Thấm thoát đã trôi qua 4 tháng phía cảnh sát vẫn không có tung tích gì của Liễu Tuyết Lệ lạ hơn nữa là Lục Tư Đằng cũng không có hành động gì bất thường
Mọi chuyện đều rất bình yên Hạ Tiêu Lạc mang thai bây giờ đã đến tháng thứ 8 cái bụng cũng đã to hơn cô cũng không đi làm nữa vì Kiều Trạch Dương sợ cô đi làm sẽ nên bắt cô nghỉ sớm. Sống ở nhà ông ngoại ngày nào ông cũng bắt má Trương nấu rất nhiều món bồi bổ cho cô làm cô bây giờ nhìn có chút mập hơn
____________
Kiều Thị
Kiều Trạch Dương đang làm việc trong phòng đột nhiên cánh cửa phòng được mở tung ra người bước vào là cảnh sát trưởng Lâm theo sau anh còn có rất nhiều cảnh sát
Kiều Trạch Dương có chút ngạc nhiên vì sự xuất hiện của họ, buông tập tài liệu trên tay xuống đứng dậy
“Chủ tịch Kiều chúng tôi có lệch bắt giữ anh và khám xét Kiều thị”
Lâm Chí nhìn anh nói tiếp
“Chúng tôi nhận được tin anh tham ô tiền của công ty
Và chúng tôi nghi ngờ anh đang buôn bán hàng trắng”
Kiều Trạch Dương trợn tròn mắt nhìn Lâm Chí
“Cái gì?”
“Mời anh theo chúng tôi về trụ sở để điều tra”
Kiều Trạch Dương không tin mắt vẫn nhìn Lâm Chí. Nhưng anh ta không mảy may đến anh nhìn cấp dưới của mình rồi hất đầu về phía anh ra lệnh
Một tên cảnh sát đi đến lấy còng ra còng hai tay anh lại những người khác được lệnh lục soát phòng làm việc của anh
Vừa lúc Giang Lập Thành chạy đến thì anh được Lâm Chí và cảnh sát đưa ra ngoài. Giang Lập Thành chạy đến nhưng bị ngăn lại
“Chuyện gì vậy Dương?”
Kiều Trạch Dương không nói gì chỉ nhìn Giang Lập Thành như nói gì đó rồi bị đưa đi các nhân viên trong công ty đều kinh ngạc nhìn anh xì xào gì đó
Ra đến cửa lớn của Kiều thị phóng viên đã vây kín, chuyện liên quan đến một tập đoàn lớn chưa điều tra rõ Lâm Chí chưa muốn để phóng viên biết vậy ai đã để bọn người phóng viên này biết chứ
Thấy Kiều Trạch Dương ra họ nhanh chóng lấy mấy ảnh chụp một số phóng viên khác lên tiếng hỏi anh
PV1: “Chủ tịch Kiều có phải anh tham ô là thật không”
PV2: “Chủ tịch Kiều những nguồn tin trên có phải thật không?”
PV3: “Chủ tịch Kiều anh là bị oan hay đó là sự thật”
v...v...v...vv
Lâm Chí ra hiệu cho đồng đội họ nhanh chóng tạo thành hàng rào để Lâm Chí đưa Kiều Trạch Dương lên xe. Lên đến xe những tiếng ồn mới đỡ đi nhưng vẫn văng vẳng tiếng gọi của bọn người phóng viên
“Chủ tịch Kiều”
“Kiều tổng”
“Chủ tịch Kiều xin hãy trả lời chúng tôi”
“Chủ tịch Kiều”
v...v...v...v
Anh không nói gì với Lâm Chí chỉ nhắm mắt ngả đầu ra sau, suốt đoạn đường Lâm Chí nhận được rất nhiều cuộc gọi khiến anh ta rất đau đầu chỉ thắc mắc tại sao bọn phóng viên này lại đánh hơi nhanh như vậy ngang ngửa với cả cảnh sát
_________
Kiều Gia
“A...”
Là tiếng kêu của Hạ Tiêu Lạc cô không hiểu sao nay trong lòng cứ cảm thấy bồn chồn, bé con rất ít khi đạp cô nhưng sao nay lại đạp tận ba lần làm cô đau
Cô xoa bụng mình nói chuyện với bé con
“Bé con sao thế?”
“Có phải nhớ ba rồi không
Tí mẹ gọi cho ba con nhé”
Mỉm cười xoa xoa chiếc bụng tròn tự an ủi mình chắc là không có chuyện gì đâu
[Kan jian zhang lang quo bu pa bu pa la
Wo shen jing bi jiao da bu pa bu pa bu pa la
Dan qie zhi hui rang zi ji geng qiao cui]
Tiếng chuông điện thoại vang lên
“Alo tớ nghe”
“Tiêu Lạc cậu mau mở tivi lên xem tin tức đi”
“Có chuyện gì sao?”
“Chồng cậu bị cảnh sát bắt rồi”
Điện thoại từ trên tay Hạ Tiêu Lạc rơi xuống đất tạo ra tiếng lộp cộp. Hạ Tiêu Lạc không tin những gì vừa nghe, trong điện thoại vẫn còn lanh lảnh giọng của Bạch Lộ Hy gọi
“Tiêu Lạc
Tiêu Lạc”
Hạ Tiêu Lạc không còn nghĩ được gì nữa cô ôm bụng đi nhanh xuống lầu
Kiều lão gia đang ngồi đọc báo thấy gương mặt lo lắng của cô không biết là có chuyện gì đi đến
“Tiểu Lạc từ từ thôi cháu”
“Ông...ông cho cháu mượn điều khiển tivi”
Nhìn vẻ mặt lo lắng với đôi mắt ngập nước của cô ông vội kêu Chu quản gia đưa cho cô
Nhận được điều khiển cô vội mở tivi lên lúc này trên khắp trang báo truyền thông đều đưa tin về anh
“Theo nguồn tin cho hay sáng nay cơ quan cảnh sát đã đưa người vào bắt giữ chủ tịch của Kiều thị-Kiều Trạch Dương
Anh được nghi là đã tham ô tiền của công ty và buôn bán hàng trắng
Hiện cơ quan chức năng đã đưa anh về làm việc và điều tra”
“Tiếp theo là....”
Hạ Tiêu Lạc mặt tái mét trao đảo như sắp ngã cũng may có má Trương đỡ nước mắt không ngừng rơi trên gò má
Ông ngoại Kiều cũng kinh ngạc không thôi, ông không tin cháu trai mình là người như vậy chắc chắn có uẩn khúc. Ông liền gọi tài xế chuẩn bị xe
“Ông...hức...hức...cháu muốn gặp anh ấy”
“Tiểu Lạc ở đó bây giờ đang rất hôn loạn. Truyện Nữ Cường
Cháu ở nhà ông đến đó xem tình hình thế nào”
“Nhưng mà...”
“Nghe ông cháu đang có thai đến đó sẽ không tiện”
Suy nghĩ lát cô cũng gật đầu đồng ý nhìn ông ra khỏi nhà
Mong là anh sẽ không sao cô tin anh không phải là người như vậy. Anh sẽ không làm mấy chuyện sai trái
Kiều Trạch Dương là người như nào nhẽ ai lại không hiểu cho dù tính anh có lạnh lùng hung tàn nhưng mấy chuyện phạm pháp anh chắc chắn sẽ không làm huống chi là tham ô hay buôn bán hàng trắng
Bà Hạ cũng biết tin lo lắng vội cùng ông Hạ chạy qua Kiều gia xem con gái như thế nào. Chắc chắn là con rể của ông bà bị kẻ nào đó vu oan mà.