Tổng Tài Câu Dẫn Vợ Yêu

Chương 125: Chương 125: Kẻ thù càng bên cạnh, càng yên tâm




Sang đến Nga họp nội bộ, Bạch Kình Thần hắn phân vạch rõ ràng, nhất định khả năng cao đánh úp mọi thứ.

Phải nói, hắn khinh thường vì là đối chuyện này như con kiến trên đầu ngón tay bị hắn vò nát thân thể.

Đi đến kho A1 nhìn đến vũ khí được trưng bày một cách gọn gàng nhưng đủ phô ra ánh quang huỷ diệt đáng sợ. Đây là miếng mồi ngon của bao nhiêu băng đảng khác, nhưng chưa bao giờ có ai dám hô to, tôi muốn. Sợ hãi Bạch Long một cách cực độ.

Bạch Long ẩn bang hùng mạnh, nắm đầu hắc đạo độc đoán uy quyền, Bạch thị nắm trọn cả thương trường, hô phong hoán vũ cao cao tại thượng một cách không che dấu hay phô trương.

Thuộc hạ trải dài khắp, mang tiếng thuộc hạ Bạch Long nhưng đến dung mạo chủ tử cũng không rõ.

- Nói cũng phải nói, lượng hàng vận chuyển hết chưa?

- Gần hết, còn hai đơn hàng khá bộn ở Mexico.

Hắn đanh mặt.

- Thu xếp cho cặn kẽ, đừng tồn đơn, rắc rối. Gọi Witch đến đây.

Bạch Kình Thần đưa chân lên bàn lớn, dáng ngồi quyền lực, cảm giác bài xích đối phương, nắm bắt gọn trong tay không nhầm đi đâu được của một bá chủ hắc đạo.

- Chủ nhân.

Nữ nhân nền nã như ngọc, bận váy trắng tinh khiết dài đến chân, không thể hở một tấc da thịt nào ra ngoài, kín đáo một cách có tính toán. Ngước mắt nhìn hắn mà trong ánh mắt tính trung thành nhìn thấy được.

- “Nước mắt của quỷ” điều chế đến nơi nào? Tại sao không báo cáo lên? Biết bao nhiêu lần thất bại rồi?

Một mặt tức giận, vẫy mạnh văn kiện vào Witch, cô nhắm mắt nhận lấy, không có đôi chối nhiều, cũng không dám mở miệng, như con cừu vô hại, dạng mạo thuần khiết đối con mãnh hổ thập phần hoảng sợ.

- Lại đây.

Witch thuần thục đi đến ngồi trong lòng hắn, đây là thành viên nhỏ tuổi nhất, và cũng là rất có tài năng pha chế, hắn lùng tìm không quá khó nhưng là dành một chút tình cảm nhất định để thuần phục.

- Hôm nay tiến triển thế nào? Nói đi.

- Rất tốt, chỉ là một tuần sau, kết tế bào cấy ghép không gốc mới phản ứng, lúc đó tôi mới định viết báo cáo gửi đến.

- Tốt, vậy được rồi!

Bạch Kình Thần đưa tay chạm đến mu bàn tay Witch không nhanh không chậm mà hôn lấy, ánh mắt khát vọng muốn tan chảy, khuôn mặt tuấn mỹ không khó khiến cô tim đập nhanh, không thể rời mắt.

- Lueas, chịu trách nhiệm xem xét tiến trình này đi.

- Tôi bận lắm, tôi còn nhiều việc...

Hắn lườm nhẹ, liền im bặt không dám lộn xộn.

- Ver, tôi muốn nghỉ phép hai ngày ra ngoài.

Hắn suy ngẫm một hồi thì gật đầu, Witch một mặt vui vẻ, như miễn cưỡng, chớp đôi mắt to tròn ngập nước, xấu hổ nhẹ nhàng chồm đến hôn môi hắn thật sâu, hắn không có tránh. Đến khi Witch rời đi, hắn mới cầm mẫu giấy, lau qua môi một lần, tiếp tục cầm bút bản thân đang làm dỡ ban nãy, tỉnh như không, chuyện gì xảy ra đều không liên quan hắn.

- Ver, anh biết tôi không thích con bé đó mà, chẳng khác anh bức tử tôi cứ kè kè theo xem tiến trình?

- Đều là công việc, tôi không biết cái gì là thích với không thích. Như tôi đâu thích các người nhưng tôi cũng làm chung đấy thôi.

- Anh phũ phàng vậy a...

Đồng loạt âm thanh phàn nàn kéo đến, hắn không muốn bật cười lớn cũng không được.

- Gent đâu?

- Thấy chưa? Tôi nói rồi mà, tôi chịu chi cá cược lớn quả không sai...

Lueas nhảy lên vui sướng nhìn Tiger cùng Rum và Léw sụ mặt khó coi. Hắn không hiểu chuyện, nhăn mày nghi hoặc.

- Thế nào?

- Là như này, chúng tôi cá cược nhau ăn lớn, cậu thường ngày đi đến đâu đều có Gent quấn quýt bên cạnh, cho nên muốn xem cậu không gặp cô ta thì có nhớ đến không ấy mà?

- Các người rảnh lắm đúng không? Không chờ nữa, mau đi giải quyết hai đơn hàng còn lại, Léw hiện tại cũng rảnh rỗi hơn trước, không mài mò vũ khí nữa thì mau sang Anh đàm phán đi, trở lại tiếp tục tiến trình cũng không muộn, khéo léo ăn nói thì ở không làm gì?

- Tiger cùng Rum cũng có.

- Vậy cùng nhau làm đi.

Nói một bước phân phó xong, đi thẳng một mạch ra ngoài, để lại sau lưng hàng vạn tiếng than vãn mệt mỏi cùng uể oải.

- Đang làm gì?

Hắn trên tay một hộp thức ăn nhanh mà Gent thường nói bên tai cô rất thích. Cô đang ngồi trên bàn lớn xem văn kiện vừa qua cẩn thận một lượt hết mới dám ngước nhìn hắn. Trong mắt vui mừng khó tả, vì rất lâu rồi mới gặp lại, không kiêng dè mà với đến ôm chặt.

- Lâu ngày lắm rồi mới nhìn thấy anh đó. À...em muốn hỏi anh xem văn kiện này, nó có chút kì quặc...số liệu từng nơi hình như đều dư ra khoảng hai con số 0, còn có thêm vào một con số ngẫu nhiên loạn.

Hắn nhìn vào, đúng là kì quặc, dường như nó có vẻ đang thông báo cái gì đó. Nhưng mãi vẫn không nghĩ ra được cái gì.

- Nghỉ tay ăn trước đi, lát gửi mail cho tôi.

Gent gật đầu, cầm lấy hộp thức mà mở hộp, là mì ý xào phô mai, cô rất thích, thường thường đi ăn, toàn là ăn món này thôi, trong lòng có chút mây hồng trỗi dậy, ngước nhìn Bạch Kình Thần e dè.

- Anh...ừm ăn gì chưa?

- Rồi, tôi ở lại một tuần, cũng không rảnh rỗi mấy.

Vừa nói, liền bỏ đi. Không nán lại thêm, Gent biết hắn không phải không có mục đích mà đến đây cho nên không có gọi lại, đưa mắt nhìn văn kiện ban nãy mà nheo mắt đẹp. Nốt ruồi dưới khoé mắt càng thêm lấp lánh, dung nhan mỹ mạo càng thêm quyến rũ khó cưỡng.

Gent cô có thể lấy dụng ý này mà tối nay nán lại Bạch Kình Thần nơi?

- Lấy thông tin nơi nào rồi?

Một chân đưa lên bàn trống, tay phì phò điếu thuốc dở hơn nửa, mắt sắc bén con ngươi hổ phách nhìn Lueas cầm nhiều giấy tờ, lật đi lật lại, hai giây sau vẫn chưa lên tiếng.

- Phao tin đồn, là giả. Còn nhận được mật báo, Ưng Phàm hoàn toàn không liên quan, là anh ta bặt vô âm tín tru du thưởng ngoạn khắp nơi, không muốn dính dáng đến chuyện trước kia nữa.

- Queen chắc hẳn hiện tại không còn vị trị đứng nữa rồi, hay lưu lại cũng có thể chấp nhận?

Như cao hứng, rít một hơi sâu, khói phả xung quanh, có thể làm người ta say khói. Dụng ý này đưa ra không tồi, xoẹt qua tâm trí Lueas cũng có một chút vui vẻ, càng để kẻ thù bên cạnh quản lý nhất cử nhất động, càng cảm thấy hết sức yên tâm. Là Queen, phải nói hận hắn thấu xương, nhưng để mà hắn dạy dỗ lại cô tư cách, thực không khó.

Vừa dứt lời, một ánh đỏ phát ra từ di động.

- Ver, bọn chúng không phải sẽ hành động ở Nga. Hiện tại, nơi này rất nguy hiểm, có lẽ phu nhân cùng thiếu gia, người thân sẽ chẳng thể rời khỏi nhà chính...

“ Đô!!!!!!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.