Trình Ly Nguyệt về lại phòng làm việc, ôm đầu, trong đầu chỉ có hình ảnh Cung Dạ Tiêu ôm chặt lấy cô khiến cô không thể nào vùng vẫy ra được, cùng cùng anh ấn cô xuống bàn làm việc là muốn làm gì?
Mặc dù cô không nhìn rõ gương mặt của cô gái đó nhưng cô rất muốn biết cô ta có nhìn rõ mặt cô hay không?
Dù thế nào đi nữa, đây cũng là một nỗi sỉ nhục lớn nhất đời của cô, muốn xóa bỏ cũng không được.
Đúng lúc này, điện thoại của cô đổ chuông, Trình Ly Nguyệt liếc nhìn, là Cung Dạ Tiêu gọi tới, cô có phần tức giận không muốn nghe.
Đợi tới lúc cô muốn nghe thì điện thoại không đổ chuông nữa, tâm trạng cô rối bời, không muốn nghĩ tới anh ta, cô tiếp tục thở dài và đứng dậy rót nước uống, điện thoại lại vang lên, tim cô run rẩy nhìn về phía điện thoại.
Quả nhiên vẫn là anh ta.
Lần này Trình Ly Nguyệt không hề do dự lập tức nghe máy: “Alo!”
Giọng nói xen lẫn tức giận.
“Vừa nãy sao em không nghe máy?” Người đàn ông đầu dây bên kia không vui trách móc.
“Tôi... tôi đi uống nước, anh còn việc gì không?”
“Trưa cùng ăn cơm nhé.”
“Không, tôi ăn ở căng tin.” Trình Ly Nguyệt không muốn gặp mặt anh, nói xong cô hỏi lại: “Người vừa nãy xông vào phòng làm việc của anh là ai?”
“Là ai không quan trọng, không liên quan gì tới em cả.” Cung Dạ Tiêu lạnh nhạt trả lời, biểu hiện vô cùng tự nhiên.
“Không liên quan gì tới tôi? Cô ta gọi anh Dạ Tiêu, chắc chắn không phải trợ lý hay nhân viên trong công ty anh, Cung Dạ Tiêu tốt nhất anh hãy xử lý hết các mối quan hệ không rõ ràng ở bên ngoài đi.” Trình Ly Nguyệt tức giận nói.
Người đàn ông bên kia hứng thú cười hỏi: “Tại sao?”
“Vì nếu Tiểu Trạch biết sẽ không vui.”
“Chỉ có con không vui thôi sao? Em thì sao?” Cung Dạ Tiêu cười hỏi, không ngờ cô cũng biết ghen.
Trình Ly Nguyệt vừa nãy đi đường nghĩ tới việc có người phụ nữ khác gọi thẳng anh Dạ Tiêu, hơn nữa lại gọi rất thân mật, trái tim cô thực sự rất khó chịu, lúc này bị anh gọi điện hỏi dồn, cô vẫn một mực không thừa nhận: “Tôi không có!”
“Em và con đều có thể yên tâm, tôi không có người phụ nữ không rõ ràng nào ở bên ngoài cả.” Giọng nói khẳng định của Cung Dạ Tiêu vọng lại.
“Vậy người phụ nữ ban nãy là ai?” Trình Ly Nguyệt vẫn ngờ vực.
Cung Dạ Tiêu không ngờ cô vẫn nhất quyết hỏi cho bằng được, đành hỏi cô: “Em thực sự muốn biết sao?”
“Muốn!”
“Hoắc Yên Nhiên.” Cung Dạ Tiêu cho cô đáp án, anh không muốn cô nghĩ ngợi lung tung.
Đầu Trình Ly Nguyệt nổ “bùm” một tiếng, Hoắc Yên Nhiên? Tiểu thư nhà giàu có thể sẽ kết hôn với anh?
Trình Ly Nguyệt lập tức hoảng hốt, Hoắc Yên Nhiên có nhìn thấy cô không?
“Cung Dạ Tiêu, sau này những việc thế này đừng làm bừa nữa, tôi bị anh làm cho không còn mặt mũi nào nữa rồi.”
“Vậy sao? Em chỉ cần nói với người khác, em từng ngủ với anh, em xem em sẽ mất mặt hay sẽ vinh quang.” Người đàn ông ở đầu dây bên kia mặt dày nói.
Trình Ly Nguyệt cạn lời nắm chặt điện thoại: “Tôi không muốn ngủ với anh!”
“Nhưng tôi muốn ngủ với em, vì thế cả đời này dù thế nào đi nữa chúng ta cũng đều phải ngủ đối phương, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, nói không chừng, em còn nóng vội hơn tôi.” Câu nói cuối cùng được anh vô cùng mập mờ.
“Anh... Không nói nữa, tôi phải làm việc đây.” Trình Ly Nguyệt ấn ngắt cuộc gọi.
Ngắt điện thoại xong, Trình Ly Nguyệt cảm thấy rất bấn loạn, sao lại là Hoắc Yên Nhiên? Cô ta chắc không nhìn thấy mình đâu? Vì cô không nhìn thấy cô ta, Cung Da Tiêu đã che chắn cho cô rồi.
Dù thế nào đi nữa, hình ảnh Cung Dạ Tiêu có hành động mập mờ với phụ nữ trong phòng làm việc đã bị Hoắc Yên Nhiên nhìn thấy, cô ta sẽ nghĩ sao đây? Cô ta sẽ từ bỏ cuộc hôn nhân này chứ? Thấy Cung Dạ Tiêu không hề tỏ ra lo lắng, xem ra anh thực sự không quan tâm tới cuộc hôn nhân này.
Hoắc Yên Nhiên rời khỏi tập đoàn Cung Thị, sắc mặt khó coi lên tới đỉnh điểm, cô ngồi vào trong xe, gương mặt tức giận nhăn nhó, ngón tay thon dài nắm chắc lấy vô lăng, khớp tay trắng bệch.
Trong lòng cô vừa oán vừa hận, cô, Hoắc Yên Nhiên trong mắt Cung Dạ Tiêu lại không bằng một người phụ nữ bình thường sao? Cô ả Trình Ly Nguyệt đó ngoài việc sinh cho anh một đứa con trai ra thì còn có tác dụng gì nữa? Nói về tướng mạo khí chất, gia thế nhân phẩm, cô ta đều không bằng cô, Cung Dạ Tiêu muốn đàn bà, sao lại đi chọn một người không bằng cô vậy?
Sao cô có thể cam tâm? Cô có thể không quan tâm bên cạnh Cung Dạ Tiêu có người phụ nữ nào, chỉ cần sau khi họ kết hôn, cô sẽ có cách xử lý gọn ghẽ, nhưng...
Tới giờ, người phụ ở bên Cung Dạ Tiêu là người đã sinh con cho anh, cả đời này đều không thể xử lý sạch sẽ được, vừa rồi bộ dạng Cung Dạ Tiêu ấn cô ta xuống bàn rõ ràng là muốn làm chuyện đó với cô ta, Hoắc Yên Nhiên nắm chặt tay lại, giống như trái tim cô đang bị thứ gì đó bóp chặt.
Bỗng nhiên Hoắc Yên Nhiên nhớ ra công ty của Trình Ly Nguyệt cũng ở gần đây, cô cần phải gặp gỡ người phụ nữ này mới được.
Chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay cô sẽ đi gặp cô ta.
Hoắc Yên Nhiên mất chừng mười phút để tới dưới lầu công ty của Trình Ly Nguyệt, cô nhìn tòa nhà văn phòng loại nhỏ chỉ có mười tám tầng, khóe miệng nở nụ cười khinh miệt sau đó uyển chuyển bước vào.
Công ty Kaman nằm ở tầng mười, Hoắc Yên Nhiên đi vào thang máy, nhấn số mười.
Trình Ly Nguyệt thực sự không thể tĩnh tâm ngồi làm việc trong văn phòng, vì thế cô đi lấy một cốc cà phê, lén lút trốn làm ra ban công của phòng trà nước, ngẩng đầu nhìn sang tòa nhà hoành tráng ở đối diện qua cửa kính, nhìn bức tường kính khổng lồ lấp lánh, tưởng tượng ra người đàn ông đó đang ngồi trong phòng làm việc lên kế hoạch điều hành, chỉ điểm công việc, lồng ngực cô lại nóng bừng.
Hoắc Yên Nhiên vào phòng làm việc tìm Trình Ly Nguyệt, Đường Duy Duy tưởng cô ta là khách hàng liền nhiệt tình đón tiếp cô ta.
“Thiết kế Trình của chúng tôi có lẽ vào nhà vệ sinh, hay là cô sang phòng gặp gỡ khách ngồi đợi nhé!” Đường Duy Duy nói với cô.
“Được, cô đi tìm cô ấy, bảo cô ấy tới đây.” Hoắc Yên Nhiên gật đầu.
Đường Duy Duy nhìn Hoắc Yên Nhiên, cảm giác đã gặp cô ta ở đâu rồi nhưng nhất thời không nhớ ra.
Hoắc Yên Nhiên ngồi trong phòng nghỉ, Đường Duy Duy bắt đầu tìm Trình Ly Nguyệt trong phòng làm việc, cuối cùng tìm thấy cô đang đứng ngẩn người ở ban công của phòng trà nước.
“Chị Ly Nguyệt, khách hàng của chị tới rồi, mau ra đón tiếp!”
“Khách hàng? Tại sao không tìm Linda?” Trình Ly Nguyệt nhíu mày, thông thường khách hàng đều do Linda đón tiếp.
“Cô ta chỉ đích danh muốn tìm chị.”
“Là Thẩm Quân Dao sao?” Trình Ly Nguyệt lập tức cảm thấy không vui.
“Không phải, là một cô gái rất xinh đẹp thời thượng, em có cảm giác đã gặp ở đâu rồi.”
Trình Ly Nguyệt nghe nói không phải Thẩm Quân Dao liền đặt tách cà phê xuống, đi ra theo cô, bước về phía phòng gặp gỡ khách hàng.
Đường Duy Duy gõ cửa, đẩy cửa ra, Trình Ly Nguyệt dáng người nhỏ nhắn bước vào, sau đó cô nhìn thấy người ngồi trên sofa, sắc mặt lập tức cứng đơ biến sắc.
Là Hoắc Yên Nhiên.
Đây là lần đầu tiên Hoắc Yên Nhiên chính thức gặp mặt Trình Ly Nguyệt. Cô ta hơi sững sờ, không ngờ Trình Ly Nguyệt quyến rũ hơn nhiều so với trong hình.
Trình Ly Nguyệt cũng quan sát Hoắc Yên Nhiên ở cự ly gần, trang nhã, xinh đẹp, có phong thái khuê các.
Hai người phụ nữ nhất thời không biết nói gì, đều đang quan sát đối phương.