Kể từ khi cô giấu chuyện mình mang thai, từ từ cũng đã được hơn ba tháng, và bụng của cô thì càng ngày càng to lên, nhưng cũng may cho cô vì Diệp Ảnh Quân dạo gần đây hay bận công việc ở công ty rất nhiều,
Nên cô cũng một phần tránh né được anh ta, ngày hôm nay Cố Hạ Phi không biết trên công ty hôm nay không còn bận việc nữa, nên Diệp Ảnh Quân đột nhiên trở về sớm,
Cố Hạ Phi đang ngồi xem phim truyền hình, thì Diệp Ảnh Quân từ ngoài bước vô nhà nhìn thấy cô đang ngồi ở ghế sofa,
Lúc này Cố Hạ Phi nhìn thấy anh cô liền hốt hoảng bỏ miếng trái cây xuống mà lên tiếng nói, “Ảnh Quân, hôm nay anh về à “
Nghe cô hỏi anh ta chỉ gật đầu một cái rồi nhìn cô, sau đó từ từ tiến đến gần cô, lúc này anh ta đột nhiên nắm lấy tay cô nhẹ nhàng dẫn cô đi lên lầu, chứ không còn thô lỗ kéo mạnh nữa,
Cố Hạ Phi cũng từ từ đi theo anh liền lầu, thì cô biết anh ta muốn gì, quả nhiên Diệp Ảnh Quân đặt cô liền giường nhẹ nhàng hôn cô và hôn lên vùng cổ lẫn xương quai xanh,
Diệp Ảnh Quân cũng lúc đó cởi quần cô ra rồi mới đến Áo, thì Cố Hạ Phi mới phát hiện anh ta muốn cởi Áo mình, cô liền hốt hoảng phản xạ mà cầm lấy tay anh ta để ngăn lại, “Ảnh... Ảnh Quân, hôm nay đừng cởi Áo được không anh “
Diệp Ảnh Quân nghe vậy liền ngừng tay lại mà theo lời cô nói, anh ta sẽ không cởi Áo và cũng không nghi ngờ cô đang mang thai, nhưng anh ta tưởng cô bị gì đó nên mới hỏi, “Cô bị thương à, sao không cởi Áo “
“Không... Không có, tại em hôm nay không muốn cởi Áo “ Cố Hạ Phi lắc đầu nói, sau đó cô mới chủ động đưa tay lên choàng qua cổ anh ta kéo xuống hôn,
Diệp Ảnh Quân hài lòng với nụ hôn của cô, rồi anh cứ thế mà bỏ qua chuyện cởi Áo, bắt đầu tiếp tục cùng nhau ân ái,
Thật lâu sau đó đang làm giữa chừng, thì đột nhiên tay của Diệp Ảnh Quân chạm vào phần bụng của cô cảm thấy nó hơi to lớn,
Lúc này anh ta mới nghi ngờ và ngừng lại, sau đó anh ta mới kéo Áo cô lên xem, quả nhiên phần bụng của cô nhô lên rất lớn,
Diệp Ảnh Quân thấy vậy liền cau mày hỏi, “Bụng của cô, tôi thấy hơi to đấy “
Cố Hạ Phi lúc này mới giật mình trở lại, sau đó cô còn hốt hoảng lắp bắp biện minh, “Dạo... Dạo này em ăn hơi nhiều nên lên cân, có hơi mập bụng một chút “
Dù lời nói của cô có thể là lời thuyết phục, nhưng Diệp Ảnh Quân có một chút nghi ngờ với cái phần bụng nhô to của cô, nên anh ta mới bật người đứng dậy mà bảo cô đi cùng anh ta đến một nơi, “Không phải, mau mặc quần Áo vào, tôi đưa cô đến bệnh viện “
Cố Hạ Phi nghe đến bệnh viện, cô liền tâm lý sợ hãi lần trước anh ta lấy phá đứa bé, cô lúc này run rẩy lắc đầu quát lên, “Bệnh... Bệnh viện, không! Không em... Em không đến bệnh viện đâu “
Diệp Ảnh Quân nghi ngờ với thái độ phản ứng của cô, anh ta liền cau mày nhìn cô nói,“Đến xem thử cô là đang mang thai có đúng không “
Lúc này Cố Hạ Phi không còn suy nghĩ được gì cả, chỉ suy nghĩ cho đứa bé trong bụng mà hoảng loạn tuyệt đối từ chối, “Không, em không đi, em Không muốn mất đi đứa con nào nữa, em van xin anh đừng lấy nó ra nữa “
Mặc dù cô có nói gì đi nữa van xin như thế nào, thì Diệp Ảnh Quân vẫn không động lòng, lúc này anh ta còn cau mày nhìn cô khó chịu, anh ta liền nắm chặt lấy tay cô lạnh lùng nói, “Vậy là cô đã thừa nhận là mình mang thai,cô dám giấu tôi tự ý mang thai, cô gan lắm mau đi đến bệnh viện ngay “
Cố Hạ Phi đau tay lẫn đau lòng khi anh ta nhất quyết vô tình với cô mà muốn phá đi con của cô, lúc này đột nhiên phản ứng của cô rất mạnh vì tâm lý sợ hãi hất được tay của anh ta ra mà hoảng loạn hét lên vừa chạy khỏi, “Không... Không, em không đi... Áh “
Trong lúc cô chạy thoát anh ta, thì không để ý cô đã tự mình đột nhiên bất ngờ phía trước là bậc thang nên đã vô tình vấp ngã té xuống khiến cô đau đớn ở phần bụng mà cô ra sức ôm lấy bụng của mình như là bảo vệ vậy,
Sau đó lúc này cô chịu không được sự đau đớn mà dần ngất đi, trong lúc cô ngất đi thì nhìn thấy bước chân của anh ta tiến lại gần cô quá chậm chạp lạnh lùng, những hành động này làm cho cô cảm giác đau lòng xót xa cho chính bản thân mình, rồi buông xuôi mà ngất đi,
Cùng lúc đó dì quản gia từ ở đâu đó nghe được tiếng thứ gì rơi xuống mà ra xem, thì phát hiện Cố Hạ Phi đang nằm trên sàn nhà, bà liền nhanh chóng hốt hoảng chạy đến kêu gọi, “Mợ... Mợ chủ, người sao vậy ạ”
Dì quản gia không ngừng kêu cô, sau đó lúc này dì mới phát hiện phần bên dưới chân của cô chảy máu rất nhiều khiến bà hốt hoảng lớn tiếng, “Máu... Máu, cậu chủ mợ chủ chảy máu rồi! Cậu hãy làm gì đi “
Diệp Ảnh Quân nhìn thấy cô nằm trên sàn nhà với phần dưới chảy máu, nhưng anh ta vẫn cứ bình tĩnh nói, “Tôi đem cô ấy đến bệnh viện, dì cứ bình tĩnh đi và đừng nói gì cho bà nội ba mẹ tôi biết “
Dì quản gia rùng mình với thái độ lạnh lùng của anh, nhưng bà không muốn như vậy nên đành nói vào, “Nhưng mà cậu chủ... “
Lời của dì quản gia chưa nói hết, thì đã bị anh ta cau mày lạnh lùng nhìn bà cảnh báo quát lên, “Tôi nói thì dì hãy nghe đi “
Nói xong anh ta liền mạnh tay bế cô lên và đưa ra ngoài xe để đi đến bệnh viện,