Sau khi quyết định trở về quê hương. Gia Nhi xin ông bà mình cho cô ở lại thêm một tháng để hoàn thành bộ sưu tập nước hoa “ secret perfume “ của mình.
Ông bà Gia Nhi về quê hương cho xây dựng một căn biệt thự vùng ngoại ô thành phố trồng những loài cây cô thích và bổ ích trong việc nghiên cứu nước hoa của cô. Ông bà không ép buộc cô trong công việc, chỉ mong cô sống cuộc sống mà cô thích.
Hôm nay là ngày Gia Nhi đáp máy bay. Ông sai quản gia cử người đi đón cô.
“ Lâm tiểu thư, máy bay sắp hạ cánh rồi, cô dậy chuẩn bị vật cá nhân nhé “
Gia Nhi đang mơ màng sau giấc ngủ dài trên máy bay thì được tiếp viên đánh thức vì sắp hạ cánh. Hôm nay cô mặc một chiếc áo thun trắng form rộng thoải mái cùng chiếc quần thể thao ngắn khoác một chiếc áo mỏng thể thao. Chân mang giày bata trắng đen xoăn xả dài ngang lưng trông cô thật đáng yêu.
Sau khi bước xuống máy bay hít thở không khí trong lành. Cô nói thầm “ con trở về rồi đây ba mẹ“. Sau đó mở túi nhỏ lấy ra chiếc mắt kính nâu đeo lên r kéo vali đi đến lối ra khỏi sân bay.
Quản gia của Lâm gia đã đứng đợi sẳn ở đó, thấy cô bước ra thì vội vàng sai người kéo vali r cúi đầu
“ Lâm tiểu thư đã về “
Gia Nhi mỉm cười nắm lấy tay bác quản gia cười
“ Bác Hoàn đừng khách sáo, đi thôi chúng ta tới chỗ ông nội “ - vừa nói cô đi về phía ngoài xe đang đợi sẳn
Mất 1 tiếng đi từ thành phố A ra ngoại ô. Cuối cùng cô củng đến căn biệt thự mà ông bà cô sống. Cổng lớn được mở ra, xe chạy vào. Hai bên tràn đây những loài hoa mà cô thích, đặc biệt là oải hương. Cô thích mùi hương của nó. Các sản phẩm sắp ra mắt của cô sẻ có hẳn một bộ siu tập về mùi oải hương. Cô thầm vui trong lòng.
Két.. xe dừng lại
Cô bước xuống một dàn người hầu cung kính.
“ Chào mừng tiểu thư trở về “
Cô cảm thấy quá là nghiêm trọng, đó giờ cô không thích việc phô trương này -.-”
Cô im lặng gật đầu r đi vào bên trong biệt thự.
“ Ông à, cháu k thích việc đi tới đâu người hầu củng cung kính như vậy đâu, rất là phiền “ - giọng cô nhỏng nhẻo với ông nội.
Tuy với người ngoài cô hơi lạnh nhạt kín tiếng ít khi mỉm cười với người xung quanh. Nhưng với những người thân quen thuộc luôn luôn là dáng vẻ đáng yêu bé nhỏ lạc quan.
Ông nội cô phì cười ung dung nhìn cô rồi cả nhà xuống dưới ăn tối cùng nhau. Ông bà cô trò chuyện về những dự định sắp tới của cô. Cô dự định sẻ vào thành phố A mở một cửa hàng sản phẩm thương hiệu nước hoa của cô. Ông bà củng ủng hộ cô. Cả nhà ba người vui vẻ ăn cơm cùng nhau.
...Uỳnh.. Gia Nhi nằm dài lên giường lớn ngữi mùi hương quen thuộc trong phòng. Vốn cô rất thích oải hương, nên cô làm hẳn một loại tinh dầu để trong phòng mình. Thật thoải mái, cô thầm nghĩ. Nhắm mắt đánh một giấc sau chuyến trở về lấy sức để bắt đầu một cuộc sống mới.
Trở lại với Mặc Dương Hàn. Sau khi công tác từ Mĩ trở về, anh vẩn sống cuộc sống như trước đâm đầu vào giải quyết công việc. Lâu lâu anh lại nhớ về hình ảnh cô gái ấy, anh lắc đầu rồi cười một cái hiếm thấy. Không ngờ anh lại có khi nhớ đến hình ảnh một người phụ nữ không quen biết.
Cốc.. cốc..
Tiếng gỏ cữa vang lên. “Vào đi”
Trần Nam trên tay cầm bản hợp đồng bước vào
“ Dương Hàn, đây là hợp đồng kí kết với bên Kiều Thị, tớ đã xem qua. Cậu xem lại rồi kí vào nhé”
Mặc Dương Hàn vẩn chăm chú trên màn hình vi tính r gật đầu “ um “
Trần Nam liếc nhìn tên kia đang không thèm nhìn đến anh giọng mỉa mai nói “ Hàn à, có phải dạo này cậu thiếu khẩu vị không, tớ có mấy cô gái ngon lắm đây, cậu muốn thử không:))) “
Mặc Dương Hàn vẩn im lặng gỏ máy tính. Trần Nam thấy vậy. Lặp lại thêm lần nữa.
“ không lẻ dạo này tổng tài của chúng ta bị yếu sinh lí sao” tay bụm miệng cười.
Thấy tên kia trêu đùa. Mặc Dương Hàn ngưng động tác liếc mắt lên nhìn Trần Nam rồi gằn lên từng chữ “ Tôi không phải như cậu, hình như cậu rất rảnh thì phải “ rồi nhếc mép cười.
Trần Nam sau khi nghe câu đó thì bất giác lạnh người. Đúng là không nên đi trêu tên ác ma này.
Ngoài lề. Trần Nam là cánh tay đắc lực của Mặc Dương Hàn cả bên bạch đạo lẫn hắc đạo. Củng là người bạn của Dương Hàn từ thời thiếu niên. Anh sở hữu nét đẹp kém Dương Hàn hai ba phần nhưng k mang nét lạnh lùng như tên kia.