Chương 62: Vì sao Phong Thánh phải đối với cô như vậy?
Editor: May
“Buông tha cô? Để cho cô đi câu dẫn Phong Ngật?” Phong Thánh nhéo cằm nhỏ trắng nõn của Lạc Ương Ương, thực dùng sức, “Tôi cảnh cáo cô, nhân lúc còn sớm chặt đứt niệm tưởng của cô, đời này cô đừng mơ tưởng ở cùng Phong Ngật!”
“Tôi, tôi không muốn ở bên anh ấy.” Chua xót điên cuồng trong lòng Lạc Ương Ương tuôn ra, lời nói của Phong Thánh làm cô đau đớn, hốc mắt ức chế không được ẩm ướt.
Khi cô đồng ý để cho mẹ và Phong Khải Việt kết hôn, cô liền chặt đứt những niệm tưởng xa xôi không thể với tới này, cô và Phong Ngật là không có khả năng.
“Cô đây là gián tiếp thừa nhận cô thích Phong Ngật?” Phong Thánh cười lạnh một tiếng, ánh mắt lạnh lẽo khiếp người, “Cô tốt nhất nên hiểu rõ, đồ vật cũ từng bị tôi dùng qua, tôi quyết không cho phép xuất hiện ở trên người em trai tôi!”
Anh cho em trai anh, trước nay đều là mới nhất tốt nhất, Lạc Ương Ương lên giường anh còn dám nhớ thương Phong Ngật, anh sẽ giết chết cô!
Phong Thánh bỗng nhiên tăng lớn sức lực, làm Lạc Ương Ương hoài nghi cằm cô sắp bị cường ngạnh bóp nát, đau đến nước mắt cô cứ như vậy chảy xuống từ khóe mắt.
Cô biết anh em nhà họ Phong tình cảm tốt, cho nên sau khi gây thành sai lầm lớn với Phong Thánh, cô liền càng không dám vọng tưởng Phong Ngật.
Ở dưới tay lớn mang theo phẫn nộ của Phong Thánh, váy ngủ của Lạc Ương Ương rất nhanh liền rơi xuống đất.
“A --” Lạc Ương Ương đau đến thân thể mềm mại run lên, cau mày nhỏ, khuôn mặt nhỏ non nớt tái nhợt thống khổ giống như búp bê rách nát.
Cô rốt cuộc làm sai cái gì, vì sao Phong Thánh phải đối với cô như vậy.
Nước mắt nơi khóe mắt Lạc Ương Ương, xem ở trong mắt Phong Thánh cực kỳ chói mắt, anh một ngụm bắt môi cô, hít vào tất cả đau ngâm của cô vào trong bụng.
Mặc kệ trước kia tình cảm của cô với Phong Ngật ra sao, nếu lên giường anh, từ nay về sau, anh quyết không cho phép cô lại có bất kỳ suy nghĩ gì với người đàn ông khác.
Chỉ cần anh không buông tay, cô đừng mơ tưởng toàn thân trở ra.
Toàn tâm Lạc Ương Ương đều kháng cự, nhưng vẫn không thoát khỏi được đoạt lấy của Phong Thánh, anh cường thế dũng mãnh như vậy, không cho cô chút cơ hội chạy thoát nào.
Cô gái nhỏ mang theo âm khóc mảnh mai cầu xin tha thứ, nghe vào trong tai Phong Thánh lại như thuốc kích thích làm anh tâm thần căng thẳng, máu sôi trào trong cơ thể càng hơi khô nóng.
Nhìn hai mắt cô đẫm lệ giống như khó có thể thừa nhận, mắt lạnh của Phong Thánh nháy mắt liền u ám, ám trầm đến chỗ sâu trong đáy mắt, phát ra dục vọng chiếm hữu giống như có thể hủy thiên diệt địa.