, tất cả những biểu cảm nhỏ bé của cô đều đang nói lên, cô muốn cách xa anh 1 chút.

Kiều Mộ Trạch khẽ cắn môi mỏng, cánh tay khỏe khoắn, ôm chặt cô vào trong lòng: “Đừng quan tâm chú anh nói với em những gì, đừng tin chú ấy.”

Trang Noãn Noãn khẽ giật mình, ngẳng đầu nhìn anh: “Vì sao?”

Ánh mắt Kiều Mộ Trạch nghiêm túc mà thâm thúy nhìn cô chăm chú: “Noãn Noãn, từ giờ trở đi, bất kỳ chuyện gì đi chăng nữa em chỉ cần tin tưởng một người là anh là đủ rồi.”

Trang Noãn Noãn trừng mắt nhìn: “Thế nhưng em không muốn tổn thương anh, còn có người nhà của anh.”

Kiều Mộ Trạch nghe xong, liền biết Kiều Huy Dương đã tẩy não cô rồi, anh từng bước từng bước moi ra những lời mà ông ta nói: “Sao em lại tổn thương đến người nhà của anh?”

“Ba mẹ của anh chắc chắn là mong anh có thể tìm được một người bạn gái môn đăng hộ đối, không phải là người có gia thế bối cảnh giống như em, em… không xứng với anh.” Trang Noãn Noãn nói xong, khuôn mặt nhỏ nhắn rũ xuống.

Loại điều kiện này, cô đúng là không có cách nào.

Đáy mắt Kiều Mộ Trạch hiện lên một vòng hàn ý, người chú này đến cùng là có ý gì? Vậy mà lại chạy tới nói những lời tàn nhẫn như vậy với người phụ nữ của anh, cho dù là xứng hay không xứng, cũng không phải là do anh nói mà được, ông ta thích quản chuyện không đâu như vậy sao?

Kiều Mộ Trạch cười lạnh nói: “Em cảm thấy với điều kiện bây giờ của anh, lẽ nào đến cả người con gái mà anh thích anh cũng thể lựa chọn hay sao? Nếu như có ai nói với em, em không xứng với anh, vậy thì em bảo người đó đến hỏi thẳng anh, xứng hay không xứng, không phải người ta nói là được, mà là anh nói mới tính.”

“Thế nhưng mà… Chỗ ba mẹ anh thì sao? Anh không thể không quan tâm đến cảm giác của hai bác chứ?” Trang Noãn Noãn lo lắng nhất, chính là sự tồn tại của cô ảnh hưởng đến tình cảm của anh và người nhà.

Kiều Mộ Trạch an ủi: “Đừng lo lắng, anh đã hỏi qua ba mẹ anh rồi, ba mẹ đã đồng ý cho hai chúng ta ở bên nhau.”

Trang Noãn Noãn kinh ngạc nhìn anh: “Thế nhưng mà…

vừa nãy chú anh nói… hai bác không đồng ý.”

Đáy mắt Kiều Mộ Trạch hiện lên một vòng giận dữ: “Ông ta đúng là thích lo chuyện bao đồng, ba mẹ anh còn chưa nói gì, ông ta đã chạy đến nói năng lung tung với em ri.”

Trang Noãn Noãn kinh ngạc nhìn anh, cũng có chút lo lắng cho quan hệ của anh và chú anh.

Kiều Mộ Trạch cảm nhận được, đưa tay vuốt sau gáy cô: “Có phải em cảm tháy anh không tôn trọng trưởng bồi hay.

không?”

Trang Noãn Noãn chỉ là rủ mắt xuống, nào dám nói anh như vậy?

Kiều Mộ Trạch cũng không cảm thấy lạ, người ngoài cũng không biết quan hệ trong gia đình anh, chỉ coi bọn anh thực sự là quan hệ ruột thịt.

“Người chú này của anh vẫn luôn vì chuyện của công ty mà oán hận người nhà của anh, thậm chí vụ án lúc nhỏ anh bị bắt cóc mà chưa tìm được hung thủ, xém chút đã lấy mạng của anh, anh cũng đang nghi ngờ là do ông ta làm.”

Trang Noãn Noãn không dám tin nhìn anh: “Nhưng ông ấy là chú của anh.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.