Khánh San mở tin nhắn ra chỉ vỏn vẹn một tấm hình, nhìn dáng vẻ quen thuộc cô liền nhận ra là ai, chỉ là Khánh San và Dạ Lưu đang trò chuyện vui vẻ nhưng dòng tin nhắn tiếp theo ai không biết thì thật không thể không hiểu nhầm. Cẩm Tú quả thật ra tay thật ác, con người này phải đề phòng hơn.
"Được rồi đừng xem nữa!"
Quỷ Thất bước xuống xe, rút lại điện thoại từ tay Khánh San, giọng điệu hờ hững nhưng bớt đi phần nào lạnh lẽo. Khánh San cũng loạng choạng bước xuống không may lại đạp trúng giày của anh thật không biết hôm nay ngày gì lại cứ vô tình chọc vào tên đại ma vương này.
Quỷ Thất thấy vậy chỉ thở dài một hơi rồi nhắc bông cô lên như một đứa bé.
"Còn chưa vào mà đã như vậy rồi?" Quỷ Thất trêu chọc
"Vô sỉ, còn không phải tại anh sao?"
"Không thể trách anh, sức khỏe em yếu quá thôi!"
Nghe xong Khánh San giận đến đỏ mặt mà cũng không thể phản bác, anh hành người ta như thế không biết ai mà chịu nổi hơn nữa cô còn trong kì. Đáng giận hơn lại vì một tin nhắn mà trút giận lên cô?
Quỷ Thất cầm chiếc điện thoại bấm một dãy số, rõ ràng rành mạch trước mặt cô nói rõ một hơi trong đó còn có sự đe dọa, nghe nói kì thi này Dạ Lưu đậu sẽ được ra nước ngoài thời gian.
Không để bên kia trả lời Quỷ Thất liền cúp máy, liếc nhìn Khánh San. Bất cứ ai cũng không được đụng vào người phụ nữ của anh.
Khánh San siết chặt tay, ánh mắt phản phất phần uất ức:"Anh không tin em sao?"
"Tin!"
"Thế tại sao…?" Khánh San ngập ngừng nói
"Thằng nhóc đó cũng là muốn tốt cho nó!"
Tiếng mở cửa phòng, Quỷ Thất nhẹ nhàng đặt cô xuống, dịu dàng hôn lên trán cô. Khánh San đang còn giận nên không thèm để ý tới anh, Quỷ Thất tay chân nhạnh nhẹn thoát cái đã cởi xong chiếc áo để lộ từng cơ bụng săn chắc.
Khánh San vừa nhìn đã bị hớp hồn, thật là nhan sắc chết người, anh tiến lại gần kéo khóa váy của cô xuống làm Khánh San ngượng ngùng đỏ mắt có chút bất ngờ mà lùi về sau.
"Em không tắm sao?"
"Anh tắm trước tí em tắm!"
Vừa nói xong Quỷ Thất đã thở dài, ngón tay thon dài đặt lên trán xoa xoa đầu, sau đó liền bồng cô bước vào phòng tắm:"Thật hết cách với em."
Khánh San bị bế lên một cách dễ dàng, Khánh San không phòng bị bị bế lên có chút hoảng liền hung hổ bảo anh đặt mình xuống nhưng vì sợ ngã mà tay cứ ôm khư khư Quỷ Thất. Quỷ Thất liền nhếch mép cười một cái.
"Anh còn dám cười!"
"Ừ haha"
"Anh…!"
Một hồi sau, trong phong tấm hai thân tể dính chặt vào nhau hơi nước và bông bóng làm cho cảnh vật mờ ảo sống động. Quỷ Thất phía sau đặt Khánh San trong lòng, vòng tay qua chiếc eo nhỏ kéo Khánh San lại gần.
"Buông em ra, tên đang ghét này!" Khánh San bị giật mình liền ghét bỏ mắng yêu anh
"Em dám! Phỉa gọi là cồng chứ bà xã đại nhân!" Quỷ Thất khẽ cắn tai cô rồi thì thầm, hơi ấm cùng hương thơm bạc hà khiến con tim Khánh San như ngừng đập
Quỷ Thất nói xong liền gội đầu cho cô không để Khánh San nói thêm câu nào. Một lúc sau anh bỗng trầm lại, giọng điệu có chút buồn bã ôm trầm cô mà nói.
"Anh trước giờ có tính chiếm hữu rất cao, là người có thể phá hủy món đồ mà mình yêu thích còn hơn để kẻ khác có được."
Quỷ Thất hôn nhẹ lên vết cắn sâu ở cổ của Khánh San:"Nhưng bây giờ thật sự chỉ muốn nuốt trọn em vào bụng nhưng nực cười lại không nở!"
"Anh cầm tinh con chó sao? Hở giận chút là cắn người!" Khánh San khẽ cau màu vì đau
"Như thế mấy con ruồi nhặn nhìn thất biết thân biết phận mà tránh xa." Quỷ Thất dắc ý cười nói.,
Khánh San nghe xong liền tái mặt, sở thích này…có chút quái dị rồi!
"À, mời về gia sư cho em rồi, vài ngày nữa lo dậy sớm học võ."
Nói xong Quỷ Thất bế cô ra phòng, anh dịu dàng lau tóc cho cô. Một lúc sau tóc đã khô hơn phân nửa anh hôn lên trán bắt đầu làm việc.
"Trễ như vậy rồi còn làm sao?"
"Gần đây công ty có dự án mới, rất quan trọng, lần này hợp tác thành công không những mở rộng thi trường hơn thế còn có lợi nhuận lâu dài."
"Không phải rất tốt sao, anh còn lo gì?"
"Nghe nói công ty khá khó tính!" Quỷ Thất nhìn vào tài liệu trên tay nói.
"Khó qua anh sao? Em nghĩ chắc sẽ thành công thôi!" Khánh San ôm anh từ sau thì thầm động viên
Quỷ Thất là người kĩ tính dù nắm chắc lần này thành công nhưng vẫn không hề tự cao mà luôn cẩn thận. Thấy chồng của mình phấn đầu như vậy Khánh San cũng không thể thua kém, một tuần nữa thôi Khánh San sẽ phỏng vấn vào công ty nước ngoài mà trước đây cô từng làm, không biết cơ duyên nào nó bây giờ đã chuyển chi nhánh về nước đúng thật tạo cơ hội cho Khánh San thể hiện mình.
Vài ngày sau Khánh San đã dậy rất sớm, không ngờ huấn luyện viên của cô lại là một chị gái xinh đẹp, thế là bao nhiêu sự lo lắng ngày qua của Khánh San đều thành vô nghĩa rồi. Nhưng chưa tới hai phút sau cô đã bị đánh gục không thể nhìn mặt bắt hình dong, sau sắc đẹp của người phụ nữ này là một mãnh thú háo chiến a.
"Thiếu phu nhân người quá yếu rồi!"
"Cô thật giỏi, nhưng tôi cũng không chịu thua đâu. À chúng ta không cách nhau mấy tuổi cứ gọi tên đi!"
"Cái này…!"
"Cô tên gì? Gọi như thế ngượng chết đi được!" Khánh San thấy cô ngại liền ra mặt hỏi trước.
"Y Na!"
Khánh San nghe xong liền ca ngợi, quả thật như tên phóng thái, diện mạo đều xinh đẹp hơn người. Nghe được cô khen tuy Y Na có chút đỏ mặt nhưng vẫn nghiêm nghị nói.
"Thiếu phu nhân dù người nói thế nào thì tôi cũng không giảm bài tập đâu!"
"Gọi tên được rồi, mà Y Na cô ác thật đấy còn nhìn ra chiêu trò của tôi hihi!"
Không biết vì là Khánh San không có bạn bè đã lâu hay hai người hợp nhau mà chỉ trong một buổi tập đã kết thân với nhau, trở thành bạn bè. Y Na là người nghiêm khắc trong công việc nhưng sau khi buông bỏ nó xuống cô như một người hoàn toàn khác, vừa năng động, hòa đồng tính khí rất tốt nhưng không phải ai cũng có thể tiếp xúc và thân được!
Nhưng e là sau hôm nay, Khánh San sẽ trở thành một ngoại lệ.