Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 2529: Chương 2529: Chương 2533




Có Thừa Tiêu liền ôm cậu nhóc vào trong lòng, nhỏ giọng hỏi: “Giấu ở đâu rồi?”

“Không nói cho daddy.” Cậu nhóc nghiêng mặt nhỏ qua một bên, thần bí nói.

Có Thừa Tiêu có hơi giận véo khuôn mặt nhỏ của con trai, lúc này, Hồng Mỹ San nhìn cháu yêu, vẻ mặt mừng rỡ đi đến: “Cháu ngoan của bà, nhanh đến đây bà nội ôm chút nào.”

“Bà nội.” Cậu nhóc liền từ trong ngực ba lao vào trong ngực bà nôi.

Hứa An An đứng sau lưng Hồng Mỹ San, cũng kích động đi đến: “Tiểu Mục, con còn nhớ mẹ là ai không?”

Cậu nhóc có ý lắc đầu: “Không nhớ rõ.”

“Tiểu Mục, sao cháu lại không nhớ được chứ? Cô ấy là mẹ của cháu mài!” Hồng Mỹ San có ý muốn bồi dưỡng tìn cảm mẹ con của Hứa An An với cậu nhóc.

Cậu nhóc phòng má, thể hiện không bằng lòng nhận người phụ nữ trước mắt này là mẹ của anh.

“Tiểu Mục, nhà của con thật đẹp, có thể dẫn mẹ đi tham quan một chút không?” Hứa An An nghĩ cách để có thể thân cận với con trai hơn.

Cậu nhóc nghĩ Hứa Tâm Duyệt đang ở trên tầng, nên trực tiếp lắc đầu nói: “Cháu muốn chơi ở trong phòng khách.”

“Được, vậy chúng ta chơi ở trong phòng khách!” Hứa An An cũng không bắt buộc bé nữa.

Cố Thừa Tiêu lúc này đang suy nghĩ, xem rốt cuộc thì con trai giấu cô ở đâu? Tầng hai tầng 3 tầng 4 nhà anh cũng đều có rất nhiều phòng, cho dù cậu nhóc không giấu thật tốt, thì cô cũng nên tự giác trồn cho thật kỹ.

“Bà nội, có thể ra vườn chơi cùng với cháu không?” Cậu nhóc quấn lấy Hồng Mỹ San nói, cậu cũng không mong bà nội sẽ phát hiện Hứa Tâm Duyệt.

“Được! Bà đi chơi với cháu, An An cùng đi đi!” Hồng Mỹ San gọi Hứa An An cùng đi.

Hứa An An quay đầu nhìn về phía Cố Thừa Tiêu: “Thừa Tiêu, anh có muốn đi cùng hay không?”

“Tôi cần phải làm việc.” Cố Thừa Tiêu lạnh nhạt từ chối.

Hứa An An mặc dù có hơi thất vọng, nhưng cũng không thể hiện ra ngoài, cong môi cười nói: “Tốt, vậy anh đi làm việc đi! Tôi với dì chơi cùng với Tiểu Mục.”

Cậu nhóc dẫn Hồng Mỹ San với Hứa An An đến vườn hoa, Cố Thừa Tiêu muốn lên tầng tìm Hứa Tâm Duyệt, nhưng suy nghĩ một lúc, lại cảm thấy không cần thiết, chỉ cần cô trốn kỹ là được.

Lúc này, Hứa Tâm Duyệt trốn trong gian phòng thay đồ tràn ngập đều là hoocmon nam tính, không tự chủ được đổ mồ hôi khắp người, mặc dù trong đây có mở điều hòa mát lạnh, thế nhưng là, đây là nơi mà bình thường Cố Thừa Tiêu hay thay quần áo! Mới nghĩ thôi, mà đã cảm thấy mặt đỏ đến mang tai rồi.

Nhưng cô cũng không dám chạy lung tung, nhỡ đâu Hứa An An cũng đang đi tham quan biệt thự thì sao? Nếu đụng phải cô ta thì phiền phức lớn rồi Đến lúc đó, cô nên giải thích chuyện cô xuất hiện ở trong biệt thự như thế nào đây?

Vốn cô ta đã đang nghi ngờ cô câu dẫn người đàn ông này, mặc dù không hề có chuyện đó, thế nhưng mẹ con Hứa An An lại vẫn cứ nhận định điều đó.

Cho nên, cô nhất định phải trốn cho thật kỹ, tuyệt đối không thể để cho Hứa An An và Cố phu nhân phát hiện, nếu không, thanh danh của cô sẽ không giữ được, ngay cả thanh danh của Cố Thừa Tiêu cũng sẽ bị liên lụy.

Hai người giúp việc vô cùng quen thuộc chuẩn bị đồ ăn ở trong bếp.

Cậu nhóc đá bóng ở bên ngoài, Hứa An An đứng ở bên cạnh đi giày cao gót, cũng chỉ có thể đứng xem không thể cùng tham gia, mà Hồng Mỹ San thì vẻ mặt nuông chiều nhìn cậu nhóc, chỉ sợ cháu nội ngã.

Bạn nhỏ Có Dĩ Mục, cũng rất thông minh, cậu biết, chỉ cần cậu ở trong sân, bà nội với cô gái tên Hứa An An chắc chắn sẽ ở cùng với cậu, vì vậy, cậu chỉ cần hấp dẫn sự chú ý của hai người họ là được rồi.

Cố Thừa Tiêu trở lại trong thư phòng, trước giờ ăn, anh phải làm một ít chuyện công việc, bởi vì qua thời gian ăn tối, anh chỉ có thể dỗ con trai ngủ xong mới có thể tiếp tục làm việc được. Bây giờ, thời gian làm việc của anh, đều là tranh thủ từng chút một, thời gian của anh, hầu hết thời gian đều bị con trai chiếm lấy.

Cố Thừa Tiêu vốn có thể sống cùng với mẹ và em gái, nhưng mà, do mẹ anh nuông chiều cháu quá mức, vậy nên, anh lo nếu như sống cùng với mẹ, con trai sớm muộn gì cũng sẽ bị chiều thành tích cách kiêu ngạo khó chiều, vậy nên, anh kiên trì không sống cùng với mẹ.

Phía xa mặt trời dần lặn xuống, hoàng hôn cũng đã bị bóng tối bao phủ, bóng đêm dần dần buông xuống cả thành phó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.