Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 110: Chương 110




Thời Quang thiếu nữ đã chọn Tô Lạc Ly!

Tô Nhược Vân mở video mà tay run run.

Đây không phải là quảng cáo, mà là một đoạn giới thiệu về Tô Lạc Ly.

“Cô là Tường Vi quật cường sinh ra vì tình yêu, cô là Hạ Phi Tuyết dám yêu dám hận, cô chính là Tô Lạc Ly đơn giản, chất phác, yêu nghề diễn! Thời Quang thiếu nữ chào đón cô!”

Trên màn hình xuất hiện vài cảnh về Tường Vi mà Tô Lạc Ly diễn, cũng xuất hiện vài cảnh về Hạ Phi Tuyết, đương nhiên, “Khuynh quốc khuynh thành” còn chưa lên sóng, mấy cảnh quay này đều là cảnh đặc biệt mà đoàn phim bỏ ra.

Video chỉ dài có một phút, nhưng từng cảnh lại cực kì đặc biệt.

Mỗi cảnh quay đều được chọn vừa khéo, Tường Vi vừa nhắm mắt, một giọt nước mắt từ từ lăn dài theo khóe mắt, Hạ Phi Tuyết vừa mở mắt, trên mặt là nụ cười hồn nhiên ngây thơ, cả Tô Lạc Ly đơn giản mà đẹp đế trong cuộc sống.

Đây rõ ràng là video được làm riêng biệt!

Khó trách Thời Quang thiếu nữ mãi vẫn chưa trả lời cô †a, thì ra bọn họ đã sớm ký hợp đồng hợp tác với Tô Lạc Ly!

“Không thể nào!” La Thần cũng khó mà tin được.

Tô Nhược Vân nhìn La Thần: “Sao lại không thể? Weibo đã đăng rồi, lẽ nào còn có thể là giả sao?”

La Thần lắc đầu.

“Hai trợ lý của đạo diễn Nghiêm mà chúng †a mua chuộc lúc trước đã nói rõ với tôi, là chọn cô, vì sao bây giờ lại trở thành Tô Lạc Ly chứ? Trong chuyện này nhất định có điều mờ ám!”

Tô Nhược Vân hơi híp mát lại.

Đúng vậy, so về độ nổi tiếng, cô ta vừa đoạt giải nữ phụ xuất sắc nhất, lại còn khoe ân ái vơi Mộ Dung Dịch, độ nổi tiếng này đủ để bỏ xa Tô Lạc Ly.

Nói đến tác phẩm, vai diễn đầu tiên của cô ta là vai nữ phụ, còn vai diễn thứ hai chính là vai nữ chính! Hơn nữa trước kia còn là đại diện của Blossom Love, hiệu quả cũng cực kì tốt.

Lại nhìn Tô Lạc Ly, chưa nói chuyện đoạt giải, giờ chẳng qua cũng chỉ là vai nữ phụ, trong tay còn chưa có đại diện nào!

Cho dù là đồ ngốc, chắc chắn cũng sẽ chọn cô ta, chứ không phải là Tô Lạc Ly!

“Nhất định là Từ Tinh Như làm trò! Người phụ nữ này rất nhiều mưu môi!” La Thần âm thầm nắm tay thành quyền.

“Có lẽ là thủ đoạn lợi hại của chính Tô Lạc Ly”

Tô Nhược Vân nói ẩn ý sâu xa.

Cho dù là Từ Tinh Như, hay là Tô Lạc Ly, coi như đại diện quảng cáo này mất rồi!

Hơn nữa, còn tự vả mặt cực mạnh!

Ai bảo lúc trước cô ta đăng weibo như thế chứ?

“Anh Thần, chị Nhược Vân, mau nghĩ cách đi, lúc trước chị Nhược Vân đăng weibo, mọi người đều cảm thấy chị Nhược vân sẽ nhận đại diện cho Thời Quang thiếu nữ, giờ thì hay rồi, chúng ta không phải… tự vả mặt sao?”

Hoàng Xán trước giờ luôn nói thẳng.

Tô Nhược Vân liền trừng mắt nhìn cô ta, Hoàng Xán liền ngậm miệng lại, không dám nói gì nữa.

“Cái này thì dễ, chỉ là, đột nhiên Tô Lạc Ly nhận được đại diện này, chúng ta không thể xem nhẹ đối thủ này nữa”

Hiện giờ La Thần hơi hối hận, suy cho cùng anh ta cũng đã xem nhẹ Tô Lạc Ly.

Tô Nhược Vân cười lạnh.

“Vậy nếu kẻ địch này chết đi thì sao?”

La Thần và Hoàng Xán hoảng sợ nhìn Tô Nhược Vân.

Trong mắt Tô Lạc Ly tỏa ra hận ý, loại hận ý này quả thật như muốn ăn tươi nuốt sống người khác.

Thấy hai người đều dùng ánh mắt không tưởng tượng nổi nhìn mình, Tô Nhược Vân liền cười gượng gạo.

“Hai người đừng hiểu lầm, ý của tôi là con người bằng xương bằng thịt, ai chả có lúc ốm đau bệnh tật, nếu Tô Lạc Ly ốm nặng một trận, hoặc là bị thương, chờ chị ta khỏe lại, làm gì còn cơ hội gì cho chị ta nữa?”

La Thần gật đầu: “Ý này khá hay”

“La Thần, anh giúp tôi nghe ngóng một chút, sắp xếp của Tô Lạc Ly bên phía ‘Khuynh quốc khuynh thành”?”

“Không cần nghe ngóng, tôi luôn năm rõ tình hình bên phía bọn họ trong lòng bàn tay, ngày mai đoàn phim bọn họ đến núi Thương Khung quay ngoại cảnh”

“Núi Thương Khung?”

Trước tiên, trong mắt Tô Nhược Vân lóe lên tia nghi ngờ, sau đó lại lóe lên ý cười.

Ngay trưa hôm đó, trên toàn bộ màn hình lớn khắp cả thành phố Z đều chiếu đoạn quảng cáo Thời Quang thiếu nữ của Tô Lạc Ly.

Đoạn quảng cáo này không hề dài, đại khái là diễn viên Tô Lạc Ly đến ngày trong lúc đang quay phim cổ trang, đau bụng, trên mặt nổi mụn, cả người không thoải mái, sau đó, cô nghĩ tới Thời Quang thiếu nữ.

Khi rảnh rỗi trong lúc quay phim, cô mặc đồ diễn cũng có thể ngủ say một giấc.

“Thời Quang thiếu nữ, mang đến cho tôi thời gian thoải mái khác biệt.”

Các cửa hàng của Thời Quang thiếu nữ, thậm chí còn đặt standee hình Tô Lạc Ly.

Trong thời gian ngắn, cơ bản tất cả mọi người đều biết đến cái tên Tô Lạc Ly.

Vì đoàn phim đã chậm trễ mất một ngày, vì thế bốn giờ sáng ngày hôm sau liền bắt đầu xuất phát, đạo diễn cũng nói rõ, hy vọng mọi người có thể tranh thủ quay xong trong vòng một ngày.

Núi Thương Khung nằm ở ngoại ô thành phố Z, cách Diêm Thành khoảng hai tiếng đi xe.

Vì thế, vừa lên xe mọi người liền ngủ.

Khi sắp đến núi Thương Khung, phó đạo diễn gọi mọi người dậy.

“Dậy thôi, dậy thôi, sắp đến rồi, tôi dặn dò mọi người một Tất cả mọi người lần lượt tỉnh dậy, có người dụi mắt, có người ngáp, còn có người đang nửa tỉnh nửa mơ.

“Tôi dặn dò mọi người vài câu, núi Thương Khung, tin rằng mọi người đều từng nghe tới, là ngọn núi còn chưa khai phá, môi trường bên trong khá khắc nghiệt, nghe nói có thú dữ xuất hiện, sau khi chúng ta đến, cố gắng đừng đi một mình, mọi người tụ tập lại với nhau, đến lúc đó chúng ta sẽ lập tức điểm danh”

“Ngoài ra, mọi người cũng đừng sợ, chúng ta chỉ lấy cảnh dưới chân núi, sẽ không vào sâu bên trong, điều kiện khá khó khăn, mong là mọi người cố gắng khắc.

phục, tranh thủ làm xong trong một ngày!”

Mặc dù mọi người ai nấy đều vẫn còn hơi buồn ngủ, nhưng vẫn tích cực hưởng ứng phó đạo diễn.

Đến núi Thương Khung, mọi người lần lượt xuống xe.

Nhân viên đoàn phim bắt đầu sắp xếp, các diễn viên bắt đầu trang điểm.

Tô Lạc Ly vẫn chưa kịp thưởng thức cảnh đẹp núi rừng nơi đây, đã bát đầu trang điểm.

Cô trang điểm xong, liền thấy cây bạch quả to cao trong núi, từng hàng đan xen, lá bạch quả xinh đẹp đôi lúc lại rơi xuống, như cánh bướm nhẹ nhàng bay lượn.

Quả nhiên đạo diễn có mắt nhìn.

Nhân viên đoàn phim còn chưa sắp xếp xong, Tô Lạc Ly đang định đi về phía trước, thưởng thức cảnh đẹp núi rừng nơi đây.

Nói thật lòng, cô lớn bằng từng này, ngoài lần xuất ngoại đi Mỹ, trước giờ cô chưa từng đi du lịch.

Chưa từng leo núi, chưa từng đi biển chơi, càng đừng nói nhìn thấy sông nước xinh đẹp.

Bỗng nhiên, Mục Nhiễm Tranh nảm lấy cổ tay Tô Lạc Ly.

“Cô muốn đi đâu?”

“Không sao đâu, đi loanh quanh thôi.”

“Lời phó đạo diễn dặn lúc nãy, cô quên rồi à? Ở đây rất nguy hiểm, đừng đi lung tung, tôi nói cho cô biết, cả ngày hôm nay cô phải bám sát tôi, biết chưa?”

Tô Lạc Ly lườm Mục Nhiễm Tranh.

“Anh đi vệ sinh tôi cũng phải theo sao?”

“Cô… Nói tóm lại cô đừng có đi lung tung! Nguy hiểm lắm! Trong núi có thể cái gì cũng có!”

Tô Lạc Ly thở dài.

“Được rồi, tôi không đi nữa, chỉ ở đây thôi!”

Vừa khéo, lúc này đạo diễn liền gọi bọn họ, hai người liền đi qua đó, chuẩn bị quay phim.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.