“Có thể còn tìm một đám anh em họ hàng đến để chứng minh những gì họ nói là thật, sau đó lại nói rằng tôi cố tình phá hoại đám cưới của người khác, Tô Nhược Vân không ngừng khóc lóc, khiến bản thân trở thành nạn nhân chịu nhiều oan ức đúng không”
“Fuck! Thế mà cô lại đoán trúng hết rồi! Cô đúng là liệu sự như thần!”
“Không phải tôi liệu sự như thần mà là tôi quá hiểu họ, ngay từ đầu đã biết họ sẽ nói như vậy.”
Tô Lạc Ly bất lực.
“Thế nhưng cô lại đoán thiếu một chuyện!”
“Chuyện gì?”
“Bố cô nói Vương Vãn Hương không phải là kẻ thứ ba mà là mẹ cô. Mẹ cô đã tính kể để phát sinh quan hệ với ông ta nên mới có
CÔ!”
“Vớ vẩn!”
Tô Lạc Ly giận dữ gầm lên, ném thẳng chiếc muối vào nồi.
Không ngờ bố cô lại nói những lời như vậy vì Tô Nhược Vân!
“Bố cô cũng tài thật đấy, cố định phản kích như thế nào?”
Tô Lạc Ly bình tĩnh lại, lại cầm muối lên và tiếp tục khuấy canh của mình.
“Tôi không định phản kích”
“Nếu không phản kích chẳng lẽ cô lại để mặc họ dội nước bẩn lên người cô sao?” Mộ Dung Dịch cảm thấy chuyện này không thể bỏ qua như vậy.
“Sao cũng được, không quan trọng, thời gian sẽ chứng minh tất cả”
“Cô đang làm gì thế?” Mục Nhiễm Tranh dường như nghe thấy tiếng gì đó.
“Tôi đang nấu canh cho chú của anh, bây
giờ tôi sống rất tốt, không muốn bị mấy chuyện bẩn thỉu quấy rầy. Tôi cúp máy trước đây.”
Tô Lạc Ly cúp máy và ném điện thoại sang một bên.
Cô vẫn rất tức giận về phát ngôn của Tô Khôn.
Cô cầm điện thoại và lên Weibo xem nội dụng buổi họp báo.
Sau đó chia sẻ một bài đăng Weibo về những gì Tô Khôn nói.
Đồng thời bình luận: “Trên trời còn có Thần Phật, người làm gì trời đều biết, mẹ tôi đã qua đời rồi mà ông còn dùng những ngôn từ bẩn thỉu đó để sỉ nhục bà ấy! Ban đêm nằm ngủ, ông không sợ bà ấy đến tìm ông sao?”
Sau khi buổi họp báo của Tô Nhược Vân kết thúc, rất nhiều người luôn theo dõi động thái của Tô Lạc Ly.
Chính vì vậy, ngay khi Weibo của Tô Lạc Ly đăng tải đã lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người và ngay lập tức trở thành hot search.