Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu

Chương 54: Chương 54




Lương Kiệt Thịnh vừa nghe thấy Lương Phi Phàm nói như vậy, tất cả sự lo sợ và bất an liền biến mất, tự tin tăng lên, ngay cả lời nói bịa đặt cũng có thể nói rất trôi chảy------

“Lương tổng, anh có thể tin tôi thật sự là tốt quá! Cô Bạch Lộ đó, cô ta quả thật không phải là loại phụ nữ sạch sẽ gì! Hôm qua tôi nhìn thấy cô ta liền cảm giác rất quen mắt, sau đó tôi mới nhớ ra, thì ra hai tháng trước, cô ta từng tìm đến tôi để giao dịch, lúc đó cô ta vì tiền nên đã bán thân. Nhưng tôi đoán là cô ta đã sớm nhận ra tôi rồi, cho nên Lương tổng anh vừa rời khỏi, cô ta lập tức đến bàn điều kiện với tôi, sợ là Lương tổng sẽ biết được quá khứ của cô ta, cho nên mới cầu xin tôi, chỉ cần tôi không nói ra, cô ta sẽ lên giường với tôi....”

Nói đến đây, Lương Kiệt Thịnh cố ý dừng lại, cẩn thận quan sát sắc mặt của Lương Phi Phàm.

Chỉ thấy anh ta một tay đang chống cằm, dáng vẻ như đang suy nghĩ chuyện gì đó, hắn cho rằng lời của hắn đã có tác dụng, lập tức thuận gió đẩy thuyền.

“Nhưng tôi biết đó là thư ký của Lương tổng, tôi đâu dám làm bậy? Lúc đó tôi đã từ chối, ai ngờ lúc đó cô ta liền....dụ dỗ tôi. Khự khự, Lương tổng, anh cũng biết đó, con người của tôi, chính là có một khuyết điểm, năng lực khống chế không được tốt, lúc đó tôi đã mắc bẫy của cô ta, ai ngờ sau đó cô ta liền lớn tiếng kêu cứu, còn làm ra bộ dạng bị tôi cường bạo. Đây rõ ràng không phải chiếu tướng ngược lại tôi hay sao? tôi cũng thật là ngốc, mới tin cô ta....”

Lương Kiệt Thịnh nghĩ đến mình cũng nói nhiều rồi, nhưng sắc mặt Lương Phi Phàm vẫn như cũ, cũng không biết rốt cuộc anh ta đang suy nghĩ chuyện gì.

“.....Lương tổng,việc này đúng thật là vậy đó, một lời nói dối cũng không có. Lương tổng, nếu như anh vẫn không tin, tôi còn có chứng cứ, hai tháng trước tôi giúp anh sắp xếp một người phụ nữ, lúc đó người phụ nữ đó chính là cô ta. Lúc đó tôi vẫn chưa biết cô ta là nhân viên của EC, cô ta nói bản thân mình còn trong trắng, xem ra bộ dạng cũng thật thuần khiết, liền tặng cho Lương tổng anh luôn, ai ngờ...ôi, một cô nương nhỏ tuổi như vậy, nhưng tâm tư quả thật rất nhiều, tôi nghĩ chắc cô ta muốn leo lên giường của Lương tổng anh, kết quả lại không cẩn thận bị tôi phát hiện, sau đó liền xảy ra một loạt chuyện như bây giờ.”

Lương Kiệt Thịnh nói xong, lại ngồi vào ghế sofa, chỉ là đợi một hồi, Lương Phi Phàm ở đối diện cũng không chịu mở lời.

Chỉ thấy một tay anh ta đặt trên đầu, ngón tay thon dài ấn đi ấn lại vào huyệt thái dương, ánh mắt xa xăm, khuôn mặt tuấn mỹ được bao người mến mộ lại không để lộ chút biểu cảm nào.

“Lương tổng, anh?”

“Lý tổng, lời anh vừa nói có phải thật không?”

Lương Kiệt Thịnh đang suy nghĩ xem bản thân có nên thêm chút tình tiết vào cho hấp dẫn không, Lương Phi Phàm đột nhiên mở miệng vàng ngọc của mình.

Anh ta lười biếng nhướn mày, “Bất luận như thế nào, Bạch Lộ cũng là thư ký đích thân Lương mỗ ta lựa chọn, nếu thật đúng như lời anh nói, tôi cũng phải kiểm điểm lại bản thân mình.”

Lương Kiệt Thịnh nghe vậy, vội vàng nói: “......Lương tổng lời này của anh thật là.....Đây đâu phải là lỗi của anh? Đó là vì cô Bạch Lộ không tốt đẹp gì, tôi đoán cũng là phụ nữ muốn một bước được trở thành phượng hoàng đây mà. Lương tổng anh đuổi việc cô ta thì không cần phải lo nữa rồi.”

Hắn nhìn thấy dáng vẻ Lương Phi Phàm như đang suy nghĩ gì đó, xem ra rất tán thành những lời bản thân nói, càng thêm tự tin, “Lương tổng, tôi cũng là sợ anh sẽ hiểu lầm, cho nên mới đích thân đến để giải thích, dù sao thì Thịnh Nguyên cũng có hợp tác với Lương Thị....Lương tổng, anh nói có phải không.”

“Lý tổng anh nói thật có lý.”

Lương Phi Phàm vẫn là giọng điệu đó, dáng vẻ lười biếng dựa vào sofa được làm từ da thật, rõ ràng đang nói lời tán thành, nhưng ngữ khí đó, lại không hề có thành ý.

‘Lương tổng, anh có thể tin tôi quả thật tốt quá, chính là hôm nay nghe nói phía bên khu nghĩ dưỡng xảy ra chút vấn đề, anh xem có thể nào....”

“Lý tổng, đừng gấp gáp bàn chuyện công.”

Lương Phi Phàm có ý chỉ Lương Kiệt Thịnh đừng nên nói tiếp, anh ta khẽ đưa người về phía trước, từng ngón tay bấm vào ipad đặt trên bàn trà, sau đó mời đưa đến trước mặt Lương Kiệt Thịnh, “Anh xem cái này trước đã. Liên quan đến việc hôm qua xảy ra ở Đế Hoàng Cung Điện, thật ra lời anh nói là một phiên bản, nhưng bây giờ tôi muốn cho anh xem một phiên bản khác nữa.”

Anh ta làm một động tác mời xem, khuôn mặt Lương Kiệt Thịnh tràn đầy hoài nghi.

Nhưng Lương Phi Phàm không mở miệng giải thích thêm, hắn suy nghĩ một hồi mới đưa ipad tới trước mặt mình, sau đó nhấn phím mở khóa.

“Đoạn video trên bàn, là tôi đặc biệt chuẩn bị cho Lý tổng, anh cứ từ từ thưởng thức.” Lương Phi Phàm đổi chân bắt chéo lên, sau đó từ từ ngước cổ lên, nhắm mắt dưỡng thần.

Lương Kiệt Thịnh chỉ nhìn biểu tượng của video thôi, trong lòng liền dâng lên một luồng bất an.

Cái này....rốt cuộc là cái gì?

Lương Phi Phàm đặc biệt chuẩn bị cho mình ư?

Chẳng lẽ....có liên quan đến chuyện của tối hôm qua?

Tim hắn liền đập thình thịch, ngón tay thô ngắn khẽ động, cuối cùng cắn răng bấm phím play trên video.

Vừa bấm vào, video hiện lên toàn màn hình, cảnh tượng và tạp âm trực tiếp nhảy vào mắt của Lương Kiệt Thịnh, hắn chỉ nghe được câu nói đầu tiên, cơ thể hoàn toàn cứng đơ.

“.....Phụt, Cô Bạch, vậy là cô không đúng rồi, rõ ràng vừa rồi cô nói chúng ta từng gặp qua mà, Lương tổng vừa đi bây giờ sao lại trở thành chưa từng gặp vậy, lời nói của cô trước sau không như một vậy!”

“Ôi, cái miệng nhỏ này cũng thật biết nói chuyện đó. Cô Bạch, tôi gọi cô một tiếng cô Bạch, nếu bỏ từ Bạch đi, cô cũng chỉ là -----cô đào mà thôi, cô thật sự tưởng rằng mình ngon đến thế sao? Đừng ngây thơ nữa, bây giờ tôi sẽ nói cho cô biết, tối hôm nay tôi chính là muốn cô, hơn nữa chuyện này cũng được sự đồng ý của Lương tổng của cô, cô dám không làm theo sao?”

Đoạn sau căn bản không cần xem tiếp.

Dòng máu trong người Lương Kiệt Thịnh dường như đã bị đông cứng lại, trừng mắt thật to, cơ thể mập lùn đó đột nhiên từ sofa đứng dậy.

“....Lương tổng, anh, anh vậy là ý gì đây?”

Anh ta lại dám quay lại toàn bộ những gì đã xảy ra đêm hôm qua, lúc nãy anh ta còn để mình nói bịa ra câu chuyện này cả nửa ngày trời, hơn nữa còn tỏ thái độ đồng tình, hóa ra, chính là để xem bản thân mình mất mặt sao?

Đây không phải đang đùa giỡn với mình sao?

Dù sao đi nữa Thịnh Nguyên và Lương Thị cũng hợp tác với nhau, hắn không muốn làm căng nên mới chạy đến đây giải thích, nhưng không ngờ anh ta là một người đàn ông nham hiểm, chỉ là tỏ vẻ tươi cười, nhưng trong lúc mình lơ là, lại đâm mình một vố thật đau!

Lương Kiệt Thịnh tuy biết thủ đoạn lợi hại của Lương Phi Phàm, nhưng bản thân cũng là người có thân phận, bị người khác tính kế như vậy, hắn cảm thấy bản thân mất hết thể diện, thật sự không phục.

Lương Phi Phàm nghe vậy, ngước mắt lên, ánh mắt đen óng trong vắt như nước, càng không thể nhìn thấu tâm trạng, “Lý tổng, không phải tôi vừa nói sao? Hai phiên bản, cho nên tôi muốn biết, anh thích phiên bản nào hơn, Lý tổng anh cho rằng phiên bản nào có sức thuyết phục hơn?”

Khuôn mặt béo tròn mập mạp của Lương Kiệt Thịnh trở nên méo mó, hai miếng mỡ cũng theo đó run rẩy, “Lương tổng, anh như vậy....anh như vậy không phải là đang chơi đùa tôi sao?”

Lương Phi Phàm không ôn hòa cười lạnh một tiếng, khóe môi cong lên một hình cong đen tối, “Lý tổng nói như vậy, là thừa nhận lời mình nói lúc nãy đều là giả sao?”

“Tôi...”

Lương Kiệt Thịnh bị chặn đến nỗi không thể nói thêm lời nào, một khuôn mặt, từ đỏ đến trắng, từ trắng lại trở nên xanh, hết xanh lại trở nên đen, hiện rõ năm màu.

Muốn bộc phát ra, nhưng lại không dám bộc phát.

Lý trí vẫn còn chế ngự được sự phẫn nộ.

Ở thành phố A, địa vị to lớn của nhà họ Lương không phải ai cũng có thể động vào được, hơn nữa Lương Kiệt Thịnh là cái thá gì chứ?

Lương Thị và Thịnh Nguyên hợp tác, là cơ hội mà mọi người trong Thịnh Nguyên dốc hết tâm sức mới có được, bây giờ vì bản thân mình mà đã sụp đổ một nửa, ngay cả lỗ hỏng này mà hắn cũng không thể lấp được, xem ra đến lúc đó chiếc ghế phó tổng tài cũng không giữ nổi nữa....

Nghĩ vậy, chỉ có thể cố gắng nuốt trôi cục tức này vào trong họng.

Hắn đương nhiên không biết, hôm qua Lương Phi Phàm quả thật cố ý rời khỏi phòng, hắn cũng không biết, Lương Phi Phàm đã lắp đặt camera trong phòng ngay từ đầu.

Hơn nữa hắn càng không biết là, Lương Phi Phàm từ đầu đến cuối đều ở phòng kế bên, nhìn thấy nhất cử nhất động trong camera.

Tất cả mọi chuyện, đều do Lương Phi Phàm cố ý sắp đặt.

- ----- Anh ta nghi ngờ Bạch Lộ.

Bởi vì anh vẫn không thê nào hiểu được, khi anh vì một cô gái mà phải bỏ ra bao nhiêu công sức làm việc việc ấu trĩ này, anh đã sắp xếp ổn thỏa tất cả mọi việc, chỉ đợi có thể nhìn rõ được trái tim của cô.

Nhưng hôm qua anh ta nhìn thấy cảnh tượng chân thật nhất, anh liền biết được, chuyện đó, cô hoàn toàn không hay biết, hơn nữa xem ra, hình như cô cũng là bị người khác hãm hại.

Giây phút đó, Lương Phi Phàm nhìn thấy bộ dạng hoảng loạn của cô, trong lòng, cũng theo đó thở phào nhẹ nhõm.

Hơn nữa trong khoảnh khắc đó, anh cũng nghĩ lại bản thân là hai tháng trước anh và cô xảy ra chuyện với nhau, mà trước đó trong phòng khách của EC, cuộc nói chuyện giữa cô và Tịnh Tiêu, càng nhắc nhở cho anh biết một điều....

Anh là một người vô cùng thông minh, ít nhiều có thể đoán được một số chuyện, chẳng qua chỉ là không có chứng cứ, nên anh cũng không dám nói nhiều.

Huống hồ, cô ta còn là em gái ruột của anh.

Còn về Lương Kiệt Thịnh, anh vốn dĩ không có ý định muốn bỏ qua cho hắn!

Hôm qua đôi bàn tay dơ bẩn của hắn đụng vào người cô, vậy hôm nay anh không phải muốn phế đi đôi tay của hắn, mà là muốn hắn vĩnh viễn để hắn không thể sống được trong thành phố A này!

“....Lương tổng, chẳng qua chỉ là một phụ nữ mà thôi, đúng vậy, hôm qua là tôi ép buộc cô ta đó, nhưng người phụ nữ đó cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì, tôi không có lừa anh, hai tháng trước cô ta đúng là bị người khác chuốc say bán cho tôi, lúc đó tôi vì sự hợp tác của chúng ta, còn trả năm mươi ngàn tệ để mua đêm đầu tiên của cô ta!”

Lương Kiệt Thịnh thấy Lương Phi Phàm vẫn luôn im lặng, ánh mắt sâu thẳm sáng rực đó tựa như lưỡi dao sắc bén, đâm thẳng vào cổ của mình, ép hắn nóng lòng đến nổi như chó muốn trèo tường------

“Nếu như anh vẫn không tin, anh có thể đi điều tra, việc này cũng không phải do một mình tôi làm, người bán cô ta cho tôi hôm đó cũng có nói, là anh trai gì đó của cô ta, hoặc ngân hàng cũng có chứng từ giao dịch.”

Lương Phi Phàm nheo mắt lại, dường như không có hứng thú với những chứng cứ mà Lương Kiệt Thịnh nói ra, chỉ hỏi hắn, “Anh trai gì?

Lương Kiệt Thịnh nghĩ dù sao thì mình cũng đã bị lộ tẩy, còn giấu giếm cái gì nữa chứ?

Chi bằng dứt khoát luôn đi, nói ra hết tất cả mọi chuyện. “Chuyện này tôi cũng không rõ lắm, vốn dĩ tôi chỉ định tìm một người phụ nữ sạch sẽ, cho nên đã căn dặn xuống dưới, sau đó Bạch Lộ chính là bị người khác đưa đến cho tôi.” Xem thêm...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.