Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 541: Chương 541




Diệp Khải Nguyên liếc gã một cái: “Mấy người không hiểu rõ hắn, ngay cả tôi cũng không hiểu rõ, cho nên càng không thể xem thường được.”

“Mọi người đi nghỉ ngơi đi! Ngày mai chính là thời điểm hành động, đừng coi thường.” Diệp Khải Nguyên nói xong liền nắm chặt tay, lần này tuyệt đối không thể thất bại.

Vào sáng sớm, sương mù bao phủ cả bầu trời thành phố, đứng trong căn phòng áp mái của khách sạn, nhìn sương mù bay lên từ đỉnh tòa nhà, cảnh tượng hiếm có như đang ở thiên cung.

Hình Liệt Hàn dậy rất nhẹ nhàng, không hề đánh thức người phụ nữ vẫn đang ngủ. Thể lực của anh vẫn luôn rất tốt, sau khi ngủ sâu máy tiếng liền có thể phục hồi trạng thái tinh thần tốt nhát.

Lúc Hình Liệt Hàn ra khỏi cửa là 8 giờ, anh đưa theo sáu vệ sĩ đi cùng, tất cả đều là những người anh luôn tin tưởng.

Nhưng anh không mang theo tất cả vệ sĩ mà để lại hai vệ sĩ ở khách sạn, bảo vệ an toàn cho đều Đường Tư Vũ.

Đang ở nước khác nên anh vẫn lo cho sự an toàn của cô nhất.

Hai chiếc xe màu đen chạy trên con đường mờ sương, lộ trình rõ ràng. Hình Liệt Hàn ngồi ở đằng sau xem tài liệu, ở giữa có đặt một ly cà phê thơm ngát và dịu nhẹ, thỉnh thoảng anh lại khẽ nhấp một ngụm cà phê, trong khi ánh mắt sắc bén vẫn nhìn tài liệu.

Lần này anh đến đây là để chuẩn bị đàm phán hợp tác hai năm, vì vậy anh không thể để xảy ra vấn đề gì với lần hợp tác này.

Sự thành công của mỗi người không phải là do may mắn, cũng không phải là ngẫu nhiên, tất nhiên là phải có sự nỗ lực mà người khác cũng nhìn thấy.

Hình Liệt Hàn cũng vậy, thái độ của anh đối với công việc là hoàn toàn nghiêm túc, không hề qua loa.

Cho nên nếu muốn trở thành cấp dưới của anh, thì cần phải có chỉ số thông minh ngang với anh.

Lần này anh không mang trợ lý theo, bởi vì lần hợp tác này vẫn chưa chính thức ký hợp đồng, chỉ là một cuộc đàm phán tương đối nhẹ nhàng.

Sương mù trên đường phố bắt đầu tan dần, nhưng khi lái xe ra khỏi khu vực trung tâm thành phố, đi vào đường cao tốc có núi bao quanh ở hai bên, sương mù ở đây lại vẫn chưa tan. Đi trong thời tiết như vậy, trong lòng Hình Liệt Hàn mơ hồ cảm thấy sự nguy hiểm.

Đây chỉ là ý thức khi mà anh đã quen với việc phát hiện nguy hiểm, anh nhắc vệ sĩ ở phía trước chú ý xung quanh xe.

Có nguy hiểm, tuy nhiên lại không xảy ra Ä: T ` ^ vào buôi sáng mà muộn hơn.

Trên một ngọn đổi nhỏ cách trang viên 20 km, nhiều cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào đoàn xe của Hình Liệt Hàn đang đi qua.

Kính viễn vọng của Diệp Khải Nguyên vẫn luôn nhìn theo đoàn xe đến lúc biến mắt trong rừng cây, anh ta nhếch môi cười lạnh, không nghĩ rằng Hình Liệt Hàn lại chủ quan như vậy, chỉ dùng một chiếc xe để hộ tống.

Diệp Khải Nguyên cũng hoàn toàn không biết, lần này Hình Liệt Hàn có đưa theo Đường Tư Vũ đi nên anh để hai vệ sĩ lại.

Nếu không, Hình Liệt Hàn khi đi ra ngoài ở nước ngoài đều có ba chiếc xe.

“Ông chủ, như vậy có thể yên tâm rồi chứ!

Chẳng qua chỉ là vài người, có thể dễ dàng xử lí.”

Khuôn mặt Diệp Khải Nguyên lại u ám nói: “Trước khi nhiệm vụ hoàn thành thì không nên đưa ra kết luận vội.”

Trong khách sạn, Đường Tư Vũ lật người, cơ thể hơi lạnh nên muốn hấp thụ sự ấm áp, lại sờ thấy hơi ấm nhè nhẹ. Cô ngạc nhiên mở to mắt, người đàn ông ở bên cạnh đã dậy rồi.

Cô nhìn về phía đồng hồ báo thức ở bên cạnh, vậy mà đã hơn 9 giờ. Cô hơi mỉm cười, anh đi rồi nhỉ!

Đường Tư Vũ nhìn trần nhà, thở dài một hơi rồi túmn chăn. Cô thầm hạ quyết tâm, đêm nay, cho dù đau đến chết cũng phải hoàn thành, cô sẽ khắc phục tất cả sự sợ hãi, giao mình cho anh.

Nói xong, Đường Tư Vũ trước kia vẫn không tiếp xúc với những chuyện này, thậm chí còn từ chối, nhưng cô lại chui trong chăn, lén lút tìm một vài tin tức về vấn đề này để xem, xem cho đến khi mặt đỏ bừng.

Tuy nhiên, xem nhiều nên cô cũng hiểu nhiều hơn, xem một lúc, cảm nhận được hơi thở của người đàn còn lưu lại trong chăn, Đường Tư Vũ không dám xem nhiều. Cô quyết định, đêm nay đi! Như thế nào thì cũng phải khắc phục…

Hôm nay, Đường Tư Vũ ngoan ngoãn ở nguyên tại khách sạn, không ở cạnh Hình Liệt Hàn nên cô cũng không có tâm trạng đi ra ngoài.

Giữa trưa nhận được điện thoại của Hình Liệt Hàn, có lẽ phải đến tối thì anh mới về khách sạn. Đường Tư Vũ bảo anh không cần lo lắng cho cô, công việc quan trọng hơn.

“Ngày mai đưa em đến một chỗ, nhát định em sẽ thích. Không mang theo vệ sĩ, chỉ hai người chúng ta thôi, thư giãn mấy ngày.” Sau khi Hình Liệt Hàn nói xong, lúc cuối còn cười đầy ám muội.

Tiếng cười này cũng chỉ có Đường Tư Vũ hiểu được, gương mặt cô ở cách micro cũng khẽ đỏ lên.

“Được! Chờ anh trở về.” Đường Tư Vũ cười rộ lên, tối hôm qua sau khi cùng tắm, điểm máu chốt của cô cũng đã bị người đàn ông này lướt qua nhiều lần, còn có gì xấu hỗ chứ?

“Ừm! Chờ anh.” Hình Liệt Hàn cười: “Anh giải quyết chuyện ở đây trước đã.”

Cả nhà nhớ truyen.one nhé, có gì truy cập trực tiếp truyen.one gõ tìm nhé! Chúc cả nhà vui khỏe mùa dịch nhé!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.