Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 1854: Chương 1854: Chương 1858




“Bỏ đi ạ, có thể là con chỉ có hứng thú nhát thời, bây giờ con đang tập chung vào công việc.” Hình Nhất Phàm nói xong nhìn Đóa Đóa bị con mèo đực của cháu gái nuôi đuổi theo, anh không khỏi có chút lo lắng nhìn qua đó: “Chúng nó sẽ không đánh nhau chứ?”

“Không sao đâu! Mẹ sẽ trông chừng.” Tường Lam bật cười, muốn nói gì đó: “Ý của cả nhà chúng ta đều quyết định sẽ ra nước ngoài đón năm mới, đi nghỉ mát ở tòa nhà trên hòn đảo mà anh con mua, năm sau sẽ quay lại, con cũng cùng đi đi!”

Hình Nhất Phàm nghĩ đến công việc, còn có một người mà anh chưa từ bỏ được, anh trực tiếp từ chối: “Mẹ, mọi người đi đi! Có thể con phải ở lại trong nước để làm việc.”

“Chẳng lẽ không thể dành ra được thời gian vài ngày hay sao?” Tưởng Lam hy vọng cả nhà có thể đi cùng nhau, đúng lúc lần này qua đó còn đó người nhà Ôn gia, náo nhiệt biết bao!

Hình Nhất Phàm cũng muốn ở cùng gia đình, nhưng bây giờ người nhà có anh trai chị dâu, còn có em gái anh bọn họ đều ở đó cùng nhau, anh cũng yên tâm, ngược lại bây giờ anh đang muốn ở cạnh một người phụ nữ.

“Mẹ, đến lúc đó rồi nói! Cách năm mới còn hai tháng nữa mà!” Hình Nhất Phàm nói xong nhìn đồng hồ: “Mẹ, con hẹn Nhất Nặc ăn trưa, mẹ có muốn đi cùng không?”

“Mẹ không đi, buổi chiều Vũ Điềm về, mẹ còn muốn nấu chút đồ cho con bé ăn.” Bây giờ sở thích của Tưởng Lam chính là chăm sóc cho các cháu, mỗi ngày cũng coi như là tràn đầy hạnh phúc.

Hình Nhất Phàm chỉ đành nói: “Vâng, vậy con qua nhà hàng đó trước đây.”

Nói xong Hình Nhất Phàm lại không yên tâm nhìn Đóa Đóa một cái, nói với mẹ: “Mẹ, giúp con chăm sóc cho Đóa Đóa.”

“Yên tâm đi! Mẹ sẽ trông nó!” Tưởng Lam cũng trỏ nên rất thích mèo.

Hình Nhất Phàm ngồi vào trong xe, anh bám điện thoại trên xe gọi cho Hình Nhất Nặc.

“Alo! Anh ba, anh đến nhà hàng chưa?” Giọng nói của Hình Nhất Nặc vang lên.

*Vẫn chưa, đang từ nhà xuất phát, em thì sao?”

“Em cũng sắp đi rồi.”

Hình Nhất Phàm không khỏi nhắc nhở một câu: “Nhớ đem theo ảnh có chữ ký của em, đừng quên đấy.”

“Em không quên, mang theo rồi, chỉ là anh ba, anh nói thật cho em biết, có phải anh lấy ảnh có chữ ký của em để đi dỗ cô gái nào đó không?” Hình Nhất Nặc rốt cuộc cũng là sinh ra cùng một thai với anh, tất nhiên sẽ nhìn thấu được tâm tư của anh.

Khuôn mặt tuấn tú của Hình Nhất Phàm ngạc nhiên, có chút cứng nhắc giải thích: “Chính là trước đây có một người bạn hỏi anh, cậu ấy là fan hâm mộ của em.”

“Vậy sao? Thật không? Anh không lừa em đấy chứ?” Hình Nhất Nặc hỏi ngược lại.

“Anh lừa em làm gì? Lát gặp ở nhà ăn.”Hình Nhất Phàm nói xong khởi động xe lái ra khỏi cửa nhà.

Trong nhà ăn, Hình Nhất Nặc ăn mặc thời thượng mê người, bên cạnh cô còn dẫn theo bảo vệ và trợ lý, cô đeo khẩu trang giả bộ mình là người sống ở nước ngoài. . Đam Mỹ Hài

Ngồi trong nhà ăn Hình Nhất Nặc tháo khẩu trang xuống, thở phào nhẹ nhõm: “Cuối cùng có thể thoải mái rồi!”

“Đứa nhỏ đâu?” Hình Nhất Phàm quan tâm hỏi một câu.

“Lương Diệu đang ở nhà cùng con bé! Bây giờ con bé ngày càng dính anh ấy, còn muốn đưa em ra ngoài, nhưng ồn ào quá, em muốn yên tĩnh một chút.”

Hai người gọi món, Hình Nhất Nặc cũng cực kỳ quan tâm đến vấn đề tình cảm của anh: “Anh ba, tuổi anh cũng không còn nhỏ nữa, anh cũng nên sốt ruột đi, em có một người bạn cũng được, rất xinh đẹp, có muốn em giới thiệu cho anh làm quen một chút hay không.”

Hình Nhất Nặc cũng muốn se duyên cho những người bên cạnh với anh.

Hình Nhất Phàm trực tiếp kiên quyết từ chối: “Không cần đâu.”

Hình Nhất Nặc có chút bất lực nhìn anh: “Vậy hay là để cho anh hai tìm cho anh máy người môn đăng hộ đối?”

Hình Nhất Phàm vẫn một mặt từ chối: “Không cần.”

“Vậy anh thích người như nào, từ nhỏ đến lớn em chưa từng thấy anh thích một cô gái nào cả!” Nói xong Hình Nhất Nặc lập tức kinh ngạc kêu lên một câu: “AI Không lẽ anh thích… nam sao!”

Bởi vì là anh em, Hình Nhất Phàm và Hình Nhát Nặc đều là nói chuyện riêng.

Hình Nhất Phàm nghe xong, khuôn mặt tuần tú lập tức khó coi, trừng mắt nhìn cô: “Giới tính của anh bình thường.”

Hình Nhất Nặc lập tức cười khì: “Vậy thì tốt.” Nói xong cô chống cằm, khuôn mặt bất lực nhìn anh hỏi: “Vậy anh thích kiểu như nào? Nói cho em biết đi!”

Trong đầu Hình Nhất Phàm không nhịn được hiện ra một nụ cười thanh thuần nhẹ nhàng: “Khí chất thanh thuần một chút là được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.