“Đúng vậy! Hai tác phẩm của chị Nhược Vân đều lọt vào danh sách bình chọn, còn Tô Lạc Ly chỉ có một thôi! Tỷ lệ thắng rất cao, tôi xem cô ta còn đắc ý thế nào được!”
Đúng lúc này, La Thần bước vào.
“Nhược Vân, lập tức đăng Weibo, nói rằng cô muốn rút khỏi giải thưởng Sư tử bạc lần
này.”
Lời nói của La Thần không cho phép bất cứ hoài nghi nào.
“Anh đang đùa gì vậy?”
Tô Nhược Vân không thể tin được nhìn La Thần.
“Tôi không đùa đâu, tôi nghiêm túc đấy, bây giờ lập tức đăng Weibo!”
La Thần một lần nữa nghiêm túc.
“Tại sao tôi phải rút lui? Tôi có hai tác phẩm lọt vào danh sách bình chọn, hy vọng thắng
giải lần này rất lớn, không phải lúc trước anh cũng nói rằng tôi cần một giải thưởng để chứng tỏ bản thân sao? Bây giờ là cơ hội tốt nhất!”
Đương nhiên Tô Nhược Vân không muốn bỏ qua cơ hội lần này.
Tô Lạc Ly đã giành được giải thưởng Ngân Tượng cho hạng mục nữ diễn viên chính xuất sắc nhất và đã là một ảnh hậu chân chính.
Nhưng bản thân cô ta thì sao, mặc dù các tác phẩm không ngừng được tung ra, nhưng cô ta chỉ giành được giải Kim Điệp hạng hai cho hạng mục nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất thôi.
“Nếu không có sự kiện lần này, đây đương nhiên là cơ hội tốt nhất, phải biết rằng không phải nữ nghệ sĩ nào cũng có cơ hội có tận hai tác phẩm lọt vào bình chọn cùng một lúc!”
La Thần cũng vô cùng tiếc nuối.
“Vậy thì tại sao còn muốn tôi rút lui? Đây là cơ hội tốt nhất để tôi phản kích, tôi tuyệt đối sẽ không rút lui!”
La Thần lập tức lạnh mặt.
“Tô Nhược Vân, tôi không bàn bạc với cô! Cô nhất định phải làm như vậy, nếu không sau này ngay cả tôi cũng cứu không được cô đâu!”
Tô Nhược Vân nhìn chằm chằm Là Thần.
“Anh là người đại diện của tôi, tại sao anh lại giúp người ngoài? Anh nhất định muốn tôi rút lui cũng được, đi tìm tổng giám đốc, nếu tổng giám đốc đồng ý tôi sẽ rút lui!”
Tô Nhược Vân chỉ đành lôi Mộ Dung Dịch ra.
Nhắc tới Mộ Dung Dịch, La Thần đột nhiên cười.
“Tôi đã xin phép tổng giám đốc rồi, tổng giám đốc đã đồng ý rồi.”
Nghe thấy lời này, Tô Nhược Vân kinh ngạc mở to mắt.
“Anh nói gì? Anh ấy đồng ý rồi, không thể nào!”
Sao Mộ Dung Dịch có thể đồng ý chuyện hoang đường như vậy được?