Tổng Tài Lạnh Lùng Và Cuộc Hôn Nhân Bất Đắc Dĩ

Chương 12: Chương 12: Mười Phần Diễn Trò




Buổi tối chủ nhật, tiếng người huyên áo, tin tưởng buổi dạ tiệc hôm nay là long trọng nhất của A thị.

Bởi vì tối nay sẽ xã giao được với rất nhiều người danh giá, có người mẫu, có những thương gia nổi tiếng cùng tề tụ một chỗ, cùng nhau tham dự buổi đấu giá, làm cho khách sạn cao cấp năm sao vốn đã huy hoàng nay càng lóe sáng rực rỡ.

Mặc dù là như thế, bởi vì ảnh hưởng của kinh tế suy thoái, để tránh cho những người hữu tâm trong xã hội đối với sinh hoạt xa xỉ không bàn tán và áp lực, cho nên năm nay các hạng mục đấu giá từ thiện, mời rất nhiều nhãn hiệu mới cùng những nhà từ thiện cử hành hoạt động lớn, cũng dành cho bán hàng từ thiện từ đồ vật ở dạ tiệc sản xuất ra cho bán đấu giá, được một khoản tiền đều đem toàn bộ quên góp cho công trình hy vọng, khiến cho trẻ em có thêm nhiều cơ hội học tập.

Về phần tối nay người muốn lấy được thưởng đến từ rất nhiều lĩnh vực khác nhau, người có tiếng tăm làm chủ trì, thiên kim của tập đoàn tài chính, tổng giám đốc công ty, con gái các gia đình danh giá, siêu sao điện ảnh, nhiếp ảnh gia nổi tiếng……

Khi những người có tiếng tăm họ cho là họ đẹp nhất, cao quý cùng sang trọng đi vào đại sảnh của dạ tiệc, các phóng viên cũng được bận rộn ống kính lóe sáng, phat ra âm thanh rắc rắc, không ngừng chụp mọi tư thế của họ.

Thật ra bây giờ nhờ có tiến bộ khoa học kĩ thuật có thẻ nhớ thay thế làm cho họ tiết kiệm được không ít tiền.

Trước khi tham gia buổi đấu giá Bùi lạp Minh cho họ đưa bộ dạ phục màu đen có phần bị điệu thấp nhưng không mất thời thượng cho Hứa Mộ Nhan, lễ phục đem lấy dáng người cô bao trọn càng làm cho cô phát ra dáng vẻ thướt tha, mềm mại, đưa lễ phục cho cô hắn không quên tốt bụng nhắc nhở một câu, “Bộ lễ phục này rất quý, nếu chỗ nào đó bị hư hỏng, cô liền chuẩn bị nhiều điểm mà bồi thường cho bộ lễ phục.”

Hứa Mộ Nhan ở ngoài thì cười trong lòng không cười nhận lấy trong tay anh lễ phục, không nói gì.

Khi cô đi theo Bùi Lạp Minh vào dạ hội kia một khắc, các phóng viên như ong vỡ tổ to lớn đứng trước cửa, trên tay máy ảnh không ngừng phát ra tiếng rắc rắc.

Mà bên cạnh từng âm thanh kinh dị vang lên bên tai cô, “ Oa, mau nhìn mau nhìn! Đó không phải là tổng giám đốc Bùi thị Bùi Lạp Minh sao? Người thật sao có thể lại đẹp trai hơn nhiều so với trên tạp chí vậy, vợ của anh ta cũng rất xinh đẹp.”

“Đúng vậy, nhanh chụp thêm mấy bức hình.”

“Đúng là, ngày mai có trang đầu rồi.”

“……”

Tối nay Bùi lạp Minh một thân tây trang màu xám tro, vừa vặn bó sát đường cong cơ thể, hiện lên hắn dáng người cao lớn thẳng tắp, cùng với mái tóc thời thượng, khiến khuôn mặt vốn tuấn lãng càng thêm nổi bật.

Nghe bên cạnh một đám người phụ nữ ồn ào, Hứa Mộ Nhan xinh đẹp trên mặt mỉm cuời càng sâu, tay trăng khoác chặt lên cánh tay trái Bùi Lạp Minh, nếu đã diến cảnh vợ chồng ân ái, cô đương nhiên phải hảo hảo phối hợp anh.

Giờ khắc này Hứa Mộ Nhan thật sâu cảm thấy ông trời thật không công bằng, cho anh khuôn mặt chuyên đi trêu hoa ghẹo nguyệt, làm cho anh khoe khoang.

Bùi Lạp Minh không hổ là con hồ ly giảo hoạt, đây là lần đầu tiên cô theo anh xuất hiện ở một hoạt động lớn như vậy, anh thật là một con người giỏi giao tiếp xã giao, nhìn anh không vội vã mà xuyên qua vào bên trong đám người cùng họ đàm phán rất thành thuc, giờ phút này cô mới chân chính thấy được mánh khóe khéo léo trong giao tiếp xã giao của anh.

Quả nhiên anh làm tổng giám đốc không phải dễ dàng.

“Lạp Minh, tôi muốn đi xung quanh nhìn xem một chút.”

“Được, em đi đi.” giọng nói Bùi Lạp Minh tràn đầy cưng chiều, thon dài tay phải cũng không quên khẽ vuốt tóc cô, hành động thân mật như vậy làm không ít người ở quanh hai người ghen ghét.

Người đàn ông này thật là biết diễn trò!

Hứa Mộ Nhan vừa đi vừa sửa sang lại một chút tóc của mình vừa bị anh làm cho rối vò.

“Hứa Mộ Nhan, không ngờ ở chỗ này có thể nhìn thấy em.” Bên tai cô chợt truyền đến một mừng rỡ thanh âm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.