“Hình thiếu gia, trả Đoá Đoá lại cho anh. Tối nay tôi phải ra ngoài, sợ không lo được cho nó.”
Ngăn cách bởi cánh cổng sắt, cô đưa Đoá Đoá vào.
Hình Nhất Phàm ôm Đoá Đoá lại vào lòng, nhướng mày.
hỏi: “Cô đi đâu vậy?”
“Tôi về nhà gặp ba tôi, lát nữa có thể sẽ về rất muộn.” Cô nói xong liền cười nói: “Tôi đi trước đã.”
Nhìn thấy cô ngồi vào trong xe, Hình Nhất Phàm nghĩ đến chân của cô vừa mới lành, trầm giọng nhắc nhở cô: “Lái xe cần thận.”
*Tôi biết rồi, tôi cũng là một tài xé lão luyện đấy nhé.” Bạch Hạ cười hì hì, thứ cuối cùng để lại cho Hình Nhất Phàm là nụ cười rạng rỡ của cô ấy, mà chiếc xe màu trắng của cô đã lái đi mắt rồi.
Hình Nhất Phàm ôm Đoá Đoá, nhưng trong đầu lại hiện lên một điều gì đó, rốt cuộc thân thế của Bạch Hạ như thế nào? Không biết sao, anh lại có chút tò mò.
Cô đã sống ở đây một mình một năm trời, ngay cả bị thương cũng không có người nhà để chăm sóc, Hình Nhất Phàm nghĩ đến đây, sự tò mò càng trở nên mạnh mẽ hơn. . truyện teen hay
Mà anh biết muốn điều tra chuyện này, anh có thể tìm đến một người, đó là một vị trợ lý rất có năng lực của anh hai, Hàn Dương.
Hình Nhất Phàm quay trở lại phòng khách, cầm điện thoại di động gọi điện thoại cho Hàn Dương.
“Alo! Nhị thiếu gia.” Hàn Dương ở đầu dây bên kia rất tôn kính với anh.
“Trợ lý Hàn, có thể làm phiền anh điều tra thông tin của một người giúp tôi không, đừng nói cho ai biết cả.” Hình Nhất Phàm nói.
“Được chứ! Xin hỏi cậu muốn điều tra thông tin của ai ạ2”
“Một cô gái tên là Bạch Hạ, năm nay 23 tuổi, sinh nhật của cô ấy là ngày 20 tháng 8.” Hình Nhất Phàm nói hết những gì anh biết về cô. Đây là do lần trước anh giúp Bạch Hạ thu dọn đồ đạc, nhìn thấy một bản hợp đồng trên bàn làm việc của cô, trên đó có thông tin ra đời của cô.
“Nhị thiếu gia muốn điều tra tin tức về phương diện nào của vị tiểu thư ạ?”
“Điều tra về gia thế bối cảnh của cô ấy đi!”
“Dạ được! Cho tôi một chút thời gian, tôi sẽ gọi lại cho cậu ngay khi có tin tức.” Hàn Dương vô cùng tháo vát nói.
“Được, tôi đợi cuộc gọi của anh.” Hình Nhất Phàm nói xong liền cúp máy. Anh đột nhiên nhận ra mình rất để ý đến Bạch Hạ, vẻ mặt sững sờ vài giây.
Bạch Hạ lần theo địa chỉ ba gửi, chậm rãi tìm kiếm ở khu vực gần đó. Đây là khu dân cư cao cấp ở trung tâm thành phố, nghe nói bất động sản ở đây đã là giá bất động sản cao nhất trung tâm thành phố rồi. Có thể mua được một căn nhà ở đây, hơn nữa còn là biệt thự thì gia thế không hề tầm thường, dù sao vị trí này cho dù có tiền cũng chưa chắc giành được.
Bạch Hạ biết công ty của ba cô những năm gần đây đã phát triển thêm, nhưng cô chưa bao giờ xin tiền của nhà vì bên cạnh ba cô có một người phụ nữ rất hung dữ, bà ta dắt theo một đứa con trai và một đứa con gái chiếm tất cả mọi thứ của ba cô.
Ba cô là một người vô cùng không an phận, những năm trước ông có rất nhiều phụ nữ, lúc đó Bạch Hạ rất đau lòng khó chịu, đến giờ thì cô đã sớm thờ ơ không để ý đến nữa.
Tuy nhiên, điều đáng ngạc nhiên là người phụ nữ đã sinh một trai một gái bên cạnh ba kia, đến giờ vẫn ngồi vững ở vị trí Bạch phu nhân, bình yên vô sự.
Bà ta không hề yếu đuối bắt lực như mẹ của cô, mẹ cô vì không thể chấp nhận được cách sống ăn chơi trác táng của ba, sau khi viết một lá thư tuyệt mệnh thì liền sớm kết liễu cuộc đời mình, rời bỏ hết thảy chuyện trần tục thế sự, để lại mình cô đối mặt với gia đình phức tạp này.
Xe của Bạch Hạ đậu ở bãi đậu xe cạnh tiểu khu, cô xách túi đi vào, vừa bước vào, bảo vệ đã yêu cầu cô phải đăng ký: “Tiểu thư, xin cô hãy đăng ký thông tin chỉ tiết của mình, thêm nữa là ghi rõ tên của chủ hộ mà cô đến thăm. “
Bạch Hạ viết xong, bảo vệ vừa nhìn liền kinh ngạc hỏi: “Cô là người quen gì của Bạch tiên sinh sao?”
*Tôi là con gái đầu của ông ấy.” Bạch Hạ giễu cợt đáp.
“ÒI Tôi không biết Bạch tiên sinh lại còn có cô con gái lớn như vậy!” Vệ sĩ kinh ngạc thốt lên, ba năm nay anh ta thực sự chưa từng thấy cô.
Bạch Hạ cũng không thấy lạ, cô đi thằng vào trong tiểu khu, bảo vệ còn tốt bụng chỉ đường cho cô. Bạch Hạ đi dọc theo con đường rộng rải của tiểu khu, nhìn số nhà, cuối cùng, cô dừng trước một căn biệt thự cỡ trung.
Căn biệt thự to lớn đèn đuốc sáng rực trước mặt khiến Bạch Hạ sững sờ vài giây, cô lúc này ngược lại muốn bỏ trốn hơn là đi vào đó mà.