Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 2137: Chương 2137: Chương 2141




“Được! Chúng ta cũng cần phải trải qua một ngày như vậy.”

Bạch Hạ đang cần thận lựa chọn sách thiếu nhi đáp.

Bạch Hạ chọn một bản, quay về phía anh cười: “Còn cái này thì sao? Em thấy nó dễ thương, nội dung bên trong cũng háp dẫn nữa.”

“Dù cháu gái anh đã sáu tuổi nhưng cháu nó vẫn chưa biết đọc. Em phải đọc cho cháu nó nghe đó.”

“Được mài! Em sẽ đọc nó, em nghĩ con bé sẽ thích cho xem.”

Bạch Hạ nói xong liền cho vào trong xe đầy gần đây.

“Con bé thích đồ ăn vặt gì?”

“Chúng ta có nên chuẩn bị một chút hay không? Mặc dù chúng ta có thể nấu ăn, nhưng vẫn cần chút đồ ăn vặt.”

Bạch Hạ hỏi.

Hình Nhất Phàm nghĩ xem cháu gái mình thích ăn gì, có vẻ như cô nhóc này thích ăn sô cô la, nhưng anh trai và chị dâu cám bé không được ăn quá nhiều, bởi vì bây giờ bé đang trong thời kỳ thay răng. Răng cửa của cô nhóc gãy rồi đang thay răng mới.

“Quên đi, không mua, có một hôm thôi. Xe sắp bị em chất đây rồi đó, anh nghĩ, nó không có thời gian ăn đâu.”

Hình Nhất Phàm ngăn cô chuẩn bị đồ ăn nhẹ.

Bạch Hạ đành phải từ bỏ, Hình Nhất Phàm nói với cô: “Tuy nhiên, hai hôm nữa Vũ Điềm mới qua, em nên mua cái gì cho mình ăn đi đã.”

Bạch Hạ suy nghĩ một chút, hình như không có gì muốn ăn, lắc đầu nói: “Em không ăn, em sợ mập, bây giờ may áo cưới rồi, lỡ may phát ú lên mặc không vừa nữa, phiền dì phải đổi lại lắm.”

Bạch Hạ nhát định kiềm ché.

Hình Nhất Phàm trực tiếp bị cô chọc cười, anh không ngờ: ý chí người phụ nữ của mình lại mạnh mẽ đến vậy! Cuối cùng cũng đến lượt thanh toán, Bạch Hạ hy vọng lần này là cô thanh toán tiền, đây là quà cô tặng cho cháu gái.

*Tí nữa đừng tranh trả tiền với em, hôm nay nhất định em phải thanh toán.”

Bạch Hạ quay đầu cảnh cáo người phía sau.

Hình Nhất Phàm cau mày: “Sao thế?”

“Gần đây em được trả tiền bản thảo rồi à?”

Phí viết bản thảo của Bạch Hạ vừa đủ sinh hoạt, nếu tiết kiệm một chút thì có thể tiết kiệm được một khoản.

*Ờ, trả rồi, yên tâm, vợ anh là người có công ăn việc làm.”

Bạch Hạ nhướng mày tự hào, đó là ước mơ trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ và độc lập của cô.

Hình Nhất Phàm không muốn đánh vào sự tự tin của cô, anh gật đầu: “Được rồi, vợ anh có tiền đồ.”

Lúc thanh toán tại quầy, Bạch Hạ cầm thẻ quẹt, về hóa đơn hôm nay, cô không cảm thấy đau lòng chút nào, luôn cảm thấy mình mua quá ít quà cho cháu gái.

Sau khi mua đồ chơi và những thứ tương tự, Bạch Hạ chuẩn bị lên cửa hàng quần áo trẻ em hàng hiệu trên lầu mua thêm hai chiếc váy công chúa cho cô nhóc. Theo lời mẹ chồng, bây giờ mỗi ngày cô nhóc rời giường, nhát định phải là váy công chúa mới thì mới dậy.

Tuổi còn nhỏ mà mê làm đẹp như vậy, sau này nhất định là đại mỹ nhân.

Từ nhỏ Bạch Hạ chưa từng vào cửa hàng quần áo trẻ em, mỗi lần đi ngang qua đều cảm thấy váy bên trong rất đẹp, lúc này đang đứng trong cửa hàng quần áo trẻ em liền biết, còn hơn cả đẹp! Những chiếc váy nhỏ nhắn xinh xắn đang hấp dẫn cô sinh con gái!

“Thật nhỏ, thật đáng yêu!”

Bạch Hạ đang cầm một chiếc váy nhỏ, tay nghề tinh xảo, từng đường kim mũi chỉ đều lộ ra khí chất đáng yêu.

Thấy cô rất thích những chiếc váy nhỏ này, Hình Nhất Phàm nhân cơ hội thấp giọng hỏi: “Em có muốn sinh con gái ngay lập tức không?”

Bạch Hạ gần như không cần suy nghĩ gật đầu: “Đúng vậy, em muốn sinh một đứa.”

Hình Nhất Phàm hơi đột ngột trêu chọc cô: “Sinh gì mà sinh! Không có anh, em có thể tự mình sinh con được không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.