"Mất hứng." Tần Vinh dường như đoán được Lạc Hiểu Nhã đang đề phòng mình, khinh bỉ bĩu môi, lúc này mới xoay người bước ra ngoài.
Khoảnh khắc của phòng đóng lại, Lạc Hiểu Nhã từ trong ngăn kéo lấy ra năm trăm đô tiền giấy, đếm đi đếm lại một lần, thật sự không nỡ đưa ra. Nhưng dù sao Tần Vinh cũng là mẹ của cô, vẫn nên cho bà một ít tiền tiêu vặt.
"Mẹ, cho mẹ này" Bước tới phòng khách, mặc dù không nhìn cô vẫn ngửi thấy mùi thuốc lá của người phụ nữ đó ở đâu, đi tới đưa tiền cho Tân Vinh, sau đó không đợi Tân Vinh đáp lại mà bước xuống lầu.
Trong đầu cô vẫn còn đang mơ hồ suy đoán người giúp mẹ mình là ai, thật ra thì, ngay cả cô cũng phỏng đoán đó là Vũ Văn Phong. Xem ra tối nay cô nhất định phải nói chuyện với Vũ Văn Phong rồi.
Bước xuống cầu thang, chỉ cần đi qua hành lang của phòng khám bệnh là đến phòng mát xa của cô rồi. Lúc này đang là thời điểm bận rộn nhất của phòng khám, Lạc Hiểu Nhã nhanh chóng dựa sát người vào tường để đi. Cô đã để khách hàng đợi một lúc rồi, cho nên cô không thể trì hoãn thêm nữa.
Đôi giày bệt giúp cô bước đi nhẹ nhàng và nhanh chóng. Đột nhiên, cô ngửi thấy một mùi nước hoa quen thuộc, cho đến khi cô kịp phản ứng lại thì đã không kịp rồi. "Rầm", Lạc Hiểu Nhã lần thứ hai đụng phải Long Thiếu Ly, mà lần này cũng là do anh bày trò.
Nở nụ cười quyến rũ với Lạc Hiểu Nhã, nhưng lại giống như quỷ Satan vậy, khiến cơ thể của Lạc Hiểu Nhã run lên, tim đập thình thịch.
Thân thể của Lạc Hiểu Nhã chợt lùi về phía sau, tựa như gặp phải ôn thần vậy. . ngôn tình sủng
Lần này Long Thiếu Ly cũng không ôm eo cố ép sát vào người mình như lần đầu, mà ngay lúc Lạc Hiểu Nhã còn chưa tỉnh táo lại, bên tai đã truyền tới một chất giọng từ tính, nói: "Thật xin lỗi, là do tôi đang vội lao ra không kịp thu chân lại nên đụng vào cô."
Lạc Hiểu Nhã buông bàn tay đang vin trên tường thả xuống, hỏi: "Anh, anh không phải là anh Long sao?" Chẳng lẽ cô nghe nhầm? Người đàn ông kia làm thế nào đột nhiên lại lễ phép như vậy được? Anh mà lại thực sự xin lỗi cô sao. Vốn dĩ lần trước cô muốn kể chuyện của anh cho mọi người nghe, nhưng sau đó nghĩ lại, sợ có một số việc càng kể càng đen, biết đâu người của phòng khám lại nói bóng nói gió gì đó, thế nên cô không nói ra. Vì vậy những
người ở phòng khám đều không biết bản nhạc đệm giữa cô và Long Thiếu Ly.
"Ừ, hôm nay tôi đến để mát xa." Anh đã mời Tiểu Điền đi ăn hải sản hai lần, hai lần này anh đã thu hoạch được rất nhiều, càng hiểu rõ người phụ nữ trước mặt mình hơn. Ăn mềm chứ không ăn cứng, anh nhất định phải thuê người phụ nữ này cùng con trai của mình.
"Tôi không..."
"Cô Lạc, tôi chỉ đơn thuần đến để mát xa, không có bất cứ ý đồ nào khác, xin cô đừng lo lắng" Long Thiếu Ly kịp thời ngắt lời cô, không cho cô từ chối anh vì bất cứ lý do gì.
"Tôi..." Giọng điệu của Long Thiếu Ly lịch sự mà khiêm tốn, làm Lạc Hiểu Nhã không biết nên lời phản bác lại anh như thế nào.
"Hiểu Nhã, có chuyện gì vậy, sao em lại đứng ở hành lang?" Vũ Văn Phong đang từ phòng bệnh về phòng làm việc của mình, phát hiện Lạc Hiểu Nhã đang bồn chồn đứng đối diện với người đàn ông xa lạ.
Long Thiếu Ly quay đầu thẻ trên ngực Vũ Văn Phong, ngay sau đó, ưu nhã vươn tay ra, nói: "Rất vui được gặp anh, hóa ra đây là phòng khám bệnh của giám đốc Vũ Văn"
Vũ Văn Phong nhìn Long Thiếu Ly đưa tay đến, không thể làm gì khác hơn là cầm lại, nói: "Anh đây là?"
"Long Thiếu Ly."
Long Thiếu Ly.....
Trong trí nhớ của Vũ Văn Phong, cái tên này có chút gì đó quen thuộc, anh hỏi: "Anh Long có phải là chủ tịch mới nhậm chức của tập đoàn Húc Thăng không?" Trong mắt anh chợt dâng lên thái độ thù địch, Vũ Văn Phong luôn cảnh giác đối với bất cứ người nào tiếp xúc với Lạc Hiểu Nhã, và đối với Long Thiếu Ly này cũng vậy.
"Chủ tịch gì chứ, chỉ là trên danh nghĩa thôi."
"Ồ, anh Long khiêm tốn quá, không biết anh Long có biết anh Blaettel không?" Vừa rồi anh ấy nhận được một thông báo từ Cục y tế thành phố, nói rằng chuyên gia khoa mắt nổi tiếng Blaettel sắp đến thành phố S vào tháng tới, chính do chủ tịch mới nhậm chức của tập đoàn Húc Thăng mời đến. Thật là trùng hợp khi anh gặp Long Thiếu Ly trong phòng khám ngay
sau khi nhận được tin tức này.
"Biết, sao vậy?" Vẻ mặt Long Thiếu Ly đầy mơ hồ.
"Tháng sau anh ấy sẽ đến phòng khám của chúng tôi trong hai ngày, chuyện này, phải cảm ơn Long Thiếu đã mời anh Blaettel đến đây."
"Giám đốc Vũ Văn Phòng khách sáo rồi, tôi chỉ mời anh ấy đến thành phố Sở lại vài ngày thôi, còn về phần vì sao anh ấy lại muốn đến Phòng khám Phong Nhã thì tôi cũng không biết." Long Thiếu Ly nhún nhún vai, làm ra vẻ cái gì cũng không biết.
"Long Thiếu Ly tới phòng khám của chúng tôi có chuyện gì sao?"
"À, tối đến đây để mát-xa, lần trước tôi đã đến đây một lần, hiệu quả không tệ"
"Ồ, vậy xin mời anh Long, một khách hàng đang đợi tôi đến làm răng gấp, tôi đi làm việc trước, hôm khác chúng ta cùng nhau uống ly trà nhé." Vừa nói, Vũ Văn Phong vừa quay sang Lạc Hiểu Nhã, nói: "Hiểu Nhã, thay anh đón tiếp anh Long thật tốt." Đây là khách hàng quan trọng của phòng khám, nghĩ đến chuyên gia khoa mắt có thể chữa khỏi mắt cho Lạc Hiểu Nhã, Vũ Văn Phong có chút phấn chấn.
Lời này của Vũ Văn Phong dập tắt ý định từ chối vừa xuất hiện của Lạc Hiểu Nhã, cô chỉ nói: "Mời anh Long"
Lạc Hiểu Nhã không biết mình đã vào phòng mát xa với Long Thiếu Ly như thế nào, tâm trạng của cô hơi hoảng hốt, suy nghĩ mông lung, vừa rồi cô có nghe Vũ Văn Phong nhắc đến chuyên gia khoa mắt mà cô cũng biết. Ngay lúc cửa phòng mát xa đóng lại, cô thấp giọng hỏi: "Long Thiếu Ly, anh lại muốn giở trò quỷ gì vậy?"
Vũ Văn Phong tin anh, nhưng cô không tin.
Bởi vì Long Thiếu Ly đã để lại cho cô hai lần ấn tượng không hề tốt.
Long Thiếu Ly cười xấu xa, nói: "Lạc Hiểu Nhã, hôm nay tôi thật sự chỉ đến để mát xa, cô vẫn chưa hoàn thành lần mát xa nào cho tôi đâu. Nghe nói phương pháp của cô không tệ, đừng lãng phí thời gian nữa, chúng ta bắt đầu đi." Nói xong, Long Thiếu Ly đã nằm trên giường mát xa.
Việc anh nằm xuống khiến Lạc Hiểu Nhã đang đứng trước giường xoa bóp cũng cảm nhận
được, nhớ tới những lời Vũ Văn Phong đã căn dặn cô, cô đành khẽ thở dài. Nếu như Long Thiếu Ly không làm thêm chuyện xấu xa nào nữa thì cô chỉ có thể bỏ qua hết chuyện cũ vì mặt mũi của Vũ Văn Phong thôi.
Khi hương hoa nhài thoang thoảng xộc vào mũi, Long Thiểu nhắm mắt lại bắt đầu hưởng thụ bàn tay mềm mại kia ở trên người anh, cảm giác tuyệt vời khiến anh muốn nằm mãi ở đó mặc cho Lạc Hiểu Nhã làm theo ý mình.
Hóa ra, cô làm ăn đắt khách không phải không có nguyên nhân.
Ngửi mùi thơm của cô ở quanh người anh, anh tham lam hít thở, càng lúc càng cảm thấy hứng thú với người phụ nữ này.
Trên giường mát xa, hai người họ đuổi theo những suy nghĩ khác nhau. Lạc Hiểu Nhã chỉ muốn nhanh chóng kết thúc lượt mát xa này, tránh cho Long Thiếu Ly lại làm chuyện gì với cô nữa. Cho nên trong từng động tác cô đều vô cùng cẩn thận, sợ sẽ lại xảy ra chuyện lúng túng như lần trước.
Bắt đầu đầy tinh dầu, lần này Long Thiếu Ly quả nhiên ngoan ngoãn không ngồi dậy. Đôi tay thoa tinh dầu của Lạc Hiểu Nhã không ngừng lướt trên người Long Thiếu Ly. Đôi tay kia rõ ràng mang theo sức lực, nhưng vẫn để cho Long Thiếu Ly sinh ra suy nghĩ, nếu như đôi tay này rơi vào vị trí khác trên người anh thì không biết sẽ mang lại cảm giác gì nhỉ?
Nhưng người phụ nữ này đầy gai, trừ khi sử dụng một số mánh khóe xấu xa nào đó, nếu không, quá khó để xử lý.
"Anh Long, đã xong rồi, anh có thể ngồi dậy." Lần đẩy cuối cùng kết thúc, lúc này Lạc Hiểu Nhã mới thở phào nhẹ nhõm.
"Thật thoải mái, cám ơn cô." Ngay khi Lạc Hiểu Nhã bước xuống giường, Long Thiếu Ly nhanh chân đứng đối diện với cô. Giờ phút này, hơi thở của anh đã ở ngay trước mặt cô, cách nhau không quá một nắm tay. Mùi nước hoa trên người anh làm cho trái tim của Lạc Hiểu Nhã run lên. Trong lòng hoảng hốt, cuối cùng lại sinh ra một cảm giác đã từng quen biết, nhưng lại không nghĩ ra là vì sao lại thế.
Trái tim trong ngực đập thình thịch, Lạc Hiểu Nhã giống như một con thỏ nhỏ sợ hãi cảnh giác lùi thật nhanh về phía sau, sau đó một tay làm động tác mời, nói: "Anh Long, hoan nghênh lần sau lại đến." Cô đang đuổi khách, không muốn một mình ở cùng Long Thiếu Ly. Người đàn ông này sẽ khiến tim cô đập quá nhanh, đồng thời mang lại cho cô một cảm giác không hề bình thường.
"Còn chưa hết giờ, hôm nay tốc độ mát xa của cô Lạc hơi nhanh đấy, không bằng mời tôi uống một tách trà hoa nhài đi." Nhìn trà hoa nhài còn bốc hơi nóng trên bàn, khóe miệng vốn đã quen uống trà ngon của Long Thiếu Ly bắt đầu tiết ra nước miếng.
"Chuyện này..."
"Thời gian thực sự chưa hết, cô Lạc hôm nay hơi qua loa lấy lệ. Nếu không cố lại mát xa cho tôi thêm một lần nữa vậy."
Làm lại lần nữa? Vậy sẽ là sự tra tấn lớn nhất đối với cô.
Lạc Hiểu Nhã vội vàng đi tới trước bàn, cô cũng không nhanh không chậm lưu loát tìm được tách trà và ấm trà, sau đó rót một tách trà hoa lài cho Long Thiếu Ly, nói: "Mời anh Long"
Bàn tay thon dài của Long Thiếu Ly hướng tới tách trà kia, nhưng lại trực tiếp nắm lấy bàn tay của cô gái, trơn mềm nhẵn nhụi.
sự đụng chạm đó giống như điện giật vậy, làm cho Lạc Hiểu Nhã thét lên "A", sợ hãi kêu lên thất thanh, sau đó theo bản năng buông tách trà trong tay xuống.
"Choáng" một tiếng giòn dã, tách trà rơi xuống đất, nước vẩy khắp người Long Thiếu Ly.
Theo tiếng động kia, Lạc Hiểu Nhã vô thức lùi lại phía sau, chỉ muốn cách Long Thiếu Ly càng xa càng tốt. Người đàn ông này giống như quỷ Satan vậy, luôn muốn gây chuyện làm hại cô.
"Cẩn thận.."
"Cẩn thận..."
Khi cô lùi bước, hai tiếng kêu gọi nhắc nhở chợt vang lên. Một tiếng kêu là giọng của y tá Tiểu Chu khi vừa nghe thấy tiếng tách trà rơi xuống đất, mà tiếng kêu còn lại là giọng của Long Thiếu Ly. Hai người bọn họ cùng nhìn thấy giày của Lạc Hiểu Nhã sắp chạm vào mảnh thủy tinh lớn.
Gần như theo bản năng, Long Thiếu Ly vươn tay ra ôm Lạc Hiểu Nhã vào lòng. Ngửi được mùi hương nam tính của Long Thiếu Ly, Lạc Hiểu Nhã vừa xấu hổ vừa tức giận, nói: "Buông tôi ra, anh." Cô không biết lắng người, cũng không thể thốt ra những lời khó nghe ra khỏi miệng. Tay cô sờ xuống cổ tay của Long Thiếu Ly dùng sức véo một cái, đáp lại sự đường
đột của anh dành cho mình.
Mùi thơm xộc vào mũi, mặc dù cái véo kia hơi đau, nhưng lại bị Long Thiếu Ly trực tiếp phớt lờ. Anh nhẹ nhàng xoay người đưa cô đến chỗ an toàn, sau đó mới miễn cưỡng buông cơ thể cô ra.