Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ

Chương 1160: Chương 1160: Chương 1173




“Còn nhớ bản thân đã gọi bao nhiêu lần không?”

Giọng nói của anh không mặn không nhạt, không nhanh không chậm, nhưng lại giống như giáng một đòn cực hình xuống cô, cảm giác này vô cùng khó chịu.

“Một nghìn ba trăm hai mươi ba lần”

Khi Hứa Trúc Linh nói ra con số này, liền cảm thấy có chút mất mặt.

“Có biết tại sao anh không để Phó Thanh Viên rời đi không?”

“Tại… tại sao?” Cô lên tiếng hỏi anh, giọng điệu nơm nớp lo sợ.

ì trong lòng anh vô cùng tức giận, nếu như chính miệng anh nói thì rõ ràng anh là một kẻ rất nhỏ mọn. Nhưng chuyện như vậy, anh quả thực khó mà có thể không để trong lòng. Anh không tiện nói, chỉ có thể để Phó Thanh Viên nói. Chính vì vậy, cậu ta đã bị anh bắt nhốt ở đây suốt đêm: Tâm tư của đàn ông sâu như đáy biển vậy.

“Vì vậy, lúc nấy anh cố ý ra ngoài là vì muốn để Phó Thanh Viên nói cho em tất cả mọi chuyện sao?”

“Ừm, và hiệu quả làm anh rất hài lòng, giờ thì em giải thích đi, anh sẽ nghe em nói.”

Hứa Trúc Linh thở dài một hơi, trong đầu không nhịn được liền xuất hiện một phân cảnh cẩu huyết trong phim truyền hình.

“Anh nghe em giải thích đã”

“Tôi không nghe, tôi không nghe.”

“Vậy thì được, em không giải thích nữa”

“Đến cả giải thích cô cũng lười giải thích với tôi, cô không yêu tôi nữa đúng không?”

Nếu như dựa theo sự phát triển mạch truyện như trong phim, vậy thì chỉ sợ sự hiểu lâm này đợi đến cảnh đoàn viên mới có thể nói rõ ràng.

Cũng may Cố Thành Trung vốn lòng dạ hẹp hòi, nhưng vẫn còn lý trí, vẫn đủ bình tính để nghe cô giải thích mọi chuyện.

Hứa Trúc Linh hít sâu một hơi, cất tiếng nói: “Diên đã biết hết tất cả mọi chuyện rồi. Em vẫn còn nhớ ánh mắt cuối cùng mà cậu ấy nhìn em vô cùng lạnh lẽo, không hề có chút hơi ấm nào.”

“Ánh mắt như vậy khiến em cảm thấy vô cùng sợ hãi.. Tính cách của Diên chính là đã không làm thì thôi, còn một khi đã động tay vào làm thì sẽ khiến long trời lở đất. Bất cứ ai cũng không thể chống đỡ được sự trả thù của anh ta. Cậu ấy không muốn vị trí chủ nhà họ Kettering, mặc dù tranh tranh giành cấu xe lẫn nhau nhiều như vậy, nhưng tất cả mọi người vẫn còn sống. Nhưng mà bây giờ mọi người đã biến thành bộ dạng gì rồi?”

“Gần đây cậu ấy tiếp quản gia tộc, ép rất nhiều xí nghiệp phá sản nhảy lầu, xí nghiệp của nhà họ Kettering đã gần như đứng đầu, chiếm toàn bộ thị trường chứng khoán. Nếu cậu ấy muốn trả thù bất kể là ai cũng không thể chịu nổi lửa giận của cậu ấy. Em rất muốn khuyên cậu ấy, nhưng em lại không dám, em cảm thấy cậu ấy rất hận em”

“Hận em biết rõ chuyện của chúng ta là sai lầm, nhưng vẫn kiên trì tiếp tục”

“Cho nên tối hôm qua em mơ thấy ác mộng, mơ thấy cậu ấy, em gọi tên cậu ấy rất nhiều lần, em thật sự rất muốn khuyên cậu ấy buông tay, nhưng mà…”

Cô có chút hoảng loạn, cảm giác dù có giải thích như thế nào cũng không đúng.

Cuối cùng, cô thất vọng hạ vai cúi xuống, thở dài bất lực.

“Vậy em cho rằng chúng ta đang sai phải không?”

“Đương nhiên không phải.” Hứa Trúc Linh vội vàng nói.

Cô ngẩng mặt lên, nhìn thật sâu vào anh.

“Cố Thành Chung, em chưa bao giờ hối hận, cho dù con đường em đang chọn này có nhiều chông gai, em cũng chấp nhận.”

Cố Thành Chung nghe xong lời này, trong lòng không khỏi rung động, tiến lên ôm chặt lấy cô vào trong lồng ngực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.