Lời của Tô Nhã Nhã gần như là nói bằng giọng mũi, sự cường điệu đó khiến người khác cực kì không thoải mái.
Trong ánh mắt toàn bộ là sự chán ghét đối với Tô Lạc Ly.
“Ö, thì ra là hàng nhái à!” Nghe Tô.Nhã Nhã nói như vậy, đám ©ôn gái liền hiểu ra. Ƒ “Mặc đồ nhái ở đây quả thật mất mặt quá đi”
“Đúng vậy, đúng vậy! Ra vẻ ta đây!”
Mạnh Tử Linh khá là hiểu biết về thời trang lại cứ nhìn chảm chăm bộ lễ phục của Tô Lạc Ly.
“Tử Linh, đừng nhìn nữa, nhìn thế nào cũng là hàng nhái thôi!” Tô Nhã Nhã thấy Mạnh Tử Linh cứ nhìn chằm chảm lễ phục của Tô Lạc Ly, nhắc nhở.
Mạnh Tử Linh lắc đầu: “Nhưng bộ đồ này của cô ta.
không giống hàng nhái, đồ của ANGLE không phải xưởng làm nhái nào cũng làm ra được!”
Đám con gái đều biết nhà Mạnh Tử Minh mở công ty thời trang, mẹ cô ta là một nhà thiết kế cực kì nổi tiếng, con nhóc này từ nhỏ đã đi xem may vá cùng mẹ.
Sao cô ta có thể nhìn sai được chứ?
“Đồ của ANGLE đều có một đặc điểm, cũng coi như là ký hiệu chống hàng giả, ở bên eo của trang phục, chỉ cần ánh đèn chiếu vào là có thể nhìn thấy ký hiệu ANGLE, hơn nữa ban ngày căn bản không thế nhìn thấy”
Lúc này trời đã tối, để không thu hút sự chú ý của người khác, Tô Lạc Ly cũng đứng ở nơi khuất sáng gần cổng khách sạn.
Mạnh Tử Linh lấy điện thoại ra, mở đèn chiếu vào vị trí góc eo của Tô Lạc Ly.
Dòng chữ ANGLE liền hiện ra.
Tất cả mọi người đều cực kì ngạc nhiên!
Thì ra là hàng thật!
Không phải cô ta mặc hàng nhái!
Người kinh ngạc nhất không khỏi là Tô Nhã Nhã, cô ta là người hiểu Tô Lạc Ly nhất, biết rằng cô và Tô Kiêm Mặc.
thuê ở khu nhà cũ nát nhất, biết rằng cô đóng vai phụ cả thời đại học, biết rằng cô nghèo khó.
Thế nhưng…
Vậy mà cô lại mặc lễ phục mẫu mới nhất chưa tung ra thị trường của ANGLEI Nghe nói bộ lễ phục này giá cả đắt đỏ, phải mấy trăm nghìn mới mua được, hơn nữa còn số lượng có hạn, lúc.
đó có tiền cũng chưa chắc có thể mua đượ!
c Cô ta tự cho rằng bộ lễ phục hơn trăm nghìn trên người mình đã ngang ngửa với một vài ngôi sao!
Không ngờ Tô Lạc Ly lại hơn một bậc.
Tô Nhã Nhã ho một tiếng, lập tức bày ra vẻ mặt coi thường: “Tô Lạc Ly, giỏi lắm rồi, nói maul Quyến rũ được ông chủ lớn nào rồi? Tôi nói cho cô biết, đừng có làm mất mặt nhà ta nữa!”
Tô Lạc Ly cười lạnh: “Quyến rũ được ông chủ lớn nào có quan hệ gì với chị sao?”
Quả thật Tô Lạc Ly không để ý đến Tô Nhã Nhã.
Năm đó, khi cô và Mộ Dung Dịch bên nhau, người chị họ.
này cũng cất công bám theo phía sau cô, Lạc Ly thế này, Lạc Ly thế kia.
Mà hiện giờ, cô và Mộ Dung Dịch chia tay rồi, người chị này liền trở mặt, dường như hận không thể lập tức xóa sạch quan hệ với cô.
Hiếp đáp kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh.
Tô Lạc Ly ở nhà họ Tô đã lĩnh giáo đủ rồi.
Tô Lạc Ly nói xong liền cầm thiệp mời đi thẳng vào trong, thầm nghĩ tên A Khanh này cũng được lắm, bộ đồ nhái này có thể giả mà như thật!
Qua mắt được đám người kia!
Cô lại không nghe thấy đám người ngoài cửa tiếp tục bàn luận.
“Tử Linh, bộ đồ kia thật sự không phải hàng nhái sao?”
Mạnh Tử Linh lắc đầu: “Đương nhiên không phải rồi, kỹ thuật vừa rồi tôi cho mọi người xem, xưởng may nào có thể làm ra chứ, kỹ thuật kia, là phát minh độc quyền của ANGLE, không có công ty nào làm được.”
“Thật sự là hàng thật đấy!”
Tô Nhã Nhã ho một tiếng: “Được rồi, đừng nói nữa, nói không chừng là ngủ với sếp lớn nào rồi, mới mua cho cô ta bộ đồ đắt như thế, chúng ta mau đi vào thôi”
Tô Nhã Nhã bị vả mặt trước bao nhiêu người, chỉ có thể gán tội danh giả này lên đầu Tô Lạc Ly để lấy lại mặt mũi.
Bên trong khách sạn Emgrand đã được trang trí hoàn toàn mới.
Đâu đâu cũng bày đầy hoa tươi, hai bên đường đi thẳng tới sảnh tiệc được trải đầy cánh hoa hồng đủ mọi màu sắc.
Mà trong sảnh tiệc chính là một biển hoa.
Thế giới cổ tích màu hồng.
Bó hoa xâu chuỗi màu hồng rủ xuống từ trần nhà, trên tường treo đầy dây leo xanh, bên trên xen lẫn vô số bông hoa màu hồng, thậm chí còn ghép thành chữ I LOVE YOU.
Trên mỗi bàn đều có một bó hoa hồng, đến khăn trải bàn cũng là màu hồng, bên trên thêu từng bó hoa.
Khăn vuông dùng cho khách mời cũng đổi từ màu trắng sang màu hồng.
“Ôi chao ôi, trang trí như này quả là giống y hệt với thế giới cổ tíchl”
Đám con gái đương nhiên không thể cưỡng lại được cách trang trí như này.
“Đúng đó, đúng đó, nghe nói Tô Nhược Vân thích màu hồng, thiếu gia Mộ Dung liền trang trí nơi này thành thế giới màu hồng luôn!”
“Ôi! Thiếu gia Mộ Dung đối xử với Tô Nhược Vân thật tốt!”
“Quả thật là cực kì chiều vợ mài”
“Đây mới là đính hôn, vậy lúc kết hôn còn phải thế nào.
nữa chứ? Trời ơi! Tôi ngất mất!”
“Nghe nói Tô Nhược Vân muốn gia nhập giới giải trí, bộ phim đầu tiên đã đóng vai nữ thứ, bộ sau cũng đã sớm được chọn làm nữ chính, lại thêm có người chồng tốt thế này, cuộc đời thành công nha!”
“Ngưỡng mộ quá đi, ông trời cũng ban cho tôi một thiếu gia Mộ Dung đi!”
Nghe những lời này, thấy cách trang trí ở đây, Tô Lạc Ly không khỏi cảm thấy thê lương.
“Ly Ly, chờ tớ lúc chúng ta kết hôn, anh sẽ trang trí lễ đường thành biển màu lam”
“Không phải em thích hoa màu lam sao? Đến lúc đó anh sẽ mua chín trăm chín mươi chín đóa hoa màu lam tặng cho eml”
“Không thể nói nữa, nói hết cho em, đến lúc đó không còn bất ngờ nữa!”
Tô Lạc Ly hơi thất thần.
Cô không muốn nổi bật, nhanh chóng được chỗ ngồi, cô là người bên nhà cô dâu, hơn nữa còn là chị ruột của Tô Nhược Vân, đương nhiên sẽ ngồi phía trên.
Nhưng khi cô chuẩn bị ngồi xuống, mẹ kế Vương Vãn Hương của cô liền kéo cô sang một bên.
“Tô Lạc Ly! Con nhỏ chết tiệt này, còn dám ngồi ở đây?
Muốn làm chúng ta mất mặt có phải không?”
Tô Lạc Ly bình ổn lại cảm xúc của mình: “Xin hỏi, tôi làm mất mặt các người lúc nào?”
Trong lòng cô hiểu rõ, từ Vương Vấn Hương tới Tô Nhược Vân, họ lo nhất là người khác biết chuyện Mộ Dung Dịch và Tô Lạc Ly yêu nhau 5 năm.
“Đừng cho rằng tôi không biết! cô cũng ký hợp đồng với công ty quản lý rồi, còn ký với một cái công ty sắp phá sản! Vân Vân nhà chúng tôi khác với cô! Vân Vân sắp trở thành ngôi sao lớn rồi! Cô cứ phải khiến người khác biết con bé có một người chị như cô có phải không?”
Cái miệng của Vương Vấn Hương, từ nhỏ tới lớn Tô Lạc.
Ly đã được lĩnh giáo.
“Đừng cho rằng tôi không biết cái suy nghĩ kia của cô, hôm nay cô trang điểm ăn mặc đẹp như này không phải chính là vì muốn giành lại A Dịch sao? Nằm mơ đi, cũng không nhìn xem mình ra sao, cô có điểm nào so sánh được với Vân Vân nhà chúng tôi chứ?”
“Tôi có thể nói với cô, nếu hôm nay xảy ra chút sai sót nào, cô xem xem tôi có lột da cô hay không? Ngồi ra phía sau cho tôi!”
Tô Lạc Ly nhìn về phía bố ruột mình – Tô Khôn.
Tô Khôn vờ như không thấy cô, rời mắt đi hướng khác.
Haha, được lắm..
Tô Lạc Ly không nói thêm gì, đi thẳng tới một góc khuất, ngồi xuống.
Vừa đẹp, dù sao cô cũng không muốn ngồi cùng với bọn họ.
Trời mới biết, cô còn muốn xóa sạch quan hệ hơn họ!
Tô Lạc Ly ngồi xong xuôi mới gửi tin nhắn cho Ôn Khanh Mộ, nói với anh, bản thân đã vào rồi.
Tám giờ tám phút, lễ đính hôn bắt đầu đúng giờ.
Tiến trình của lễ đính hôn không hề phức tạp, chẳng qua là hai người thổ lộ với nhau, trao cho nhau nhãn đính hôn, sau đó bắt đầu màn mời rượu.
Mãi cho tới khi bắt đầu mời rượu, Ôn Khanh Mộ vẫn chưa xuất hiện.
Tô Lạc Ly nhìn đồng hồ thấy cũng hòm hòm rồi, liền chuẩn bị rời đi.
“Chịt
- ------------------