Tổng Tài Hàng Tỉ Sự Cưng Chiều

Chương 14: Chương 14: Tứ Quyền qua tới




An Kỳ trong lòng có chút dự cảm không lành đi qua chỗ Tam Quyền.

“ sao?”

“ chủ nhân, Tứ Quyền qua rồi.”

Wtf!!!! Tên nhãi đó qua đây làm gì? Mẹ nó, sao không nói sớm.

Trong 4 Tứ quyền chấp pháp, thì cái tên nhãi Tứ quyền là người mamg cho cô toàn là phiền phức.

Mỗi lần buổi tối cô chơi club thì cái thằng nhãi đó cứ thích đu theo...

Nhớ lần thứ nhất tên đó đi theo cô thì rắc rối lại đến, hắn đi theo cô uống đến say mền nhờ cái dáng vẻ đẹp mắt đó mà mấy tên buôn người không bỏ qua, trối hắn lại như trói heo lại còn bỏ vào bao tải khoắc trên vai mà đi... may mắn lúc đấy cô vừa thoát ra khỏi mấy cô em xinh đẹp chạy đến cứu tên nhãi đó.

Nhớ lại thì thấy tức chết mà!

Má nó?từ nhỏ đến lớn chưa uống giọt rượu nào bây giờ học ai đi uống đên mức ngón tay cũng không động được.

Nhớ lần thứ hai thằng nhãi Tứ quyền xin xỏ cả ngày cô mới tạm mềm lòng cho hắn đi... vậy mà chưa được nửa tiếng cái tên này dám câu dẫn mấy cô em là hoa đã có chủ, vậy còn không yên phận hưởng hoa đào lại đi khiêu khích mấy tên bạn trai của những cô gái kia làm người ta rượt theo cô và hắn chạy khắp quán club.

Lần thứ ba...

Lần thứ tư...

Lần thứ năm...

Lần thứ n....

Khoé miệng An Kỳ bây giờ không ngừng co rút, cô nhìn Tam Quyền bằng ánh mắt có chút ai oán, cô thực sự muốn điên cuồng nắm chặt vai của Tam Quyền lắc liên tục mà hỏi “ TẠI SAO?” Không báo cho cô trước.

“ thằng nhãi đó qua đây làm gì?”

“ nghe nói thiếu gia muốn cướp một lô hàng vũ khí hạng nặng của một bang phái ở đây, nên kêu Tứ Quyền thực hiện nhiệm vụ”

Má nó! Cướp bóc thôi mà, cướp đồ là nghề của cô sao không kêu cô làm, mà anh trai có cần đi cướp thế kia không? Tội nghiệp tụi nhỏ!.

“ cô... cô có nói cho hắn vị trí của ta chưa đấy??!” Run rẩy hỏi.

Tam Quyền gật đầu.

“ Tứ Quyền nói muốn thăm cô”

Má nó tên đó đâu có lòng thương người và tốt bụng như vậy.

Huhu cô không muốn dính phiền phức! Đặc biệt là thằng nhãi Tứ Quyền luôn bị sao chổi chiếu sáng quanh năm.

“ hắn qua rồi, thì nói hắn tối đi gặp ta.”

“ ta đi đây ngồi một chút, Tam Quyền cô cứ thoải mái tập luyện “

Cô nhẹ nhàng chốn thoát khỏi cái nhìn thẳng lạnh băng của Tam Quyền.

“ người phải tập luyện.!”

“ cô không thấy sao? Một cô gái chưa đầy 20, nhỏ nhắn, đáng yêu thế này sao có thể làm những việc nguy hiểm như vậy được? Ta đi trước đây.”

( xin lỗi con dân vì đã ra truyện quá muộn)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.