Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)

Chương 1278: Chương 1278




Trong sảnh chính, Cung Vũ Ninh ngẩng đầu lên thì nhìn thấy ba mẹ mình đang bước từ lầu hai xuống, cô lập tức chạy tới đón, cười tít mắt ôm lấy mẹ: "Mẹ, con về rồi."

Trình Ly Nguyệt ôm lấy cô đồng thời cũng cảm nhận cơ thể cô, thấy cô không khiến mình gầy đi bà cũng rất yên lòng.

"Về rồi thì tốt, lại đây nói với ba mẹ xem mấy ngày nay con lang bạt tới những đâu?" Trình Ly Nguyệt nói với cô.

Cung Vũ Ninh liền chạy tới bên ba, ôm lấy tay ông, tủi thân kêu oan: "Mẹ cứ nói con đi lang bạt, con đi làm mà, ba nhất định phải tin con!"

"Ừ, ba tin con." Cung Dạ Tiêu không thể không cưng chiều con gái.

Trình Ly Nguyệt lườm chồng mình một cái, sau đó bước tới sofa ngồi xuống: "Vậy nói cho ba mẹ nghe, con lâu ngày không về nhà như vậy, lẽ nào không có gì muốn nói với ba mẹ sao?"

Hai má Cung Vũ Ninh ửng hồng, cô mỉm cười ngồi xuống cạnh mẹ, nắm lấy tay bà nói: "Mẹ, có việc này con muốn nói với ba mẹ."

Hai vợ chồng Cung Dạ Tiêu thầm đưa mắt nhìn nhau, biết ngay con gái bắt đầu giới thiệu bạn trai của mình.

"Nói đi! Có việc gì nào?" Trình Ly Nguyệt giả vờ hỏi cô như thường lệ.

"Ba, mẹ, con muốn giới thiệu với ba mẹ một người, anh ấy... anh ấy tên là Hạ Lăng Sơ, là người con thích."

"Con có bạn trai rồi sao?" Trình Ly Nguyệt ngạc nhiên hỏi.

Cung Vũ Ninh rất ngượng khi nhắc tới chuyện này trước mặt ba mẹ mình, cô xiết chặt hai tay, ánh mắt không giấu vẻ hạnh phúc, nghiêm túc gật đầu nói: "Vâng, đúng vậy."

Cung Dạ Tiêu nói với cô: "Vậy thì hãy dẫn về nhà để ba mẹ xem nào!"

"Ba, sao ba không ngạc nhiên vậy?" Cung Vũ Ninh ngược lại cảm thấy khá ngạc nhiên, đây có giống với phản ứng của ba mình không?

Tại sao lại bình tĩnh vậy?

Cung Dạ Tiêu lập tức hắng giọng một tiếng: "Đương nhiên là ngạc nhiên chứ, có điều con cũng lớn rồi, việc này rất bình thường, đâu còn nhỏ bé gì nữa đâu."

"Ba, mẹ, nói vậy tức là ba mẹ đồng ý cho con có bạn trai rồi sao?" Cung Vũ Ninh vui mừng nói.

"Sắp hai mươi lăm rồi, không có bạn trai, ba mẹ mới ngạc nhiên đấy!" Trình Ly Nguyệt bật cười.

Cung Vũ Ninh còn tưởng rằng ba mẹ lại giống như trước đây, không cho phép cô yêu sớm. Bây giờ cô yên tâm rồi, cô gật đầu: "Vâng, mai con sẽ dẫn anh ấy tới nhà ăn cơm."

"Cậu ta bây giờ ở đâu?"

"Anh ấy ở khách sạn."

"Hay là tối nay gọi cậu ấy tới ăn cơm!" Trình Ly Nguyệt cũng rất muốn gặp mặt con rể tương lai của mình.

"Không vội, để mai đi!" Cung Dạ Tiêu đương nhiên có suy nghĩ của mình, không thể quá nhiệt tình hoan nghênh, phải tạo chút áp lực.

Cung Vũ Ninh cũng không sốt ruột, cô gật đầu nói: "Vâng, vậy mai con mời anh ấy tới nhà ăn cơm."

Nhận được sự đồng ý của ba mẹ, Cung Vũ Ninh liền yên tâm, cô về phòng gọi điện cho Hạ Lăng Sơ, nói với anh về lời mời ngày mai.

Hạ Lăng Sơ cũng rất vui, chí ít người nhà họ Cung đồng ý gặp anh, điều đó chứng tỏ anh sẽ có cơ hội giới thiệu về mình.

Một lát sau, anh trai Cung Vũ Trạch và chị dâu Quý An Ninh của Cung Vũ Ninh cũng về tới nơi. Hai ba tháng không gặp, cặp vợ chồng trẻ này vẫn ân ái mặn nồng như xưa.

Tối nay, Cung Vũ Ninh ở lại nhà ăn cơm, ăn xong cơm cô liền vội vã ra khỏi nhà.

Cung Dạ Tiêu và Trình Ly Nguyệt đứng ở ban công lầu hai, Cung Dạ Tiêu không khỏi thở dài nói: "Quả nhiên con gái lớn khó giữ."

"Hạnh phúc của con cái mới là quan trọng nhất." Trình Ly Nguyệt an ủi nói.

"Anh điều tra thông tin về anh chàng đó, quả nhiên là một thanh niên có tài, tình tình rất tốt, xứng đôi với Vũ Ninh." Cung Dạ Tiêu sao có thể không quan tâm tới việc của con gái chứ?

Chưa tới bữa tói đã nắm trong tay tất cả những tin tức chi tiết nhất về Hạ Lăng Sơ.

Trình Ly Nguyệt nói với ông: "Có hình không? Đưa em xem nào!"

Cung Dạ Tiêu cầm ipad bên cạnh đưa cho bà, Trình Ly Nguyệt nhìn chàng trai trẻ trong hình, có hình chụp trong các cuộc họp, có hình chụp ở sân bay.

Trình Ly Nguyệt nhìn xong, không khỏi hài lòng khen ngợi: "Không tồi, tướng mạo tuấn tú, hơn nữa có vài phần phong thái của anh hồi còn trẻ!"

Cung Dạ Tiêu cũng cảm thấy vậy, xem ra khả năng nhìn người của con gái được thừa kế từ mẹ mình.

Xe của Cung Vũ Ninh chạy tới khách sạn, cô liền gọi vào số điện thoại của Hạ Lăng Sơ, Hạ Lăng Sơ vừa mới ăn tối xong, đang làm việc trong khách sạn.

Vừa mới thu mua hợp nhất công ty của gia tộc, công việc của anh khá bận rộn.

Nghe tiếng chuông cửa, anh lập tức bước ra mở cửa, Cung Vũ Ninh nhào vào, anh liền ôm lấy cô, đồng thời đóng cửa lại.

Cung Vũ Ninh cứ thế được anh ôm kiểu công chúa tới sofa, Hạ Lăng Sơ nhìn nét mặt vui mừng của cô, liền cười hỏi: "Có gì vui vậy?"

"Thì cứ vui vậy thôi, không tại sao cả." Cung Vũ Ninh tươi cười rạng rỡ nhìn anh.

Hạ Lăng Sơ đưa tay ôm lấy cô, lúc này trong lòng anh cũng vô cùng kích động, chỉ có điều trước nay anh vẫn luôn bình tĩnh vững vàng, hỉ nộ ái ố đều giấu sâu trong tim, hôm nay tâm trạng của anh thực sự rất vui.

"Anh yên tâm đi, ba mẹ em rất dễ tình, họ rất muốn gặp mặt anh."

Hạ Lăng Sơ gật đầu, bất luận phải đối mặt với thử thách thế nào đi chăng nữa, vì cô anh cũng sẽ không chùn bước.

Ở một khách sạn khác, Nhiếp Quân Cố đang ở lại khách sạn bên cạnh nhà Cổ Duyệt, anh mới tới đây, cảm thấy mọi thứ ở đây đều vô cùng mới mẻ.

Cổ Duyệt cùng ăn ra ngoài ăn cơm, Nhiếp Quân Cố muốn đi dạo, Cổ Duyệt liền lái xe của mình đưa anh đi hóng gió.

Nhiếp Quân Cố ngồi trong xe, nhìn cô gái bên cạnh đang bình tĩnh lái xe, dưới ánh đèn rực rỡ, gương mặt xinh đẹp sắc nét của cô càng trở nên cuốn hút hơn.

"Anh muốn đi đâu chơi?" Cổ Duyệt hỏi.

Nhiếp Quân Cố lập tức muốn nói tới bar chơi, nhưng lời nói chạy ra tới cổ họng lập tức bị anh nuốt xuống, anh nói với cô: "Cô dẫn tôi đi đâu thì tôi đi đấy!"

Trước mặt Cổ Duyệt, anh bắt đầu biết cách kìm nén thói quen sinh hoạt trước đây.

"Hay là tối nay anh nghỉ ngơi đi, mai tôi sẽ dẫn anh đi thăm quan các địa điểm du lịch ở quanh đây?" Cổ Duyệt nói với anh.

Nhiếp Quân Cố ngẫm nghĩ một lát nói: "Cũng được."

Cổ Duyệt dẫn anh về lại khách sạn, đứng trong sảnh chính khách sạn, Cổ Duyệt đang do dự không biết có nên đưa anh vào hay không.

Đúng lúc này, có hai cô gái ăn mặc gợi cảm bước từ bên ngoài vào, họ vô cùng nóng bỏng và bạo dạn, vừa vào tới nơi liền bị Nhiếp Quân Cố cao lớn tuấn tú hút hồn.

Hai cô gái nhìn anh chằm chặp, một người ánh mắt đưa tình nói: "Anh chàng đẹp trai, chúng ta có thể làm quen không?"

Cổ Duyệt liền trừng mắt nhìn cô gái đó, nhưng cô ta căn bản không quan tâm tới cô: "Tôi cũng ở đây đấy!"

Ánh mắt Nhiếp Quân Cố thoáng vẻ chán ghét, anh không hề có cảm tình với kiểu con gái này.

Hai cô gái đang thảo luận gì đó trước thang máy, sau đó lại nháy mắt đưa tình với Nhiếp Quân Cố.

Cổ Duyệt rất ghét những người con gái như vậy, cô nói với Nhiếp Quân Cố: "Anh về phòng đi!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.