“Anh đừng chọc cậu ấy nữa!” Hạ Tử Băng nghe ra ý tứ trêu chọc trong lời nói của Bạch Thiên Lãnh nên nhéo anh một cái.
Bạch Thiên Lãnh nhíu mày kêu lên một tiếng: “Đau. Con nha đầu này”
“Ai là nha đầu. Tôi đánh chết anh bây giờ” Hạ Tử Băng giơ tay lên chuẩn bị đánh anh.
“Bà cô ơi tha cho tiểu nhân. Tiểu nhân biết lỗi của bản thân rồi” Bạch Thiên Lãnh lùi ra xa không dám ngồi bên cạnh Hạ Tử Băng nữa.
“Hai người này náo nhiệt thật” Thẩm Yên Nhi và Đoàn An Hy cùng bước đến.
“Vào chủ đề chính đi. Có thông tin mới rồi phải không?” Sau khi ngồi xuống sofa bên cạnh Dương Hàn Thiên thì Thẩm Yên Nhi lập tức lấy lại vẻ nghiêm túc.
Cả căn phòng trở nên im lặng một cách đáng sợ. Phong Kì Minh nảy giờ im lặng bắt đầu cất tiếng: “Ừ. Vụ tai nạn của chú không phải chỉ có nguyên nhân lên cơn đau tim. Mà còn do có người dở trò trước đó.”
“Tìm được người gây tai nạn không?” Thẩm Yên Nhi nhíu mày nhìn Phong Kì Minh.
Phong Kì Minh chưa kịp trả lời thì Dương Hàn Thiên đã nói trước “Là Tạ Tranh”
“Hèn gì không thấy cô ta ở bệnh viện mà chỉ thấy mỗi mẹ. Bây giờ cô ta sau rồi?” Thẩm Yên Nhi như biết trước được câu trả lời nên cũng không bất ngờ.
“Chết rồi” Dương Hàn Thiên lạnh lùng cất giọng.
“Người ta tìm thấy xác cô ta ở gần hiện trường. Không phải do tai nạn mà bị người ta giết” Bạch Thiên Lãnh nghiêm túc trở lại, tiếp lời của Dương Hàn Thiên.
“Có khi nào là cô ta dựng hiện trường giả chết hay không?” Thẩm Yên Nhi ngẫm nghĩ rồi lên tiếng.
Hạ Tử Băng lắc đầu, rồi lấy từ trong túi xách một tệp hồ sơ cho Thẩm Yên Nhi xem “Bọn tớ đã cho người kiểm tra rồi. Đúng là cô ta”
Thẩm Yên Nhi nhận lấy tệp hồ sơ, xem xong cô lại nhếch môi cười “Là em gái cô ta không phải cô ta”
Cả đám người đều ngạc nhiên nhìn về phía Thẩm Yên Nhi. Bạch Thiên Lãnh vừa ngạc nhiên vừa tò mò nên liền hỏi rõ: “Sao em dâu nghĩ là em gái cô ta? Với lại em gái cô ta là ai?”
“Em gái cô ta là người yêu của tên A Khắc. Bọn tôi đã từng đụng mặt nhau vào 6 năm trước. Chính tôi đã làm cánh tay của cô ta bị thương. Dù vết thương đã rất lâu nhưng nhìn kĩ vẫn thấy vết sẹo. Đó là do dao của tổ chức gây ra. Không thể nhằm vào đâu được.” Thẩm Yên Nhi nói một loạt rồi chỉ vào cánh tay của thi thể trên hình.
“Tạ Uyển Ly?” Sao khi nhìn cánh tay thi thể, ánh mắt của Dương Hàn Thiên lạnh băng.
“Đúng. Là cô ta!” Thẩm Yên Nhi gật đầu. Sau đó cô nói tiếp “Lần đầu tôi gặp Tạ Tranh ở nhà họ Dương, khi đó cô ta ăn mặc cực kì quyến rũ. Mà trên cánh tay của cô ta không hề có vết sẹo này”
“Đúng là một đám cáo già!” Bạch Thiên Lãnh vừa cười vừa lắc đầu.
“Nhưng tôi vẫn không hiểu vì sao họ phải làm như vậy? Không lẽ chỉ có chuyện chú Dương biết Tạ Tranh qua lại với ông ta mà giết người rồi sao đó dựng hiện trường giả?” Đoàn An Hy ngồi bên cạnh Phong Kỳ Minh vẫn thắc mắc điều này.
#HanMocHi