Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con

Chương 5: Chương 5




Tô Lạc Ly nhìn vào đôi mắt màu lam nhạt của người đàn ông này, đó là một màu lam cực kì mê hoặc!

Từ trong đôi mắt của anh ta, cô biết, mình chọc phải tổ kiến lửa rồi!

“Đây không phải là nơi để nói chuyện, chúng ta đổi chỗ khác nói đi!”

Tô Lạc Ly cũng không còn cách nào khác.

Trong quán cà phê.

Im lặng, im lặng, vẫn là im lặng…

Tô Lạc Ly hơi híp mắt, nhìn chằm chằm vào.

người đàn ông ngồi đối diện kia, hận không thể dùng ánh mất đục vài lỗ trên người anh.

Ôn Khanh Mộ thì ngược lại, từ từ thưởng thức cà phê.

Lúc vừa rồi ở thư viện, anh vội vàng muốn biết vì sao Tô Lạc Ly muốn sinh con, nhưng bây giờ anh lại không hề hé răng nửa lời.

Dường như, anh đã đoán được Tô Lạc Ly nhất định sẽ nói, dù sao anh đã nắm thóp cô rồi!

“Rốt cuộc tôi có thù gì với anh? Sao anh cứ phải đối xử với tôi như vậy?” Tô Lạc Ly cuối cùng cũng mở miệng.

Ôn Khanh Mộ hữ lạnh một tiếng, uống một ngụm cà phê, không nhanh không chậm đặt ly cà phê xuống bàn: “Chỉ là tò mò thôi”

Tô Lạc Ly nhịn không được mà trợn mắt: “Nếu tôi nói với anh, anh có thể xóa tấm ảnh kia đi không?”

“Không vấn đề gì”

Tô Lạc Ly lặng lẽ thở dài một hơi trước: “Tôi kết hôn rồi”

Ôn Khanh Mộ nghe lời này, không hề có chút bất ngờ, đương nhiên anh biết cô kết hôn rồi, hơn nữa, anh chính là chồng cô!

“Ồ, người đàn ông của cô không thể thỏa mãn cô?”

Tô Lạc Ly vẻ mặt khó xử, cúi đầu: “Hôm qua lên giường với tôi… có lẽ anh biết, tô lần đầu tiên, vì thế, tôi và chồng tôi…”

“Vậy tại sao cô muốn sinh con?”

Tô Lạc Ly trầm tư một lúc: “Là do thầy bói nói, nhà chúng tôi cần có một đứa trẻ xung hi Vì thế, tôi nhất định phải có thai trong vòng một năm”

Ôn Khanh Mộ đánh giá đôi mắt sáng trong của Tô Lạc Ly, cho dù đôi mắt của cô trong veo, nhưng anh vẫn còn hơi nghỉ ngờ những lời cô vừa rồi.

“Mê tín dị đoan mà cô cũng tin?”

“Tin thì sẽ có, không tin thì sẽ không”

“Xung hí? Nhà cô có tang sao? Có người Khi Ôn Khanh Mộ vừa nói chữ “chết”, Tô Lạc Ly đập mạnh lên bàn, sắc mặt trắng bệch: “Im đi!”

Ôn Khanh Mộ vô thức nhìn Tô Lạc Ly, người phụ nữ này nhìn có vẻ mềm yếu, nhưng lúc.

này, trong ánh mắt của cô chứa đầy vẻ quật cường.

Tô Lạc Ly ý thức được bản thân quá để ý đến chữ “chết” này, lập tức quay mặt sang một bên.

“Tóm lại, rất quan trọng đối với tôi, nhất định tôi phải sinh con trong vòng một năm”

“Vậy tại sao cô không tìm chồng mình chứ?

“Chồng tôi?” Tô Lạc Ly quay đầu lại, nhìn Ôn Khanh Mộ bằng ánh mắt kỳ cục: “Cái lão.

già hói đầu đó, có khả năng sinh dục hay không tôi cũng không biết!”

“Lão già hói đầu?”

Ôn Khanh Mộ vô thức sờ đầu mình, anh không hói mà!

Mái tóc của anh rõ ràng vừa khỏe vừa đẹp!

Tại sao cô lại nói như thế chứ?

Anh nghĩ kĩ lại, vào hôm đăng kí kết hôn ấy, dường như anh đi đánh golf với Dạ Bân, người phụ trách việc này là thư kí của anh Doãn Cẩn, cùng với quản gia Vương Vĩ.

Năm nay Vương Vĩ hơn năm mươi tuổi rồi, đúng là hói đầu.

Xem ra, cô đã nhận nhầm Vương Vĩ thành bản thân anh rồi.

Tô Lạc Ly gõ mặt bàn, Ôn Khanh Mộ mới hoàn hồn lại: “Nếu tôi nói răng, kết hôn một năm rồi vẫn chưa từng gặp chồng mình, anh tin không?”

Đương nhiên Ôn Khanh Mộ tin, nếu như cô thật sự từng gặp, vậy bọn họ sẽ không ngồi đây nói chuyện rồi!

“Không đến nỗi thế chứ?”

Tô Lạc Ly lắc đầu: “Nói anh cũng không tin, nhưng thật sự tôi chưa từng gặp qua hắn, đến tên tôi cũng không biết, khi kết hôn, tôi chỉ phụ trách giấy tờ của mình, sau đó kí tên, đang tính nhìn qua xem tên chồng mình là gì thì bị một tên thư kí đáng ghét cướp mất giấy chứng nhận kết hôn”

Ôn Khanh Mộ thầm nghĩ, Doãn Cẩn, làm tốt lắm.

“Sau đó, hắn bỏ mặc tôi ở một toà biệt thự, không thăm không hỏi”

“Ồ, tại sao lại thế?” Ôn Khanh Mộ chỉ đành biết mà còn cố hỏi Tô Lạc Ly nắn cằm suy nghĩ một lú.

đoán là hắn quá xấu, sợ bị tôi nhìn thấy, cũng có thể là bất lực, sợ mất mặt, cũng có khả năng lấy tôi để xung hỉ”

Ôn Khanh Mộ nghe lời này, trong lòng cực.

kì khó chịu, nhưng lại không thể phản bác.

Rõ ràng anh mang một khuôn mặt yêu nghiệt, rõ ràng rất khỏe mạnh lại sung sức!

Làm sao có thể bất lực được chứ?

“Có lẽ là có nguyên nhân khác” Ôn Khanh Mộ cười gượng hai tiếng.

“Vì thế, tôi thật sự rất thê thảm, anh buông.

tha cho tôi đi” Tô Lạc Ly lập tức nắm lấy tay Ôn Khanh Mộ, nhìn anh bằng đôi mắt cực kì đáng thương, nước mắt cũng rưng rưng.

Đối với một diễn viên được đào tạo bài bản như cô, chút năng lực này bắt buộc phải có.

Thấy dáng vẻ yếu đuối đáng thương của cô, Ôn Khanh Mộ chỉ cảm thấy trái tim đập.

chậm mất nửa nhịp, cô bé này thật sự khiến người khác cảm thấy yêu thích.

“Tôi đã nói hết với anh rồi, anh xóa ảnh đi được không?” Tô Lạc Ly cầu xin.

Ôn Khanh Mộ ho hai tiếng: “Xóa cũng được, nhưng cô phải đồng ý với tôi một chuyện”

‘Sắc mặt Tô Lạc Ly liền thay đổi: “Anh đừng có được nước làm tới, chuyện anh muốn biết, tôi đã nói hết với anh rồi, đã thỏa thuận là tôi nói hết với anh thì anh sẽ xóa.

mài”

Ôn Khanh Mộ lắc điện thoại trong tay: “Quyền chủ động ở chỗ tôi, tôi biết lời cô nói không hoàn toàn là thật, thế nhưng tôi đã hết hứng thú rồi”

“Anh..” Tô Lạc Ly cắn chặt hàm, xem ra người đàn ông này quả thật không dễ đối phó: “Được, điều kiện gì, anh nói đii”

Ôn Khanh Mộ cười xấu xa: “Ngủ với tôi lần nữa”

“Anh vô liêm sỉ!” Nghe lời này, Tô Lạc Ly hận không thể tát một phát lên khuôn mặt anh tuấn kia.

“Tôi vô liêm sỉ? Một người phụ nữ đã kết hôn như cô còn tìm đàn ông lên giường, cô không vô liêm sỉ sao? Tôi lại chưa kết hôn, đi tìm phụ nữ thì sao chứ?”

“Anh…”

Tô Lạc Ly quả thật tức điên rồi, cô thật sự hối hận đến xanh ruột.

Mọi người đều nói, phụ nữ xinh đẹp không đáng tin, đàn ông đẹp trai như này lại càng không tin được!

“Dù sao cô cũng cảm sừng chồng mình một lần rồi, cũng không cần để ý cắm thêm cái nữa đâu” Ôn Khanh Mộ liếc nhìn Tô Lạc ty.

Anh muốn xem xem người phụ nữ này có dám cảm sừng anh thêm lần nữa không!

“Không được! Tôi là con người có nguyên tắc, lên giường cùng anh là vạn bất đắc dĩ, là vì muốn sinh con!”

“Có gì khác nhau sao? Lại nói, nhỡ cô chưa có thai thì sao? Vừa đẹp đêm nay chúng ta làm thêm lần nữa, nói không chừng sẽ có.

đó” Ôn Khanh Mộ nháy mắt.

Tô Lạc Ly cắn môi.

Nói thật, loại chuyện này, cô thật sự sẽ không làm lần hai, bởi lương tâm của cô không cho phép.

“Cô từ từ suy nghĩ, tôi chờ cô” Ôn Khanh Mộ dựa lưng vào sofa, nhấc ly cà phê lên, tiếp tục uống.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Nội tâm Tô Lạc Ly đang giảng xé.

Nếu Ôn Khanh Mộ không xóa chỗ ảnh kia, chỗ ánh đó phát tán ra ngoài, cuộc đời cô.

coi như xong rồi Nếu là một người bình thường thì thôi, nhưng cô sau này lại là diễn viên, những tấm ảnh đó có thể khiến cô thân bại danh liệt.

Nhưng nếu cô lại lên giường với Ôn Khanh Mộ lần nữa, cô thật sự sẽ cắn rứt lương tâm.

Dù sao, cô vì muốn có con, là vì…

“Tôi..”

Tô Lạc Ly vừa mở miệng, tiếng chuông điện thoại của cô liền dồn dập vang lên.

“Tôi nghe điện thoại đã” Tô Lạc Ly ấn nút nghe: “Alo, cô nói gì cơ? Chồng tôi muốn về nhà?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.