Đúng vậy, chữ Dịch trong Mộ Dung Dịch là Y, chữ Vân trong Tô Nhược Vân cũng là Y.
Toàn bộ hội trường đều là một biển hoa, hơn nữa toàn là hoa màu hồng!
Vừa bước vào hội trường giống như đang ở trong thế giới cổ tích màu hồng vậy.
Rất nhiều người đang bận chụp ảnh tự sướng, mọi địa điểm trang trí ở đây có thể được sử dụng làm nền chụp ảnh.
Quá đẹp!
Vương Vãn Hương mặc một bộ sườn xám màu đỏ chuẩn mực cùng Tô Khôn đón
khách, bây giờ hai người này cũng không còn như trước nữa, rất nhiều người lần lượt nịnh nọt họ.
Đám cưới cuối cùng cũng bắt đầu.
Tất cả khách mời đều đã yên vị, hội trường từ từ yên tĩnh lại, ánh đèn mờ ảo.
Khi tiếng nhạc cưới vang lên, cánh cửa hội trường từ từ mở ra.
Tô Nhược Vân mặc bộ váy cưới trắng đứng cửa.
Ánh đèn chiếu rọi theo cô ta.
Mộ Dung Dịch cầm một bó hoa hồng chậm rãi đi tới.
Dưới sự dẫn dắt của người dẫn chương trình, Mộ Dung Dịch quỳ một chân tặng bó hoa cho Tô Nhược Vân.
Tô Nhược Vân khoác tay Mộ Dung Dịch và bước đi chậm rãi giữa tiếng hâm mộ của mọi người.
Hôm nay cô ta xinh đẹp lộng lẫy như vậy, giống như tiên nữ giáng trần.
"Trời ạ, Tô Nhược Vân mặc Tình yêu của
Athena! Không phải nói chiếc váy cưới này tuyệt đối sẽ không đưa cho người khác sao? Cô ấy thật sự đã lấy được!”
"Tôi cũng nhận ra chiếc váy cưới này là tác phẩm đắc ý nhất của nhà thiết kế Wells, lúc trước đã nói là tuyệt đối sẽ không bán cho bất cứ ai!".
"Mọi người nhìn chiếc vương miện mà Tô Nhược Vân đội trên đầu đi! Đó không phải là chiếc vương miện mà Vương phi của nước M đã đội trong lễ cưới của mình sao?"
"Ôi trời, đúng là như vậy, chiếc vương miện này vô cùng cao quý, vô giá đấy!"
"Không hổ là đám cưới thế kỷ! Những thứ tốt nhất trên đời chắc cũng là những thứ này thôi đúng không?"
Nghe tiếng trầm trồ khen ngợi xung quanh, Tô Nhược Vân chỉ mím môi mỉm cười, giữ sự cẩn trọng của một cô dâu.
Những gì họ nói đều đúng, những thứ này đều là thật, cô ta đã bỏ rất nhiều tiền và nhờ rất nhiều mối quan hệ mới có được!
Nếu không, sao có thể nói là đám cưới thế kỷ chứ?