Editor: Vũ Khúc Hạ Nguyệt
Không biết đã bị đè làm qua bao lâu, thẳng đến lúc toàn thân co rút, thân mình căng thẳng, sóng triều tình dục đã rút đi, Tiêu Hạ vẫn chưa buông tha cho cô. Hắn lật thân hình cô lại, cho cô ghé vào trên bàn, nhếch mông lên tiện cho hắn tiến vào.
Sở Y Lam khóc không ra nước mắt, không còn một tí sức lực nào, chỉ có thể nằm bò giống như một con cá mất nước, mở hai chân ra, đè eo xuống, nâng mông lên, tiểu huyệt hơi sưng bại lộ trước đôi mắt sâu thẳm bị nhiễm tình dục của Tiêu Hạ, khó kìm lòng nổi mà lại lần nữa thọc côn thịt vào, phát ra một tiếng than thở thỏa mãn.
“A a a…” Tay nhỏ trắng nõn của cô bắt lấy cạnh bàn, tiểu huyệt mẫn cảm mới bị xâm nhập liền trào ra một dòng mật dịch nóng ấm, không chịu khống chế mà hút chặt lại, huyệt khẩu căng chặt không tự chủ được mút nuốt, đưa côn thịt cứng như thiết vào bên trong.
Tiêu Hạ nắm lấy cái mông vểnh trắng nõn, nhìn chằm chằm vào chỗ giao hợp, tiểu cánh hoa phấn nộn cắn nuốt côn thịt thô dài màu tím, vô cùng phù hợp, âm thầm phát lực dưới eo, động tác ra vào đụng phải cánh mông, làn da màu hoa bách hợp đều bị hắn đâm mạnh mẽ hiện ra màu đỏ ửng. Tình triều của nam nhân khó có thể kiềm chế, hầu kết lăn lộn phát ra một tiếng, “Tiện nhân dâm đãng, có sướng không? Bị too thao rất sướng phải không? Còn hút chặt như vậy!”
Côn thịt trong cơ thể như một con rắn to ngoan độc hung hãn, mạnh mẽ nhảy vào hoa huyệt nhu kiều, một lần lại một lần chôn sâu vào phía trong, cứ thế mà tuần hoàn, đảo đảo uốn lượn theo nếp gấp khúc chiết, đại quy đầu nóng bỏng như đang mở cái miệng nhỏ cắn xé từng tấc thịt trên vách tường, cực kỳ ác liệt.
“Đừng cắn… Ô ô…… A a a a… Thật thoải mái… Tiêu Hạ…… Anh không được đi vào…aaa...” Cảm giác được ý đồ của côn thịt, cô sợ tới mức hoa dung thất sắc. Không thể tiến vào bên trong! Quá khó khăn, quá dọa người!
Làm sao có thể không đi vào? Hắn một hai phải đi vào làm tiểu tử cung một lần, xâm chiếm mỗi một chỗ trong thân thể cô, bồi đắp đến tràn đầy.
“Không đi vào thì làm sao mà sướng được?” Hắn nhẹ nhàng vỗ cái mông trắng nõn, cái háng càng lúc càng tiến gần miệng hoa đang chảy nước không ngừng, cây gậy thô dài như đang thâm nhập vào nơi không người, thoáng chốc đã tiến vào hoa tâm nhỏ bé, ra sức thẳng tiến vào tử cung huyền bí.
Bị hắn mãnh liệt khuếch trương làm thân hình cô phiếm hồng, sợi tóc vốn đã bị mồ hôi thấm ướt giờ lại toát ra nhiều hơn, miệng nhỏ màu hoa anh đào khó chịu rên rỉ, đôi mày đẹp đều sắp nhăn lại thành một đường.
“Không cần… Không cần… Đau quá… trướng quá…”
Mặc kệ cô kêu gọi như thế nào, hắn đều đáp lại bằng một chút sức lực, cự vật thô to bằng cánh tay trẻ con liền như vậy sinh nà nhảy vào tử cung nho nhỏ, cuối cùng cũng đụng tới vách tường mềm mại trong tử cung, ấm áp chặt chẽ, như một hồ suối nước nóng, nhu hòa làm người ta thoải mái đến tận cùng.
“A a a a……” Hắn đột ngột tiến vào làm cô bị kích thích đến ngón chân, các ngón chân tinh xảo đều co lại trắng bệch, vốn dĩ lúc đang tiến vào còn có chút đau đớn, nhưng sau khi bị hắn tiến vào ma xát vài cái, tiểu huyệt liền toát ra khoái cảm khó có thể miêu tả, cơ hồ biến cô thành một bãi xuân thủy.
“Rất sướng phải không? Côn thịt lớn này sẽ hầu hạ tiểu tử cung của em, làm nó ăn no, phình lên.”
Tiêu Hạ đang đứng phía trên cơn lốc tình dục, nhúm lông đen giữa háng bị mật nước tưới lên càng thêm ướt, côn thị lại càng cứng lên, hai viên trứng dái phía dưới cũng hứng thú bừng bừng, "phạch phạch phạch phạch" chụp lên âm đế đang nhô lên, làm cho Sở Y Lam bất lực kêu to, tiểu huyệt co chặt một trận, tràn ra mật nước.
“Lại chảy ra, chắc tiểu dâm đãng nhà em bị thao sướng đến chết rồi phải không?” Tất cả lông dưới háng đều dính mật dịch, lúc rút côn thịt ra còn kéo theo sợi chỉ bạc, trông rất dâm mĩ làm người xem huyết mạch phun trào, côn thịt nóng cháy khảm trong tiểu huyệt tức khắc to ra một vòng.
“A a a… Trướng quá a… Huyệt sắp căng hỏng rồi…” Cảm nhận được cự vật bành trướng trong cơ thể, hai mắt cô đẫm lệ, cái mũi nhỏ hồng lên, hơi nức nở.
Bảo bối của mình bị tiểu tử cung cắn nút gắt gao, cơ hồ hắn đã thủ không được mà muốn phóng tinh, nhưng đảo mắt thoáng nhìn cơ thể nữ nhân mạn diệu tinh tế này, tinh lực lại hồi phục, bàn tay thô ráp nâng cánh mông nàng lên, mở rộng hai cái chân nhỏ ra, "phốc phốc" dũng mãnh đâm vào.
“Thao chết em! Thao đến khi cả người lẫn tiểu huyệt không thể rời xa tôi! Mau ngoan ngoãn trở thành nô lệ tình dục của tôi, mỗi ngày đều cho tôi thao em, mỗi ngày đều ăn côn thịt lớn của tôi!”
Qua khoảng nửa canh giờ sau Tiêu Hạ mới phóng thích cự vật. Tinh dịch nóng bỏng như muốn rửa sạch cả tiểu tử cung...