Tổng Tài, Chạy Đâu Cho Thoát

Chương 96: Chương 96: Không nên tin vào đàn ông nhất là loại cấm dục quá lâu




Ngay khi Cố Thanh trì xé váy ngủ Tần Thiên Lan ra làm đôi, toàn bộ cơ thể cô điều hiện ra ngay trước mắt hắn. Bởi gì là đồ ngủ gợi cảm nên Tần Thiên Lan căn bản không hề mặc áo lót, chỉ mặc quần lót bên dưới để che đi thứ cần che.

Bình thường Tần Thiên Lan vẫn luôn mặc theo phong cách ngự tỷ lạnh lùng, ít khi thấy cô lộ ra dù chỉ một tất thịt. Lúc này mới thấy những thứ cần có cô điều có, ngực Tần Thiên Lan không quá lớn như mấy cô nàng hot girl gì đó, nhưng cũng không hề nhỏ. Tròn tròn xinh xinh chỉ hơn một bàn tay Cố Thanh trì một chút.

Vòng eo nhỏ nhưng không quá gầy, nhìn eo cô hắn sợ lát nữa bản thân mình không cẩn thật lại làm gảy mất. Đôi chân Tần Thiên Lan vừa dài lại vừa trắng, khuôn mặt cô lúc này bởi vì bị người khác nhìn cơ thể mình mà đỏ bừng lên, vô thức nhắm hai mắt lại, rồi lại sợ nếu cô nhắm mắt lại không cách nào nhìn thấy được khuôn mặt anh tuấn của Cố Thanh Trì, nên lại mở ra.

Vừa đúng lúc Cố Thanh Trì cũng đang cởi áo của chính mình, hắn mặc chiếc áo thun rộng ở nhà, nhìn thoáng qua có chút gầy. Ai mà biết được ngay khi cởi áo ra lại khiến cho Tần Thiên Lan đỏ mặt lập tức nhắm mắt lại không dám nhìn.

“Thiên Lan, nhìn anh.” Tiếng Cố Thanh Trì thì thầm bên tai Tần Thiên Lan khiến cho tim cô đập nhanh liên hồi, mắt vẫn không chịu mở ra nhìn hắn, mãi cho đến khi Cố Thanh Trì gọi lần thứ ba cô mới từ từ mở mắt ra.

“Đừng sợ, thử đưa tay sờ một cái xem.” Cố Thanh Trì vừa nói vừa kéo tay Tần Thiên Lan đặt lên ngực mình.

Tay Tần Thiên Lan chạm vào cơ bụng rắn chắc của Cố Thanh Trì, không nghĩ đến cơ bụng lại cứng rắn như vậy đấy, trước giờ cô cứ nghĩ là nó mềm không đấy, Tần Thiên Lan lập tức đã không còn nghĩ nổi cơ bụng mềm hay không mềm, bởi vì tim cô lại đập loạn cả lên, tăng gấp hai lần vừa rồi, mặt cũng nóng bừng lên.

Tay cô…Tay cô…Tay cô vừa rồi chạm vào cái gì thế?

Não Tần Thiên Lan tạm ngừng hoạt động, bởi vì thứ cô vừa chạm vào vừa mềm lại vừa cứng rắn, lại có chút gân, khỏi cần nghĩ cũng biết nó là cái gì rồi.

“Anh…Anh…Anh…” Tần Thiên Lan nói không thành lời, mà Cố Thanh Trì cũng không có ý định để cho cô nói, một nụ hôn nóng bỏng, mang theo sự chiếm hữu cực mạnh, vô cùng mãnh liệt lại triền miên.

Tần Thiên Lan mới vừa được Cố Thanh Trì buông tha cho cô hít thở, còn đang mê man bởi nụ hôn hắn mang lại đã thấy đầu ngực đột nhiên nói đau một cái, vừa đau lại vừa tê dại, mang theo khoái cảm không cách nào nói rõ.

Cố Thanh Trì lúc này đang thưởng thức món thịt thơm ngon sau nhiều năm ăn chay, chợt nghe thấy người nào đó cất tiếng rên nhè nhẹ, mặc dù cô đã cố hết sức không phát ra mấy âm thanh ái muội kia, nhưng căn bản không cách nào khống chế nổi chính mình.

Cố Thanh Trì xem như cô đang đáp lại hắn, dục vọng trên người lại thêu đốt thêm một tầng, lúc này cậu em của hắn đang rục rịch đòi ăn, nhưng hắn chỉ có thể nhịn xuống, còn chưa qua được khúc dạo đầu, lúc này nếu như tiến vào sẽ dọa cho cô sợ mất, nói gì đây cũng là lần đầu của cô cũng là lần đầu của hắn.

Mãi cũng xong được màn dạo đầu, Cố Thanh Trì không ngay lập tức công thành chiếm núi mà thì thầm vào tai Tần Thiên Lan.

“Hãy trao cả đời này cho anh được không? Anh không hứa sẽ yêu em trọn đời, nhưng anh hứa chỉ cần anh còn sống người con gái anh yêu chỉ có thể là em.”

Tần Thiên Lan so với Cố Thanh Trì cũng không kém hơn là bao cô cảm thấy cơ thể mình rất nóng, tựa như cái gì đó thêu đốt toàn thân mình vậy, thế mà đang lúc quan trọng lại đột nhiên nghe thấy những lời đường mật của ai kia. Cô đỏ mặt giật đầu.

Cố Thanh Trì nhận được đáp án như mong muốn lại lần nữa hôn xuống, bên dưới đang rục rịch cũng đã bắt đầu tiến vào, ngay khi Cố Thanh Trì công thành, sắc mặt Tần Thiên Lan mới rồi còn đỏ lúc này lại tái đi, miệng vô thức kiêu đau.

Cố Thanh Trì đã qua cổng thành, lúc này nghe cô kêu đau, khuôn mặt cũng nhăn lại, hắn không biết nên tiếp tục hay rút lui, lần đầu tiên trong đời hắn cảm thấy khó lựa chọn đến vậy. Lưỡng lự cả buổi cũng không biết nên tiếng hay lùi, chuyện hôn nay cũng là ngoài ý muốn, hắn còn chưa kịp chuẩn bị, nên lúc này thật sự không biết nên làm gì cho phải.

Tần Thiên Lan vừa rồi còn cảm thân thân dưới đột nhiên nhói đau một cái, lại thêm một trận tê dại, tiếp đến là…Sau lại ngừng rồi, không làm gì tiếp à? Trong tiểu thuyết đâu có nói vậy đâu, chẳng lẽ thực tế khác xa tiểu thuyết ư?

“Tứ ca…” Tần Thiên Lan nhỏ giọng gọi, cô chỉ gọi một câu như thế chứ không biết tiếp theo nên nói gì bây giờ, cô cũng đâu thể mặc dày hỏi hắn tại sao lại đột nhiên ngừng lại đúng không?

“Em có phải cảm thấy khó chịu phải không?” Cố Thanh Trì đầy lo lắng hỏi cô.

Hóa ra là chuyện này, Tần Thiên Lan cười dịu dàng an ủi hắn:“Tứ ca. Em không sao, em nghe nói đây là chuyện bình thường một lát sẽ ổn thôi, nghe bảo lần đầu sẽ có chút đau.”

Cố Thanh Trì lúc này mới an tâm tiếp tục làm chuyện nên làm, mà Tần Thiên Lan đến tận buổi chiều ngày hôm sau mới thức dậy, cả người mệt mỏi cứ như thể leo mấy ngọn núi, hơn nữa cô cảm thấy bản thân mình bị vẻ mặt đáng thương của Cố Thanh trì tối qua lừa gạt rồi, bằng không tại sao cái người chịu đau như cô lại phải đi an ủi cái kẻ làm cô đau là Cố Thanh Trì kia chứ.

Giờ cô hối hận gần chết rồi có được hay không, Cố Thanh Trì sau khi được Tần Thiên Lan an ủi, mới đầu điều sợ đông sợ tây lo lắng lại làm cho cô đau, kết cục lại hì hục tới tận gần sáng mới buông tha cho cô.

“Dậy rồi thì ăn chút gì đi.” Cố Thanh Trì vẫn còn mang tập dề, trên tay bưng khay đồ ăn vừa có cháo lại vừa có sữa, đồ ăn kèm lại toàn mấy món thanh đạm, nhìn qua thì không có gì nhưng nếu người nào đó có chuyên môn một chút liền nhìn ra được, toàn bộ điều là đồ giúp bổ sung thể lực.

“Hừ…” Tần Thiên Lan nhất quyết cuộn mình vào trong chăn, mặt cũng không chịu lộ ra, hừ lạnh một tiếng.

“Được rồi, do anh không tốt không biết tiết chế, lần sau anh sẽ chú ý hơn.” Cố Thanh Trì để khay đồ ăn trên bàn, ngồi xuống bên cạnh cô cũng không kéo chăn ra mà nhẹ nhàng đặt tay lên đầu Tần Thiên Lan an ủi.

“Anh còn muốn có lần sau?” Tần Thiên Lan tức giận chui ra khỏi chăn, thò mặt ra nhìn hắn với ánh mắt đầy oán giận.

“Được không có lần sau, nếu có anh nhất định sẽ nhẹ nhàng.” Cố Thanh Trì cưng chiều nói.

Bất quá Tần Thiên Lan rất nhanh nhận ra được, không nên tin vào lời đàn ông, nhất là mấy tên đàn ông cấm dục quá lâu như Cố Thanh Trì càng không nên tin.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.