Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 2303: Chương 2303: Chương 2307




Nghe câu này trong lòng Tưởng Hân Vy mới thả lỏng, cô đi theo Richard, mang hành lý để vào sau xe.

Ngồi trên xe, Tưởng Hân Vy nhìn đất nước xa lạ này, trong lòng vô cùng kích động cùng mong đợi, chỉ cần cô có thể gặp anh là tốt rồi.

Từ sân bay đến Hạng gia mắt 1 giờ đi xe. Mà lúc này ở phòng ngủ của Hạng Kình Hạo, Mị Lạp đã kể xong một câu chuyện vô cùng tuyệt mỹ.

Cô ta kể lại chuyện cũng của mình và Hạng Kình Hạo, thậm chí không tiếc lời nói dối, cô ta đã trở thành người phụ nữ của anh.

Lúc Hạng Kình Hạo nghe những lời này trong lòng liền xuất hiện hoài nghi, thậm chí lúc Mị Lạp kể chuyện này, trong lòng anh quá mức bình thản, thậm chí có một số lời còn có chút gượng ép, Mị Lạp nói bọn họ đi du lịch có bao.

nhiêu vui vẻ, khoái hoạt, Hạng Kình Hạo lại cảm thấy như đang nghe chuyện của người khác, trong lòng anh không có chút kích động, nhưng anh cũng không xen vào câu chuyện của cô ta.

Mị Lạp vì muốn chuyện tình yêu của bọn họ thật một chút mà không tiếc thêm mắm dậm muối, bịa đặt một chuyện tình yêu, nhưng vì cô ta nới quá nhiều, Hạng Kình Hạo đã sớm sinh ra nghỉ ngờ.

Đúng lúc này Hạng phu nhân gõ cửa tiến vào, bà nói với con trai: “Kình Hạo, có một vị khách sắp đến, con có muốn đón tiếp một chút không?”

“Khách của con?”

Hạng Kình Hạo ngắng đầu nhìn mẹ mình: “Con đâu có hẹn khách?”

“Là người đến từ nước Z, cùng là người thân của một vị khách quý quan trọng của Hạng gia chúng ta, người ta đến thăm con, là một cô gái.”

Hạng phu nhân nói với anh, vì Hình Liệt Hàn đích tên gọi đến, cho nên bọn họ cực kì coi trọng.

Mị Lạp vừa nghe là một cô gái, sắc mặt liền thay đổi, chẳng là còn có người con gái khác muốn tới tìm anh Kình Hạo.

“Cô ấy tên là gì?” Hạng Kình Hạo tò mò hỏi.

“Hình như gọi là Tưởng Hân Vy. Cô ấy đặc biệt đến tìm con, cô ấy nói quan hệ của hai đứa ở nước Z là bạn bè, Richard lập tức sẽ đưa cô ấy đến đây, con xuống lầu đón tiếp một chút.” Hạng phu nhân nói với con trai xong liền rời đi.

Hạng Kình Hạo đứng lên, Mị Lạp không khỏi gấp gáp trong lòng mà nắm lấy tay anh: “Anh Kình Hạo, trước đây.

có rất nhiều cô gái dây dưa với anh, anh không thẻ tùy tiện để ý bọn họ, em sẽ ghen đó.”

“Nhưng khách của tôi, tôi nên đi xem xem.” Hạng Kình Hạo nói xong liền rút tay vè, đẩy cửa đi về hướng đại sảnh.

Mị Lạp lập tức theo sau, cô ta muốn xem xem là ai mà to gan như vậy, dám tranh Hạng Kình Hạo với cô ta. Hiện tại anh mắt trí nhớ, đây là cơ hội lớn nhất của cô ta.

Tưởng Hân Vy nhìn toàn trang viên to lớn màu trắng ẩn sau cánh rừng, trong lòng kinh ngạc, hóa ra gia tộc Hạng Kình Hạo lại đồ sộ như vậy.

“Tưởng tiểu thư, chúng ta sắp đến nơi rồi.” Richard ở phía trước nói.

“Vâng.”

Tưởng Hân Vy gật đầu trả lời, ánh mắt cô vẫn nhìn về phía trang viên kia, nghĩ đến Hạng Kình Hạo ở đây, lòng cô đều đã bay đến nơi đó rồi.

Trong đầu cô vẫn luôn nghĩ về cảnh tượng lúc hai người gặp nhau, cô nên nói với anh quan hệ của họ là gì?

Tuy rằng là anh thổ lộ với cô, nhưng quan hệ của họ còn chưa công khai, cô cũng không thể lập tức tự xưng là bạn gái của anh! Đối với người mắt trí nhớ như anh, có phải quá đột ngột không?

Lúc đang miên man suy nghĩ, hoa viên xinh đẹp đã hiện trước mắt. Hoa viên phía trước tựa như một bức tranh, mà người đi vào giống như đang bước vào trong tranh vậy.

Trang viên hùng vĩ bên trong vẫn truyền thừa cảm giác uy nghiêm cổ xưa.

Rốt cục xe dừng lại, Richard nói với cô: “Tưởng tiểu thư, cô đi theo tôi! Hành lý của cô sẽ có người hầu mang lên phòng.”

“Được!”

Tưởng Hân Vy gật đầu, liền đi theo Richard.

Cô đánh gia cảnh sắc xung quanh, liền nhìn thấy bên trong bước ra một thân ảnh tao nhã. Chính là Hạng Kình Hạo bước ra nghênh đón.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.