Tổng Tài Cuồng Thê, Phu Nhân đã trở về!
Chương 110: TÔI LÀ JA!
Lời vừa mới dứt, Trầm Tịch Dương làm bộ muốn ấn thật, Kính Thiên Dương hoảng hốt, vội tiến lên, vô thức giật lấy di động trong tay cô.
Trầm Tịch Dương thấy mưu kế đã thành, sao có thể để Kính Thiên Dương động vào đồ của cô?
“Kính Phó tổng, hành động này của cô có tính là có tật giật mình nên muốn tiêu hủy chứng cứ không đây?”
Kính Thiên Dương lúc này mới phát hiện ra hành động vừa rồi của mình dại dột đến nhường nào, chưa cần nói đến việc Trầm Tịch Dương có ghi âm được hay không, thì nó đã được tẩy trắng rồi!
Nhìn sắc mặt xanh tái vì vặn vẹo của ai kia, Trầm Tịch Dương trong lòng luyến tiếc, sớm biết Kính Thiên Dương ngu xuẩn, chỉ không ngờ đến mức này.
Cô vốn chỉ dùng kế công tâm nho nhỏ này thử chút trình độ của Kính Thiên Dương đến đâu, chỉ không ngờ lại ở tầng thấp đến thế!
Cô nào có ghi âm gì đâu, chỉ giết gà doạ khỉ thôi mà....
Nghĩ lại tên Kính Thiên Minh kia yêu nghiệt nhường nào, vậy mà có đứa em gái thiểu năng như vậy! Quả thật là gia môn bất hạnh!
“Dương này, cậu cũng nên giới thiệu một chút đi chứ! Làm người a, cũng không thể quá khiêm tốn, không rất dễ bị người ta bắt nạt, lại tránh cho một số người hiểu nhầm danh tiếng của cậu không tốt, tay nghề cũng kém...”
Đã đến nước này Trầm Tịch Dương cũng không cần giấu diếm thân phận nữa.
Bóng lưng cô gái thẳng tắp, ngạo nghễ, thanh âm trong trẻo vang lên, “À quên không giới thiệu với Kính Phó tổng, TÔI- LÀ- JA!”
Nói đoạn Trầm Tịch Dương đưa tay về phía Kính Thiên Dương, cười ngọt ngào, “Tên tiếng Trung là Trầm Tịch Dương, cô gọi sao cũng được!”
Không chỉ Kính Thiên Dương mà tất cả mọi người ở đây đều không tin vào lỗ tai của mình, đều quay sang nhìn nhau hỏi.
“Không phải khi nãy Kính Phó tổng mới giới thiệu người mặc bộ vest công sở kia mới là JA sao? Chẳng lẽ tôi nghe nhầm?”
“Vậy tôi cũng nghe nhầm đi?
“Như vậy là sao? Tại sao lại có đến hai JA?”
“Khẳng định có một người giả mạo rồi, ai thật ai giả đây?”
Kính Thiên Dương trầm mặc nửa ngày, trực giác mách bảo cô ta Trầm Tịch Dương chính là JA! Nhưng sự thật này cô ta tài nào chấp nhận nổi đây?
“Trầm Tịch Dương, JA thật đang đứng ở đây, cô lại dám giả mạo cô ấy?”
“JA” cuối cùng cũng mở miệng, nói, “Kính Phó tổng ngài có hiểu nhầm gì a? Tôi khi nào nói mình là JA? Tôi cũng nên giới thiệu đôi chút về mình, tôi là Huỳnh Mộc Tích, là quản lý của cô JA ở tập đoàn DD.”
“Chuyện này cô JA đùa hơi quá, chẳng phải cô...”
“Xin hỏi Kính Phó tổng, tôi nhận mình là JA khi nào? Tôi vừa tới nơi thì cô Ý Hoan đây lôi lôi kéo kéo, còn chưa kịp hiểu chuyện gì a!”
Ánh mắt của Kính Thiên Dương lập tức trở nên hung ác hướng về phía của Ý Hoan, đều là đồ ăn hại này, thành công thì ít thất bại thì nhiều, khiến cô ta hiểu nhầm!
Nghĩ đến người mà bấy lâu cô ta sùng bái, vài phút trước còn không ngớt lời khen ngợi lại là kẻ thù không đội trời chung thì Kính Thiên Dương có cảm giác muốn thổ huyết!
Con khốn Trầm Tịch Dương từ đầu tới cuối chơi đùa cô ta, đứng xem cô ta như trò hề!
Thanh âm đạm mạc của Trầm Tịch Dương lại vang lên, “Kính Phó tổng cô sao thế? Hay là chê danh tiếng của tôi không đủ, tay nghề kém?”
__________