“Không sao, chỉ cần em may những bộ này ra thì chị đều có thể mặc”
Tô Lạc Ly vỗ vào bản vẽ thiết kế của Tô Kiêm Mặc.
“Chị thầu hết tất cả các tác phẩm này của em, chị còn rất nhiều sự kiện cần có trang phục mặc để tham gia đó!”
“Vậy tốt quá rồi! Chị biết không? Ước mơ lớn nhất của sinh viên ngành thiết kế thời trang là được thấy thiết kế mình vẽ trên bản vẽ biến thành một bộ trang phục đẹp và được người khác mặc lên người!”
Hiển nhiên Tô Kiềm Mặc rất vui.
“Chị ơi, bây giờ chị có bao nhiêu tiền?”
Tô Kiêm Mặc đột nhiên thận trọng hỏi thử.
“Sao vậy, em cần dùng đến tiền à?” Tô Lạc Ly không hiểu.
Tô Kiềm Mặc ngượng ngùng lắc đầu.
“Em nghĩ nếu chị đủ tiền thì có thể mở một phòng thiết kế thời trang. Sinh viên chuyên ngành chúng em đều rất đau đầu không biết làm thế nào để biến ước mơ của mình thành hiện thực”
Tô Kiềm Mặc lặng lẽ cúi đầu, hiển nhiên có chút xấu hổ.
“Cũng may em có chị gái làm ngôi sao có thể giúp đỡ, nhưng các bạn cùng lớp của em không may mắn như vậy nên em muốn giúp họ. Chị à, các bạn lớp em đều rất sáng tạo!”
“Chị biết, nhưng mở một phòng thiết kế thời trang không hề đơn giản, nó liên quan đến nhiều khía cạnh, không phải cứ có tiền là giải quyết được. Hơn nữa chị với chị Gia Gia mở tiệm bánh ngọt còn chưa thu hồi được hết vốn, vậy nên.”
Tô Lạc Ly thấy hơi ngại.
Đây là lần đầu tiên Tô Kiềm Mặc lên tiếng nhờ cô làm điều gì, nhưng cô lại không giúp được cậu.
Trên gương mặt Tô Kiêm Mặc khó tránh khỏi có sự thất vọng.
“Không sao, chờ đến khi chị có tiền đi.”
Tô Lạc Ly gật đầu.
“Chị yên tâm, nếu thật sự được mở studio thì em và các bạn có thể không nhận một đồng, phòng cũng không cần lớn lắm đâu, làm phòng nhỏ thôi là được rồi”.
Từ lời nói của Tô Kiềm Mặc, Tô Lạc Ly nghe ra được cậu vẫn rất ao ước.
“Được, chỉ biết rồi, chị sẽ cố gắng, ngủ sớm đi."
Tô Kiêm Mặc gật đầu: “Vâng, chị ngủ ngon nhé”
“Ngủ ngon”
Tô Lạc Ly ra khỏi phòng Tô Kiềm Mặc, trở về phòng ngủ.
“Phòng thiết kế thời trang?”
Cô nhất định sẽ thực hiện nguyện vọng của Tô Kiềm Mặc.
Ngày hôm sau Tô Lạc Ly có lịch trình làm việc, sau khi kết thúc công việc, cô hẹn Mạnh Gia Gia đến tiệm bánh ngọt ngồi.
Trong phòng riêng của tiệm bánh, trong Tô Lạc Ly có vẻ hơi lơ đễnh.
“Tiệm bánh của chúng ta hoạt động khá tốt, đã bắt đầu thu lại được vốn. Đây là tiền vốn kỳ đầu tiên, em đọc đi rồi ký tên, chị sẽ chuyển cho em”
Tô Lạc Ly không đọc đã ký tên luôn.
“Lạc Ly, sao chị thấy trạng thái của em không ổn lắm? Cãi nhau với bạn trai à?”