Tổng Tài Lạnh Lùng Sủng Vợ Vô Đối

Chương 27: Chương 27: Giống như mèo con giận dỗi




Khánh San ngầm hiểu được ánh mắt gian tà đó, cơ thể cự nhiên phản ứng từng đợt da dựng thẳng lên, một cơn gió lạnh lướt qua làm cô có chút sợ liền chạy vội lên lầu. Thầm nghĩ lần này thực sự chết chắc rồi, bước vào căn phòng ngồi trên chiếc giường lớn Khánh San ngước nhìn chiếc gương trước mặt bỗng có chút xa lạ, cô ở bên anh đã gần được nửa năm, phút chốc cũng đã có tình cảm? Khánh San bây giờ rất rối ruốc cuộc tình cảm cô dành cho anh là gì, và với anh- Quỷ Thất thật sự có chỗ nào dành cho cô?

Khánh San khẽ lắc đầu thầm nghĩ mình bị gì vậy cuộc hôn nhân của hai người chỉ là hợp đồng là hợp đồng thôi, tuyệt đối không thể lún sâu vào nữa. Khánh San không muốn lại đối mặt với bi kịch của quá khứ, cô bây giờ một bước cũng không thể đi sai vì cha me cô phải thật mạnh mẽ.

Cởi bỏ chiếc khăn mỏng bước vào bồn tắm mát lạnh, tình thần có chút dễ chịu thoải mái hơn, bong bóng nổi bay khắc phòng vừa thơm ngát lại tạo ra khung cảnh đẹp hút hồn, Khánh San như miếng ngọc sáng giữa hồ vừa thuần khiết, thanh cao không thể nào với tới. Mái tóc ướt đẫm cuốn hút, phút chốc đã tắm xong. Khánh San mặc một chiếc đầm xanh lam mỏng được thiết kế trang nhã mái vừa đủ phô bày sắc đẹp hút người của mình.

Ở phía khác Quỷ Thất coi ai đó như người vô hình chỉ cắm cúi làm việc, Cẩm Tú nhân cơ hội đó mà lấn tới, cô có tình tìm chủ đề chung để nói chuyện nhưng đều bị phớt lờ trong lòng bỗng chút khó chịu:"Anh, Thất Thất..."

"Không được gọi tên tôi!"

Quỷ Thất khó chịu khẽ nhăn mày Cẩm Tú liền bị khí thế làm cho sợ, nhưng cô nhất định không bỏ cuộc, cô khẽ ngỏ ý muốn uống nước nhưng lại cố tình lấy ly nước gần Quỷ Thất nhất lại chơi trò vừa đấm vừa xoa.

"Khánh San thật sự rất xinh đẹp, trên trường lúc nào cũng có nam nhân để ý thật ngưỡng mộ."

Quỷ Thất nghe vậy liền có chút giận, mèo nhỏ lại không ngoan đi câu dẫn nam nhân? Nhìn thấy anh không phản ứng Cẩm Tú chút nữa còn tưởng anh thật sự không có tình cảm, nhưng nhìn lại bàn tay to lớn của anh như muốn bóp nát cái ly trong tay. Cô như bắt được điểm yếu lại khiêu khích.

"Còn nữa, cô ấy rất tốt tính luôn giúp đỡ mọi người, hồi đợt em còn thấy có em khóa dưới khá đẹp tỏ tình với Khánh San cô ấy thật sự có sức hút như em chả ai thèm để ý!"

Anh thật sự bây giờ chỉ muốn nhốt Khánh San lại mà, nhưng anh đều nhận ra chiêu trò cô gái này mới nhỏ như vậy mà đã tâm cơ, ngoài mặt là khen Khánh San nhưng đang cố tình phá vỡ tình cảm đôi bên, kế ly gián vặt này quá xem thường anh rồi.

"Vậy sao? Nhưng mà có câu "người thích sao không phải chỉ vì sao đẹp, mà là còn vì không với tới được!", những nam nhân đó vốn dĩ không xứng, không lọt vô nổi mắt Khánh San!"

"Haha, anh nói đúng nhưng em thật sự ngưỡng mộ Khánh San chứ không phải ý đó!" Cẩm Tú gượng gạo cười.

"Oh?" Quỷ Thất lạnh nhạt đáp

"Anh có thể add wechat không? Có gì em sẽ nói chuyện với anh về Khánh San!"

Quỷ Thất vốn dĩ định từ chối, nhưng bên cạnh cô lại có một người bạn như vậy anh liền có chút do dự nhưng sau đó liền đồng ý. Đúng lúc này Khánh San đi xuống, anh chưa kịp phản ứng gì thì ly nước trên tay Cẩm Tú làm đỗ trên đùi anh. Cô ta đây là cố tình còn nhân cơ hội mà làm loạn.

"A, em… em xin lỗi là do em bất cẩn để em lau cho."

Lần này Quỷ Thất thật sự giận rồi, này giờ cô dở bao trò mèo anh đều biết nhưng vì Khánh San nên anh nhịn bây giờ còn cả gan làm bẩn đồ anh. Khánh San bước xuống không nhưng không giận còn tỏ vẻ không sao, cô đây là biết trước bộ mặt thật của Cẩm Tú hơn nữa anh mắc bệnh sạch sẽ sợ chưa tới giây nữa sẽ lột da cô ta. Quỷ Thất giận mặt tối sầm thắng chân đá người phụ nữ ra ngoài. Anh cảm thấy dơ bẩn đến nổi muốn rời chỗ này ngay lập tức, quay đầu đã thấy Khánh San đang đứng cầu thang.

Khánh San chậm rãi bước tới, Quỷ Thất làm mặt bị bắt nạt oan ức đòi công bằng, lần đầu tiên cô thấy anh trẻ con như vậy. Cô nhịn không được thật muốn xử anh một trận nhưng lại không dám. Quỷ Thất đang rất giận, khí tức tỏa ra làm người khác nghẹt thở bây giờ chỉ có Khánh San mới có thể dỗ dành.

"Khánh San cậu đừng hiểu lầm, tớ... tớ chỉ…!"

"Không sao tớ không nghĩ ngợi gì đâu cậu mau đứng dậy, đồ bẩn hết rồi về thay đi."

"Nhưng…"

Quỷ Thất khẽ liếc một cái, Cẩm Tú liền xanh mặt, nãy anh ra tay rất mạnh, lần đầu tiên trong đời cô bị sỉ nhục như vậy người đàn ông này không dễ đụng nhưng mục đính đã đặt được, Cẩm Tú tuy không muốn nhưng vẫn phải ra về.

"Còn nhìn nữa? Mau đưa lọ khử trùng tới!"

Cẩm Tú bước chưa được hai bước bước Quỷ Thất liền lên tiếng, Khánh San thấy vậy khẽ ra lệnh cho người mang lọ xịt khử trùng loại nặng tới, đưa cho anh. Quỷ Thật xịt lau hết chai này đến chai khác, tay cũng sưng đỏ lên. Khánh San nhìn xong liền hả dạ, bấy lâu nay bị anh bắt nạt lâu như vậy mới thấy bộ mặt khó chịu này.

Quỷ Thất khó chịu, Hàn Thiên đứng bên cạnh thì không ngừng lo lắng, anh đã sài rất nhiều rồi, sợ sử dụng nữa sẽ có vấn đề, Khánh San đứng bên cạnh không những không khuyên nhủ còn nhịn cười? Quỷ Thất tức giận khéo cô vào lòng.

"Hài lòng vậy sao?" Anh nhăn mày nén giận nói

"Không, không có…"

Khánh San khẽ mỉm cười, trước hành động của cô làm anh tức điên lên, rốt cuộc anh đang khổ sở vì ai chứ vậy mà còn cười cợt. Quỷ Thất tức giận cắn vào cổ Khánh San.

"Đau…"

"Còn cười nữa không?"

"Được rồi, em giúp anh, không cười nữa."

Sau đó Khánh San nhẹ nhàng lau lại tay, rồi lau phần bị ướt ở quần, nhưng Quỷ Thất còn khó chịu Khánh San cảm thấy anh không còn là con hổ nữa mà giống một con mèo đang giận dỗi hơn khẽ hôn lên trán anh như dỗ dành một đứa con nít. Quỷ Thất ấy vậy mà không còn nhăn nhó quả thật là một đứa trẻ rồi?

"Quần anh ướt thật đúng chỗ a~"

"Còn dám trêu anh?"

Quỷ Thật mạnh bạo bế Khánh San lên, lần này cô chọc trúng chỗ ngứa của anh rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.