Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 23: Chương 23




Ôn Khanh Mộ hất cảm về phía Tô Lạc Ly, đôi mắt hơi híp lại lộ ra ánh sáng màu lam nhạt, cực kì quyến rũ!

Tô Lạc Ly hung dữ trừng mắt nhìn anh: “Cút”

Thế nhưng, cô lại không thể nào khống chế phản ứng của mình, cô cản €hặt môi dưới, phản ứng ngày càng mãnh liệt.

Cô cảm thấy trong cơ thể mình như có một ngọn lửa đang từ từ thiêu đốt, hơn nữa ngọn lửa này ngày càng mãnh liệt, dường như muốn đốt cháy toàn bộ cơ thể cô.

Làn da non mềm lúc đầu dần dần đỏ lên, đỏ lên.

Ôn Khanh Mộ cười nhếch mép: “Thực ra, cô không cần chịu đựng như vậy, dù sao chúng ta cũng không phải là lần đầu tiên nữa!”

Nói rồi, Ôn Khanh Mộ ngồi xuống bên cạnh Tô Lạc Ly, một cánh tay ôm lấy bả vai cô.

Cái ôm này thì chẳng sao, nhưng Tô Lạc Ly lại càng cảm thấy lửa cháy mãnh liệt hơn, dường như có một dòng điện từ bả vai cô truyền đến toàn thân!

Ôn Khanh Mộ thấy Tô Lạc Ly thở dốc, bản thân anh cũng hơi không nhịn được, từ từ tiến lại gần đôi môi của Tô Lạc Ly.

Sao Tô Lạc Ly không biết Ôn Khanh Mộ định làm gì chứ?

Trong lòng cô cũng đang tranh đấu.

Thuận theo anh, ít nhất sẽ không khó chịu như bây giờ, dù sao hai người cũng đã từng quan hệ với nhau một lần.

Không được, tuyệt đối không được, chồng cô đã trở về, cô không cho phép bản thân làm ra chuyện suy đồi đạo đức.

Ngay khi đôi môi Ôn Khanh Mộ sắp chạm vào đôi môi Tô Lạc Ly, cô đột nhiên dùng sức đẩy ra, nhanh chóng đứng dậy, nhảy xuống khỏi giường như một chú thỏ, chạy thẳng vào nhà tắm.

Khi Ôn Khanh Mộ vừa kịp phản ứng lại, liền nghe thấy tiếng nước chảy ào ào vọng ra từ trong nhà tắm.

Anh năm tay thành nắm, đấm lên chiếc gối.

Cơ hội tốt như thết Tô Lạc Ly đi quay phim, không biết lúc nào mới có thể về nhà, anh muốn động vào cô đến phát điên rồi!

Dạ Bân từng nói, người phụ nữ bị hạ thuốc giống như một con mèo cuồng dại, sẽ khiến đàn ông muốn ngừng mà không được!

Anh quả thật muốn nếm thử xem hương vị mèo con cưồng dại rốt cuộc như thế nào.

Tô Lạc Ly mở vòi hoa sen, chỉ là cô không mở nước nóng, mà muốn dùng nước lạnh để hạ nhiệt độ cơ thể mình.

Giờ còn chưa chính thức sang hè, nước lạnh xả lên người, quả thật có hiệu quả nhất định, ít nhất khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.

Tô Lạc Ly tất vòi nước, lúc chuẩn bị đi ra, thì thấy bản thân mình trong gương!

Bộ trang phục hầu gái phối trắng đen trên người đã ướt sũng, quần áo nhân viên phục vụ như này, sao có thể dùng chất vải tốt được chứ, vải này vừa ướt, chỗ vải trắng gần như trong suốt, chỗ vải đen còn đỡ hơn chút.

Thế nhưng, chính loại nửa kín nửa hở như này mới khiến người ta suy nghĩ lung tung!

Dáng vẻ này, chắc chắn không thể ra ngoài.

Cô đúng trước cửa nhà tắm.

Ôn Khanh Mộ dường như nghe thấy tiếng nước trong nhà tắm ngừng lại: “Này, cô xong chưa đấy?”

“Ừm… A Khanh, anh có thể đến Thất Nguyệt Hoa lấy quần áo của tôi giúp tôi được không?”

Cô bây giờ chỉ có thể trông cậy vào anh thôi!

Ôn Khanh Mộ vừa nghe lời này liền hiểu rõ, cô bé này chắc chắn đến quần áo cũng chưa cởi ra, chỉ là, trong đầu anh lập tức hiện lên dáng vẻ Tô Lạc Ly mặc bộ đồ hầu gái ướt sũng.

Dáng vẻ đó nhất định rất quyến rũ!

“Sao tôi phải lấy giúp cô? Vì cứu cô, việc làm ăn hôm nay của tôi còn chưa làm! Cô xem xem thái độ của cô đối với tôi thế nào?”

Ôn Khanh Mộ bỗng trở nên ngạo kiều.

Tô Lạc Ly đau khổ nhắm mắt lại, hít sâu một hơi: “Vừa rồi là tôi không đúng, tôi không nên nói chuyện với anh như vậy, tôi xin lỗi anh, được không?”

“Xin lỗi á? Tỏ chút thành ý đi!”

“Tôi… mời anh ăn cơm!”

“Vẫn đi ăn ở quán lề đường kia à, tôi xin cô, tha cho tôi đi!” Ôn Khanh Mộ quả thật không có chút hảo cảm nào với cái chỗ lần trước, nhưng đối với Tô Lạc Ly mà nói, đó đã là một quán ăn cao cấp rồi!

“Hay là… tôi tự mình nấu cơm cho anh ăn! Sao hả? Tay nghề của tôi rất tốt, tuyệt đối sẽ không khiến anh thất vọng”

Ôn Khanh Mộ nhìn chằm chằm cửa nhà tắm cực kì hứng thú: “Không ngờ cô còn biết nấu ăn cơ đấy? Sẽ không bỏ thuốc độc hại chết tôi chứ?”

“Sao lại thế chứ? Hạ độc hại anh tôi được lợi lộc gì? Tôi thật sự nấu ăn rất giỏi, em trai tôi cực kì thích ăn cơm tôi nấu, cả Mộ Dung…”

Nhắc tới Mộ Dung Dịch, Tô Lạc Ly muốn nói lại thôi, cô đã không muốn nhắc tới người kia nữa!

Ôn Khanh Mộ hừ lạnh một tiếng: “Được rồi, được rồi, vậy tôi đi lấy quần áo cho cô”

Tô Lạc Ly nói cụ thể chỗ để quần áo cho Ôn Khanh Mộ, nhân viên phục vụ đều có tủ đồ của riêng mình, lấy mã thẻ là có thể trực tiếp mở tủ đồ.

Sao Ôn Khanh Mộ có thể tự mình làm chân chạy chứ, anh chỉ gọi một cuộc điện thoại, người của Thất Nguyệt Hoa liền đưa quần áo tới.

Sau khi Ôn Khanh Mộ đi, phản ứng của Tô Lạc Ly lại quay trở lại, không thể không mở vòi xả nước lên người mình lần nữa.

Anh đưa quần áo qua khe cửa cho Tô Lạc Ly.

Thế nhưng, lại không thấy Tô Lạc Ly thay quần áo ra ngoài.

“Quần áo đã đưa cho cô rồi, sao còn chưa ra ngoài?”

“Tác dụng của thuốc này rất mạnh, sợ là một lát nữa vẫn chưa được, tôi chỉ có một bộ đồ này, nhỡ lát nữa lại phải dội nước lạnh, không phải tôi không còn gì mặc sao”

Cô cứ đứng ở trong nhà tắm như vậy, mặc quần áo ướt sũng, bộ đồ hầu gái gần như dán chặt lên cơ thể cô, còn không ngừng nhỏ nước.

Ôn Khanh Mộ dứt khoát ngồi trước cửa nhà tắm.

Bỗng nghe thấy tiếng nước chảy rất mạnh: “Cô đang làm gì thế?”

“Tôi đang xả nước vào bồn tắm, có lẽ ngâm nước lạnh sẽ tốt hơn” Tô Lạc Ly trả lời.

Ôn Khanh Mộ thở dài một hơi, nếu giờ Tô Lạc Ly biết được thân phận của bản thân, nói không chừng đêm nay sẽ là một đêm vui vẻ.

Chẳng qua, đối với thái độ thà chết cũng không chịu khuất phục của cô, anh vẫn có chút đắc ý Ít nhất vợ của mình không vì bị hạ thuốc mà lên giường với người khác.

Tô Lạc Ly ngâm mình trong nước lạnh, cái lạnh thấu xương đang đuổi dần đi cái nóng trong cơ thể cô.

“A Khanh, thực ra anh có thể đi rồi, chờ thuốc hết tác dụng, tôi còn phải quay về đoàn phim nữa”

“Nhìn dáng vẻ hiện giờ của cô, tôi còn có thể đi sao?

Nhỡ thuốc không hết tác dụng, bị người đàn ông khác lợi dụng thì sao?”

Vợ của mình, vẫn phải tự coi giữ.

Tô Lạc Ly ngâm trong bồn nước mỉm cười, xem ra tên trai bao này cũng không phải quá xấu.

Thực ra, nếu anh thật sự muốn làm gì với cô, sao mà không làm được chứ?

Anh là một người đàn ông trưởng thành, cô lại là một cô gái yếu ớt, sức lực khác xa nhau, hơn nữa bản thân cô.

còn bị hạ thuốc, nhưng anh không làm gì, chứng tỏ anh không xấu xa đến thế.

“Này, cô thật sự nấu ăn rất ngon sao?” Ôn Khanh Mộ bỗng hỏi.

“Phải đó, rất ngon, đảm bảo anh ăn một lần sẽ muốn ăn lần nữa”

“Vậy hứa rồi nhé, nhanh chóng sắp xếp đi”

“Được, chờ đoàn phim nghỉ phép, tôi sẽ nói với anh”

Hai người, một đang ngâm mình trong bồn tắm, một đang gồi trước cửa nhà tắm, bắt đầu bật chế độ tám phét.

Nói mãi nói mãi, bên trong bỗng không có tiếng gì nữa.

“Tô Lạc Ly, Tô Lạc Ly! Cô còn sống không?”

Hỏng rồi!

Ôn Khanh Mộ vội xông vào nhà tắm.

- ------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.