Chương 30: Cô rất sợ tôi?
Editor: May
Lần trước ở khách sạn Vương Triều, anh liền thiếu chút nữa xằng bậy.
Cũng là sau lần trước, làm Lạc Ương Ương minh bạch khắc sâu, sức lực nam nữ cách xa, cô hoàn toàn liền không phải đối thủ của Phong Thánh.
Nếu Phong Thánh thật muốn xằng bậy, cho dù cô giãy giụa như thế nào nữa, tựa hồ đều là làm việc mất công.
“Tôi đã từng nói với cô chưa, tôi không thích người khác nói dối ở trước mặt tôi?” Khuôn mặt lạnh lùng của Phong Thánh hơi nghiêng về trước, ánh sáng nguy hiểm trong mắt tựa hồ càng sâu.
Lạc Ương Ương cuống quít lắc đầu, cằm bị Phong Thánh dùng sức nhéo, cằm dưới đầu lay động liền đau, đau đến hốc mắt hơi ướt át cô, lấp lóe mắt to nho đen, đáng thương hề hề nhìn anh.
Cả đời này đến nay, cô từng nói với Phong Thánh, mười ngón tay đều tính ra, sao anh có thể sẽ nói anh yêu thích với cô.
Liền ở trong lúc hai người khẩn trương giằng co, phòng ngủ của Lạc Ương Ương đột nhiên truyền đến một đạo giọng nói ôn nhu: “Ương Ương.”
Mẹ!
Đôi mắt Lạc Ương Ương mở to một chút, không tiếng động mà ở trong lòng cả kinh hô một câu.
Giây tiếp theo, Lạc Ương Ương liền càng luống cuống.
Làm sao bây giờ, mẹ vào đât, nhưng Phong Thánh còn ở nơi này.
Nếu như bị mẹ nhìn thấy Phong Thánh ở phòng cô, hai người còn lén lút tránh ở trong phòng tắm……
Lạc Ương Ương không cẩn thận liếc tới que thử thai trên gạch men sứ trắng tinh, cô không dám nghĩ tiếp nữa, tay nhỏ vừa nhấc ngón trỏ không tiếng động mà dựng thẳng lên ở trước môi phấn, trong ánh mắt nhìn về phía Phong Thánh, có cầu xin.
Không thể để mẹ phát hiện quan hệ của cô và Phong Thánh, tuyệt đối không thể!
Bằng không gia đình mới vừa xây hơn một tháng này, gia đình mới có thể làm mẹ cảm giác được hạnh phúc, liền hoàn toàn rách nát.
“Cầu tôi?” Phong Thánh duyệt vô số mắt lạnh của người, tự nhiên liếc mắt một cái liền đã xem hiểu ánh mắt của Lạc Ương Ương.
Cầu anh?
Lạc Ương Ương dại ra chớp mắt một cái, không để cho mẹ cô phát hiện, không nên là mục tiêu chung của hai người ư?