Cố Hạ Phi cùng với Trương Nhã Tịnh đi đến ngôi mộ của mẹ cô, nhẹ nhàng đặt bó hoa cúc trắng xuống mộ có khắc tên Cố Tuyết Lệ, cô liền đưa tay ra chạm vào tấm ảnh của mẹ mình mà ngấn lệ khẽ lên tiếng, “Mẹ con đến thăm mẹ đây ạ, người có vui không nè “
Tiếp đó Trương Nhã Tịnh đứng ở bên cạnh cô cũng đưa tay lên vẫy chào mỉm cười nói, “Dì à, cháu đến rồi nè “
Cả hai lúc này liền ngồi xuống đối diện mộ, sau đó Cố Hạ Phi còn kể những chuyện từ khi bốn năm trước ở trong tù mình đã làm gì, và kết bạn như thế nào,
Cố Hạ Phi và Trương Nhã Tịnh ngồi hơn cả buổi sáng nói rất nhiều chuyện, sau đó cuối cùng cả hai cũng phải trở về,
Trương Nhã Tịnh lái xe đưa cô đến một khu chung cư cao cấp, ngay cả Cố Hạ Phi cũng không biết,
Lúc vừa lên đến tầng thứ năm, cô cùng Trương Nhã bước vào một căn hộ rất đẹp và rộng rãi với đầy đủ nội thất, Cố Hạ Phi nhìn xung quanh sau đó mới hỏi, “Nhã Tịnh đây là nhà của cậu à “
Trương Nhã Tịnh nắm lấy tay cô và ngồi xuống ghế sofa, cô ấy liền gật đầu tươi cười nói, “Ừ, đây là nhà mới của mình, từ giờ cậu hãy ở đây đi nhé, cứ xem đây là nhà của mình “
Cố Hạ phi nhìn cô cảm động nói, “Nhã Tịnh, cảm ơn cậu “
Trương Nhã Tịnh nhẹ tay đánh vào tay cô, sau đó cô ấy còn cau mày mày chắt lưỡi nói,“Lại cảm ơn nữa rồi, thôi nào Phi Phi chăm sóc cậu là lời mình hứa với dì rồi, nên cậu đừng khách sao nhé “
Cố Hạ Phi không biết gì hơn chỉ gật đầu ngại ngùng với những gì cô đã làm cho mình, xong lúc này Trương Nhã Tịnh liền lấy một thứ từ trong túi ra mỉm cười đưa cho cô mà nói, “À còn đây là địa chỉ khách sạn của Trương Thị của nhà mình, vì mình sắp xếp cho cậu một chức vụ thư ký cho anh mình, nên cậu hãy gặp anh mình ở chỗ đó, anh ấy sẽ trực tiếp hỏi cậu “
Cố Hạ Phi đưa tay nhận tờ giấy ghi chú địa chỉ và số phòng của khách sạn Trương Mạc,sau đó cô lúc này thắc mắc nhìn Trương Nhã Tịnh hỏi, “Nhã Tịnh, anh của cậu làm gì trong công ty “
Quả nhiên Trương Nhã Tịnh nghe câu hỏi của cô, khiến cô ấy ngay ngốc vừa gãi đầu vừa cười nhẹ, “Ờ thì à, anh ấy chỉ là một vị chủ tịch nhàm chán lạnh lùng đầu gỗ! Và anh ấy cũng đang là người thừa kế của công ty “
Nghe đến đây, cô liền nheo mày ngại ngùng, cô không dám tin là mình lại làm thư ký cho chủ tịch của tập đoàn lớn, cô lập tức cúi đầu lo lắng vì mình từng đi tù nên mới khẽ nói, “Nhã Tịnh à, nhưng mà mình... “
Trương Nhã Tịnh nhìn gương mặt cô với thái độ đang lo lắng, liền hiểu ra mà vổ về nhẹ nhàng lên đầu cô mỉm cười nói, “Cậu yên tâm đi, mình đã giúp cậu nói hết tất cả với anh mình rồi, và mình cũng làm hồ sơ cho cậu luôn rồi, cậu chỉ cần đến đó để nói chuyện với anh ấy thôi “
Cố Hạ Phi nhờ cô bạn an ủi, cô cũng một phần nào đó yên tâm,
Sau đó lúc này Trương Nhã Tịnh đột nhiên nghe điện thoại xong, thì cô ấy mới quay nhìn Cố Hạ Phi cười nói, “Thôi nha cậu nghỉ ngơi đi, mình có chuyện gấp giải quyết ở công ty, tối nay mình đến chúng ta cùng nhau uống rượu nhé “
Cô nói xong liền nhanh chóng đứng lên và tươi cười quay đi rời khỏi, để lại Cố Hạ Phi ngồi tay vẫy vẫy tươi cười,
Trương Nhã Tịnh rời đi, thì Cố Hạ Phi lập tức ngã người nằm trên ghế sofa, một lúc sau đó chợt nhớ ra những lời nói cô ấy, cô liền cầm lấy tóc mình lên xem,
Sau đó cô mới nhìn thấy một giỏ đồ bên trong, liền mở ra nhìn xem, thì phát hiện những thứ bên trong là thuốc tẩy tóc, và một hộp điện thoại mới,
Lúc này cô cầm điện thoại lên thì nhìn thấy một tin nhắn có sẵn tên Nhã Tịnh,[Phi Phi, quần Áo mình mua cho cậu, được sắp xếp ngăn nắp bên trong phòng quần Áo, cậu cứ lấy mặc đi nhé, còn thuốc tóc thì cậu cứ tẩy đi, không cần cảm ơn mình đâu ]
Nhìn thấy tin nhắn của Trương Nhã Tịnh, cô liền đứng lên và đi một vòng trong căn nhà xem thử,
Căn nhà rất rộng rãi, có tận ba phòng và một phòng chứa quần Áo các loại, và đầy đủ trang sức bên trong, còn có nhiều giày cao gót và giày thể thao đủ loại,
Nhìn vào bên trong phòng, đã bốn năm rồi cô mới thấy lại được những thứ quần Áo đẹp và xa xỉ đến như vậy,
Sau đó bước vào bên trong tủ đồ rộng lớn, liền kéo một ngăn nhìn thì thấy những bộ đồ ngủ Trương Nhã Tịnh chuẩn bị cho mình,
Cầm lấy một bộ đồ và chai thuốc tẩy màu tóc đi vào nhà tắm, một lúc sau ở bên trong phòng tắm, cô mới nhìn vào gương thì lại thêm một lần nữa nhìn thấy bản thân con lai của mình, một mái tóc vàng óng mượt và đôi mắt xanh,
Xưa đến nay, đây là lần thứ hai cô nhìn thấy hai thứ tự nhiên trên cơ thể mình như vậy, cái thứ trước đây cô ghét không muốn sở hữu, nhưng không ngờ bây giờ cô lại dùng đến nó mà sử dụng như vậy,
Cô nhìn chằm chằm vào gương, đột nhiên suy nghĩ gì đó mà cười nhếch môi, tự nói chính bản thân mình, “Hạ Phi, đến lúc thay đổi rồi, đây là cuộc sống mới “
Nói xong thì mới bước ra ngoài, và nhanh chóng đi xuống nhà bếp uống một ngụm nước và đi vào một phòng để ngủ một chút,