Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi (Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu)

Chương 915: Chương 915: Chương 918




Vừa rồi Lâm Băng Nguyệt thực sự rất xấu hổ, nếu như Hiên Viên Thần trực tiếp đuổi cô ta ra khỏi toà nhà tổng thống thì có thể vì chuyện này mà cô ta sẽ cảm thấy rất oán hận cả đời.

Hoặc là, cảm thấy rất nhục nhã nhưng vừa rồi Tô Thắm đã giúp cô ta kịp thời, giúp cô ta thoát khỏi bối rối khi đó, nên thành thật mà nói Lâm Băng Nguyệt cũng có chút kinh ngạc.

Nếu như đổi vị trí thì cô ta thật sự không biết mình có lòng tốt như Tô Thắm không, giữ lại tình địch ở lại ăn tối.

Trong mắt người yêu thì không ai có thể dung nạp ngay cả nửa nửa hạt cát.

“Vừa rồi tại sao cô lại làm như vậy? Cô đại khái có thể không giữ tôi lại.”

Lâm Băng Nguyệt không khỏi tò mò hỏi.

“Tôi biết lần này Lâm tiểu thư đến đây mà không được mời, tôi làm vậy chỉ vì cô là khách, mặc kệ vì sao cô đến.”

Lâm Băng Nguyệt cắn môi, sau đó cô ta nhấp một ngụm trà thì mới nhận ra vừa rồi trà này là do Tô Thám tự tay pha.

Với giễu cợọt mà cô ta đã làm với cô lúc chiều, đáng lẽ cô phải ghét cô ta tại sao còn pha trà cho cô ta?

Cô thực sự không so đo đến những gì cô ta nói lúc chiều.

Sau đó là thời gian trầm mặc, Lâm Băng Nguyệt đắm chìm trong tâm tư của bản thân, mà Tô Thắm cũng đang suy nghĩ những chuyện của bản thân.

6 giờ 30 phút, bữa tối đã chuẩn bị xong, Tô Thắm nói với Diệp Đông: “Anh Diệp, anh đi mời ngài tổng thống và chú Lý cùng ra dùng bữa!”

“Được!”

Diệp Đông đáp rồi đi về hướng phòng làm việc.

Lâm Băng Nguyệt có chút khó hiểu, rõ ràng Tô Thắm có thể tự mình đi mời nhưng cô lại để Diệp Đông mời, nhưng kỳ thực cô làm như vậy thật sự khiến cô ta cảm thấy dễ chịu hơn.

Chí ít Tô Thắm không tỏ ra vượt trội hơn trước mặt cô ta.

Một lúc sau thì Hiên Viên Thần và Lý Sâm đi ra, Lý Sâm không ở lại đây ăn tối mà rời đi. Vì vậy trên bàn ăn chỉ có Tô Thắm, Lâm Băng Nguyệt và Hiên Viên Thần.

Trên bàn có năm món ăn đều không có hành lá, Lâm Băng Nguyệt ngẳng đầu nói với Diệp Đông một tiếng cảm ơn: “Anh Diệp, cảm ơn anh đã chiều cố đến thói quen ăn uống của em.”

“Không có gì đâu, cô phải cảm ơn Tô tiểu thư về chuyện này bởi vì có Tô tiểu thư nhắc nhở, nếu không tôi không biết rằng cô không thích hành lá.”

Diệp Đông đáp.

Ánh mắt Lâm Băng Nguyệt không khỏi nhìn về phía Tô Thám, cô ta một lần nữa nghĩ tâm tư của Tô Thám thật sự rất tinh tế, đối với những chuyện như thế này, cô vẫn có thể tỉnh tế như vậy, quan tâm người khác.

Lâm Băng Nguyệt không khỏi khẽ giật mình, cô ta bị làm sao vậy? Vậy mà lại cảm thấy Tô Thắm có chút tốt?

Hiên Viên Thần hiểu rõ tâm ý của Tô Thám, đây cũng là một trong những điểm mạnh của cô, cô sẽ không coi mình là trung tâm, cô sẽ lấy đại cục làm trọng, đặt nó lên hàng đầu.

Vì vậy, trên bàn ăn, anh cố gắng hết sức để không gây rắc rối cho cô, cũng tận lực không thể hiện tình cảm với cô để tránh kích thích Lâm Băng Nguyệt.

Một bữa tối được kết thúc rất yên tĩnh, lần này Lâm Băng Nguyệt đến, cô ta đã bảo xe đi trước nên lúc này muốn trở về thì không có xe.

Tô Thắm đặt đũa xuống, nói với Hiên Viên Thần: “Em đi với Lâm tiểu thư trong chốc lát.”

Hiên Viên Thần ngạc nhiên nhìn cô hỏi: “Đi? Em đi đâu vậy?”

“Về nhà, em gái em vừa mới mang thai, tâm trạng của em ấy không tốt nên em sẽ về nhà chăm sóc em ấy.”

“Em gái cô đang mang thai?”

Lâm Băng Nguyệt ngạc nhiên hỏi.

“Ừ! Hai tháng.”

Tô Thắm mỉm cười.

Lâm Băng Nguyệt đột nhiên nghĩ buổi chiều cô đang đọc sách về mang thai, chẳng lẽ cô không phải đọc cho chính mình mà là cho em gái sao?

Hiên Viên Thần cau mày nhìn Tô Thắm, rõ ràng là anh không bỏ được, không muốn cô rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.