“Chỗ này trước đây là xưởng thuộc da, bề ngoài chỉ là xưởng thuộc da bình thường chuyên thu mua các loại da dê da bò nhưng thực chất là nơi sơ chế, buôn bán và chung chuyển các loại da của động vật hoang dã bị cấm. Nhưng ở xưởng này có một căn hầm rộng dùng là nơi sơ chế và cất giữ những tấm da của động vật hoang dã. trước khi chúng được đưa đi. Căn hầm này nằm sâu dưới lòng đất nên rất khó bị phát hiện. Ngay cả khi các cơ quan cảnh sát tới điều tra về đường dây buôn bán và tiêu thụ da động vật hoang dã cũng phải mất rất nhiều thời gian mới có thể tìm được căn hầm và thu thập được bằng chứng.Vì xưởng quá rộng lớn nên vị trí chính xác của căn hầm tôi không nhớ rõ.”
Lý Thu Thủy khoanh một vòng tròn lớn hơn một chút vào khu nhà xưởng hoang ngay gần giếng hoang.
Thấy hành động của Lý Thu Thủy, Thịnh Thiên Vỹ và Kỳ Phương Nhan đưa mắt nhìn nhau. Đây chính là nơi họ cảm thấy đáng ngờ nhất.
Thấy không khí im lặng, Lý Thu Thủy ngừng lại một chút, anh ta ngước lên nhìn những người xung quanh, xác định rằng mọi người im lặng vì tập trung lắng nghe những điều anh ta nói, Lý Thu Thủy yên tâm tiếp tục công việc của mình. Cũng vì thấy mọi người quá nghiêm túc mà anh ta có chút mất tự nhiên, chỉ sợ mình nói sai gì đó khiến mọi người thất vọng.
“Đây là nơi chắc ít người ngờ tới nhất”
Lý Thu Thủy Khoanh một vòng vào một ngôi nhà hoang mà ai cũng nhận ra trước đây là địa điểm được gọi là khu sinh hoạt chung của thị trấn, giống như là trụ sở của thị trấn vậy.
“Ngay dưới sàn sân khấu của hội trường có một căn hầm lớn, nơi đây mới đầu được xây dựng với mục đích để mọi người tránh bão cát nhưng sau đó, chính chủ của xưởng thuộc da đã mua chuộc trưởng trấn biến nó thành một nơi tập kết da động vật hoang dã thành phẩm. Nghe nói lúc cảnh sát ập tới, nguyên số da ở đây đã có giá trị bằng một gia tài lớn”.
Lý Thu Thủy đặt bút xuống nói tiếp.
“Tôi chỉ nhớ và biết được bốn địa điểm có hầm này thôi, cũng có thể còn những nơi khác nữa mà tôi chưa biết. Nếu mọi người muốn biết thêm tôi có thể tìm người hiểu rõ về thị trấn này, đã từng sống trực tiếp ở đây lâu năm để giúp.”.
“Cảm ơn, tạm thời dừng lại ở đây, nếu cần bất cứ điều gì tôi sẽ tìm anh. Anh có thể tiếp tục công việc của mình được rồi.” Thịnh Thiên Vỹ đưa mắt cho Lisa.
“Chỉ cần giúp được cho tổng giám đốc Thịnh, bất cứ lúc nào tôi cũng sẵn sàng”
Lý Thu Thủy nói với Thịnh Thiên Vỹ trước khi theo Lisa về đội của mình tiếp tục công việc.
Thịnh Thiên Vỹ vẫn giữ vẻ mặt đăm chiêu như cũ, anh nói với Kỳ Phương Nhan.
Lời tác giả:
Chào các bạn, từ chương này có lúc nam chính sẽ là Thịnh Thiên Vĩ có lúc sẽ là Lăng Quốc Thiên, tùy từng bối cảnh mình sẽ gọi bằng tên nào cho phù hợp với ngữ cảnh đó nhé. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ.