Tổng Tài Lạnh Lùng: Sủng Vợ Yêu Yận Trời

Chương 1: Chương 1: Trở về nước




Bắc Kinh, ngày X tháng X

Thành phố thân yêu của ta, lâu rồi mới trở về. Ở đâu cũng không bằng về nhà_ Một cô gái có khuôn mặt xinh đẹp đứng trước sân bay nhìn về phong cảnh xung quanh và nói. Cô ấy tên là Thẩm Yên Nhi, con gái của chủ tịch tập đoàn Thẩm Thị. Cô nàng đi du học ở Pháp từ năm 15 tuổi, đến nay cũng đã 10 năm rồi cô mới trở về. Lần này về là do ba cô nói có việc cần bàn với cô và cô cũng có ý định là sẽ ở lại trong nước để phát triển sự nghiệp của bản thân. Cô đang đứng đợi bác tài xế đến đón thì đúng lúc đó nhiều tiếng nói vang lên cùng lúc.

Tránh ra!!! Tránh ra!!!_ Đám bảo vệ mặc vest đen đang dọn đường cho người đàn ông ở phía sau bước đi. Khí chất vương giả tỏa ra từ người anh ta cùng với gương mặt đẹp trai đã làm rung động đến nhiều cô gái ở gần đó. Anh ta lạnh lùng bước đi và xem xung quanh không tồn tại bất cứ người nào. Anh ta ngồi lên chiếc Cadilac và phóng như bay ra khỏi sân bay.

Cô vừa nhìn theo hình ảnh đấy vừa nói Đúng là đẹp trai thật nhưng hóng hách quá. Rồi bác tài xế cũng vừa đến và thế là cô lên xe về nhà ngay.

Ba!!! Con về rồi!!!!_Chưa vào tới cửa thì cô đã lên tiếng

Con về rồi à. Đi đường chắc mệt lắm phải không con???_Người đàn ông từ trên lầu bước xuống và nói với giọng trầm trầm. Ông là Thẩm Quân Đình_ ba của cô

Con không mệt đâu ba_Cô mỉm cười nói với ba mình

Lần này ba gọi con về là có chuyện gì quan trọng hay gì ạ???_ Cô hỏi

Lần này cha gọi con về là tính bàn với con về chuyện hôn ước giữa con và thằng nhóc nhà họ Dương. Con thấy thế nào? Nếu không muốn chúng ta có thể hủy hôn ước cũng được. Nói đến đây, ánh mắt ông tỏa ra một tia thương xót cho con gái mình. Vì ông biết rằng tên nhóc kia từ trước tới giờ vô cùng lạnh lùng và không gần nữ sắc. Ông sợ khi gả Yên Nhi về đó sẽ làm cho cô không hạnh phúc. Nếu không phải do lời hứa năm xưa với sự kiên quyết của con gái thì ông đã hủy hôn ước từ lâu.

Nghe ba nói vậy cô trầm mặc một lát rồi trả lời: Không cần đâu ba. Con đã hứa với mẹ rồi thì sẽ khong thất hứa đâu. Dù gì hôn ước này là năm xưa do mẹ con và bác gái quyết định

Nhưng..._ Ông xót xa nhìn con gái

Ba à, không sao đâu. Con đâu phải một đứa không hiểu chuyện và con cũng đâu phải một đứa con gái dễ bị bắt nạt đâu. Thôi con mệt rồi, con lên phòng nghỉ ngơi đây. Chuyện này để tối con và ba sẽ bàn sau nha. Nói rồi cô xách hành lí đi thẳng lên lầu.

Ngồi trên chiếc giường cô lấy bức ảnh một người phụ nữ giống cô từ túi xách ra. Cô vuốt ve lên tấm ảnh và nói: Mẹ à, con sắp lấy chồng rồi. Con chẳng biết người họ Dương đó ra sao nữa. Mong là hắn tốt bụng một chút. Đừng quá ác độc với con. Haizzz....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.