Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 1634: Chương 1634: Chương 1638




Lam Sơ Niệm không khỏi nghĩ tới cái hôn trong mơ lần trước, cái hôn đó thật sự rất chân thực, giống như cô được anh hôn thật.

Rốt cuộc hôn có cảm giác thế nào? Trong lòng Lam Sơ: Niệm có một suy nghĩ to gan, cô muốn thử xem…

Cô ngắng đầu lên từ trong ngực anh, một đôi mắt to long lanh nước nhìn anh, ánh mắt hơi lộ ra nét chờ mong gì đó.

Lam Thiên Hạo cúi đầu, nhìn vào ánh mắt cô, không khỏi nhận ra sự khát vọng ở trong mắt cô.

“Em muốn làm gì?” Anh biết rõ còn hỏi.

“Em nghĩ… em không muốn làm gì cả. Chỉ là em thấy…”

Lam Sơ Niệm sao có thể không ngại mà bảo cô muốn hôn?

Nhưng mà ngay lúc cô định đứng dậy quay về phòng, cánh tay của cô bị người đàn ông kéo một cái, cô lại nhào vào lồng ngực anh, cái hôn cũng thế mà đặt lên.

Buổi tối hôm nay, cả hai người dường như đều không ngủ được. Một cái hôn khiến hai trái tim nói liền với nhau.

Có điều, Lam Thiên Hạo cũng không vội vàng làm gì cô cả, dù sao cũng chưa phải lúc được tán thành hoàn toàn, anh không muốn tổn thương tới cô.

Một cái hôn đã đủ khiến trái tim Lam Sơ Niệm kinh sợ tới độ bay ra ngoài rồi. Đây có thể xem là cực hạn khi cô bắt đầu đón nhận tình cảm này.

Sớm ngày hôm sau, hai người đi tới sân bay. Ở trên xe, ánh mặt trời hôn lên cửa kính xe sạch sẽ, hôn lên thân ảnh ngọt ngào tựa sát nhau của họ, mà tay của họ cũng siết chặt một chỗ.

Lam Sơ Niệm thật sự rất lưu luyến tất cả ở nơi này, cô nghĩ, những gì xảy ra ở đất nước này, đều sẽ trở thành hồi ức đáng quý đời này của cô.

Trên máy bay, Lam Thiên Hạo cũng chăm sóc cô vô cùng.

Tối qua mất ngủ một đêm, Lam Sơ Niệm ngủ hết trên máy bay.

Chờ khi cô tỉnh lại, máy bay đã ở trên bầu trời thành phố A.

rồi. Xuyên qua tầng mây mỏng, một thành phó lớn phồn hoa đã ở ngay dưới mắt.

Lam Sơ Niệm mơ màng nhìn phong cảnh ở ngoài cửa sổ, trái tim như thể đã bị đeo một chiếc xích, về tới nhà, tôi sẽ không thể công khai quan hệ với đại ca. Đối với việc này, Lam Thiên Hạo không cho cô đứng ra, sợ cô sẽ chịu tổn thương.

Ở phía ba mẹ, anh sẽ tự mình xử lý.

Nhà họ Lam.

Đã qua vài ngày, ba mẹ và Lam Thiên Thần đã nhận được điện thoại.

Lam Sơ Niệm vốn đang được Lam Thiên Hạo nắm tay, đến lúc sắp tới cửa đón, cô vẫn còn hơi căng thẳng rút tay ra, vì ba mẹ tới đón.

Lam Sơ Niệm đeo khẩu trang, che gương mặt thẹn thùng của cô. Chỉ có đôi mắt trong suốt lộ ra, còn cả mái tóc dài ngang vai, trông thật là đáng yêu thu hút.

“Ba, mẹ.” Lam Sơ Niệm chạy bước nhỏ đi tới, bà Lam đưa tay ôm cô: “Con nhìn con xem, lén lút chạy đi, muốn hù chết mẹ à?”

“Mẹ, con không sao, có anh cả chăm sóc con.” Lam Sơ Niệm nói xong, quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, tràn đầy cảm giác tin tưởng.

Ánh mắt bà Lam cũng có hơi nhạy cảm đánh giá hai người, nhưng không có đầu mối gì cả.

Trên đường về nhà, Lam Thiên Hạo cần phải tới công ty.

Lúc lên trên xe, ánh mắt của anh vẫn nhìn lên người Lam Sơ Niệm, Lam Sơ Niệm ngồi vào trong xe, xuyên qua lớp cửa sổ xe cảm nhận được anh cả đang nhìn cô. Trong lòng cô lập tức có một sự ngọt ngào lấp đây.

Lần này Lam Thiên Thần ngồi cạnh cô, anh có ý muốn tách ba mẹ ra, bởi vì anh có chuyện muốn nói.

Lúc xe chạy, dáng người Lam Thiên Thần sát lại một chút: “Sơ Niệm, chuyện ở trên mạng, anh giúp hai người giải thích rồi, em cũng đừng lo lắng quá.”

Lam Sơ Niệm không khỏi mang gương mặt mơ hồ nhìn anh: “Chuyện gì ạ?”

Lam Thiên Thần ngần ra: “Em không biết em và anh cả bị trên mạng hiểu nhằm là quan hệ trai gái sao? Anh cả cũng không nói với em à.”

Lam Sơ Niệm nghe xong, mặt lập tức đỏ bừng lên: “Cái gì? Trên mạng nói cái gì thế?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.