Tổng Tài Lạnh Lùng Và Cuộc Hôn Nhân Bất Đắc Dĩ

Chương 3: Chương 3: Nói Năng Lỗ Mãng




Bùi lạp Thần ngồi xổm xuống nhìn Hứa Mộ Nhan, hai người bốn mắt nhìn nhau.

Đôi mắt không nhiễm bụi, sáng ngời như trăng sáng mùa hè, anh ta có lông mi rậm và dài, sống mũi thẳng, bên môi nở nụ cười xấu xa.

Nhìn khuôn mặt đơn thuần như vậy, làm người ta nhịn không được mà yêu thích.

Nhưng khi anh ta vừa mở miệng, Hứa Mộ Nhan biết, cô sai lầm rồi.

Không nên nhìn người qua vẻ bề ngoài, một người nhìn đơn thuần mà có thể nói những câu như vậy.

Bùi Lạp Thần nhìn Hứa Mộ Nhan thật lâu, môi nhếch lên, “Anh, anh lừa dối em! Mấy tháng trước anh gọi điện thoại cho em, anh sắp cưới một người con gái xinh đẹp? Em nhìn thế nào cũng không thấy cô ấy xinh đẹp cả? Em thấy ánh mắt của anh vừa đụng vào đũng quần đi ra đi?”

Mọi người đều nói con trai thứ hai nhà họ Bùi là người không lưu tình, làm việc không đàng hoàng, bản tính phong lưu xem ra lời đồn đều không sai.

Lời này muốn nói, Hứa Mộ Nhan dáng dấp không lớn.

Bất kỳ cô gái nào khi nghe được có người vũ nhục mình, trong lòng sẽ tức giận

Nhưng cô không có tức giận, bởi vì cô không để ý đến vẻ ngoài của mình.

Ngược lại, khi cô nghe được Bùi Lạp Thần nói có một chút buồn cười, khóe miệng khẽ nhếch

Bùi Lạp Minh đã quen với việc tùy hứng làm bậy của em trai mình, chỉ miễn cưỡng cười cười, không có lên tiếng.

Bùi Lạp Thần thấy Hứa Mộ Nhan cong khóe môi cười khẽ, ngẩn ngơ, không phải các cô gái đều để ý đến vẻ ngoài của mình sao?

Cô gái này thật kỳ lạ, cô còn cười, “Cô cười cái gì?”

Hứa Mộ Nhan không để ý tới anh ta, cô rất đói bụng, không còn hơi sức và tinh thần nói chuyện với anh ta.

Bùi Lạp Thần thấy cô không để ý tới mình, nụ cười trên môi cứng đờ, từ bé đến giờ chưa có ai không để ý tới anh như vậy, thật là một cô gái cá tính.

Rồi sau đó hắn đứng lên đi hai vòng quanh cô, con mắt vòng vo dịch chuyển một cái, “Mẹ, chị dâu đã làm sai chuyện gì, mà mẹ phạt chị ấy quỳ?”

“Trước khi kết hôn có quan hệ với người đàn ông khác, không còn trong sạch” mẹ Bùi xem thường nói.

“Hả?” Bùi Lạp Thần la lớn, còn cố ý kéo dài âm cuối, dừng một lúc nói tiếp, “Mẹ,nhà chúng ta sao có thể cưới một cô gái không có phẩm hạnh như vậy? Phạt quỳ có nhẹ quá không?

Mẹ Bùi chuẩn bị mở miệng chỉ thấy Hứa Mộ Nhan thẳng tắp đứng dậy, giọng điệu kiên định, “Mẹ, nếu như mẹ không tin con, có thể cho người kiểm tra, con trong sạch!”

Khóe mắt Hứa Mộ Nhan ẩm ướt, trong ánh mắt chỉ có kiên định, đôi con ngươi đen sâu và lạnh lùng

Lúc này, bên trong phòng khách một mảnh yên lặng, Bùi Lạp Thần cũng ngừng nói, hai mắt híp lại nhìn cô.

Trong lòng mẹ Bùi chợt có một tia rung động.

Hứa Mộ Nhan kiên định như vậy, lúc này bà có chút tin tưởng cô, cô có một đôi mắt trong veo như vậy, sao có thể làm chuyện mất danh dự cho gia đình.

Có một chút bà không hiểu, chuyện đúng như Hứa Mộ Nhan nói, Bùi Lạp Minh sao lại vu oan cho cô?

Hứa Mộ Nhan không phải là cô gái mà con trai bà muốn cưới sao?

Mẹ Bùi nhìn Bùi Lạp Minh bên cạnh mình tràn đầy nghi ngờ.

Vẫn thấy con như cũ ngồi ở đó, mặt không thay đổi biểu tình bình tĩnh và thong dong, không phải giả vờ, phải là người trải qua thời gian dài với phức tạp mới có thể biểu hiện được như vậy.

Anh ta căn bản không để trong lòng chuyện này, việc kiểm tra khong có liên quan gì đến anh cả.

“Lạp Minh, con xem mà làm đi!” mẹ Bùi nhàn nhạt nói, lúc này bà cũng nhận thấy Hứa Mộ Nhan với Bùi Lạp Minh còn có chuyện gì đó mà bà không biết.

Cho nên bà đem quyền quyết định cho con, dù sao Hứa Mộ Nhan cũng là vợ của con mình, là mẹ chồng bà cũng không nên gây khó khăn cho cô khắp nơi.

Bùi Lạp Minh không ngờ Hứa Mộ Nhan lại yêu cầu kiểm tra, dù sao chuyện này là sự vũ nhục với một người mới về làm dâu như cô.

Nhưng cô còn cầu xin!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.