Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

Chương 3: Chương 3: Lý vũ hân




Diệp Lăng Thiên rời khỏi bệnh viện rồi đến tập đoàn Tam Nguyên, đi thẳng tới phòng làm việc của tổng giám đốc Lý Tiên Nguyên.

“Tổng giám đốc Lý, tôi đã trở về, đúng một tiếng, không hơn không kém.” Diệp Lăng Thiên vừa nhìn giờ trên điện thoại vừa nói với Lý Tiên Nguyên.

“Được, xem ra tôi nhìn người rất chuẩn, cậu là người biết giữ lời hứa, không cầm tiền bỏ chạy. Cậu Vương, rót trà cho cậu Diệp. Cậu ngồi đi, tôi muốn bàn với cậu một số việc.” Lý Tiên Nguyên đặt cây bút trong tay xuống, cười nói với Diệp Lăng Thiên.

Diệp Lăng Thiên gật đầu, ngồi xuống đối diện Lý Tiên Nguyên.

“Người cậu cần bảo vệ là con gái tôi, trước đó tôi đã nói với cậu rồi. Cậu cũng thấy tôi có một công ty lớn như vậy, mặc dù không phải có rất nhiều tiền nhưng cũng đủ để con gái tôi tiêu xài cả đời. Đối với tôi thì tiền không phải là vấn đề, cũng không phải là quan trọng nhất, quan trọng nhất là con gái tôi, tôi chỉ có một đứa con gái, con bé là tất cả của tôi. Không biết tôi nói như vậy thì cậu có hiểu được hay không?” Lý Tiên Nguyên nhìn Diệp Lăng Thiên hỏi.

Diệp Lăng Thiên nhận tách trà từ thư ký, sau khi nói cảm ơn thì gật đầu với Lý Tiên Nguyên: “Tôi hoàn toàn hiểu được, đây là nỗi lòng của người làm ba mẹ.”

“Cậu có thể hiểu được thì tốt. Hiện tại con gái tôi đang đảm nhận chức tổng giám đốc của một công ty thuộc tập đoàn. Chờ mấy năm nữa con bé trưởng thành thì tôi sẽ giao toàn bộ tập đoàn cho nó quản lý. Đương nhiên, những chuyện này đều là chuyện ngoài lề.”

“Có lẽ cậu sẽ rất tò mò vì sao tôi lại đặc biệt thuê vệ sĩ cho con gái mình. Cậu đừng nghĩ lung tung, tập đoàn chúng tôi rất đàng hoàng, hoàn toàn tuân thủ theo pháp luật. Nhưng làm kinh doanh sẽ đắc tội với người khác, mà rất ít người hiểu chuyện, phần lớn sẽ làm một số chuyện mất lý trí. Cả đời tôi đã gặp quá nhiều chuyện như vậy rồi.”

“Mấy ngày trước, tôi nhận được một bức thư đe dọa nặc danh. Ý tứ chính là nếu tôi không để ông ta làm ăn thuận lợi thì hãy coi chừng con gái tôi. Thật ra tôi biết ai gửi tới, đó là một đối thủ làm ăn của tôi. Từ trước đến nay người này cũng không làm ăn đàng hoàng, lại tàn nhẫn độc ác nên ông ta thật sự sẽ làm ra một số chuyện xấu.”

“Bây giờ tôi cũng đã lớn tuổi, người lớn tuổi thì lá gan cũng nhỏ. Tôi không sợ ông ta làm gì mình, nhưng lại sợ con gái bị thương. Cho nên tôi mới vội vàng muốn tìm một vệ sĩ cho con gái. Cậu Diệp, nếu cậu thấy cái giá này thấp thì tôi sẽ trả thêm tiền cho cậu, thêm nhiều hay ít cũng không sao, nhưng tóm lại cậu phải đảm bảo sự an toàn của con gái tôi. Tôi đã nhìn thấy thực lực của cậu, tôi tin cậu có thể làm được.” Lý Tiên Nguyên nói mấy lời ý tứ sâu xa với Diệp Lăng Thiên.

“Không cần đâu, tôi đã nói với ông là một tỷ rưỡi thì là một tỷ rưỡi. Tôi sẽ không nhận thêm một đồng nào cả. Ông đã tin tưởng tôi mà đồng ý trả tiền trước thì Diệp Lăng Thiên tôi cũng hiểu được cái gì gọi là biết điều. Tôi không thể đảm bảo một trăm phần trăm sự an toàn cho con gái ông, tôi nghĩ trên thế giới này cũng không có ai có thể đảm bảo được. Bởi vì cho dù kế hoạch hoàn hảo thế nào cũng sẽ xảy ra chuyện bất ngờ. Cho nên, tôi chỉ có thể đảm bảo mình sẽ cố gắng hết sức bảo vệ cô ấy, thậm chí hy sinh tính mạng. Đây là lời hứa của Diệp Lăng Thiên với tổng giám đốc Lý. Tôi là người rất ít khi hứa hẹn với người khác, nhưng tôi đã nói thì nhất định sẽ làm được.” Diệp Lăng Thiên nhẹ nhàng nói, mặc dù giọng nói rất bình tĩnh nhưng nghe lại vô cùng khí thế.

“Được, vậy con gái tôi nhờ cả vào cậu.” Lý Tiên Nguyên nhìn Diệp Lăng Thiên vô cùng vui vẻ. Cả đời ông làm kinh doanh, nói ông có nhiều kinh nghiệm cũng không phải nói quá. Ông giỏi nhất là nhìn người. Từ cách nói chuyện là ông có thể nhìn ra được, Diệp Lăng Thiên là người mà mình có thể hoàn toàn yên tâm tin tưởng.

“Cậu chờ ở đây một chút, tôi sẽ gọi con gái tôi đến cho hai người làm quen với nhau, tôi vẫn chưa kịp nói chuyện này với con bé.” Lý Tiên Nguyên cười nói, sau đó cầm điện thoại lên bấm một dãy số.

Diệp Lăng Thiên thức thời không ngồi trước bàn làm việc Lý Tiên Nguyên nữa, mà ngồi xuống ghế sô pha. Bất giác nghĩ đến bệnh tình của em gái thì không kiềm được mà châm thuốc hút. Anh vốn không hút thuốc lá, nhưng mấy năm tham gia nhiệm vụ trong bộ đội bí mật cũng dần dần học hút thuốc, hơn nữa càng ngày càng nghiện thuốc lá nặng hơn. Không có cách nào khác, mỗi ngày tiếp xúc với máu tanh, mỗi ngày có thể sẽ nhìn thấy đồng đội ngã xuống ở bên cạnh mình, dưới áp lực như vậy, con người sẽ bất giác tìm một thứ để giải phóng bản thân. Có người sẽ chọn rượu, nhưng bọn họ làm nghề này thì tuyệt đối không thể đụng vào rượu, vì như vậy chẳng khác nào lấy tính mạng của mình ra đùa giỡn. Cho nên phần lớn mọi người sẽ chọn khói thuốc, hơn nữa đều là những người nghiện thuốc nặng.

Khi Diệp Lăng Thiên đang ngồi suy ngẫm thì nghe thấy tiếng giày cao gót gõ trên sàn nhà truyền tới từ bên ngoài. Sau đó anh thấy một cô gái mặc đồ công sở đi tới. Cô gái này khoảng hai mươi lăm tuổi, dáng người rất đẹp. Khuôn mặt thì không cần nói, cho dù Diệp Lăng Thiên đã sớm tâm lặng như nước do trải qua sinh tử quá nhiều cũng thấy trong lòng xôn xao. Cô thật sự là một người đẹp, hơn nữa là người đẹp nhất mà Diệp Lăng Thiên đã từng gặp.

Cô gái đi tới bỗng nhíu mày, sau đó nhìn thấy Diệp Lăng Thiên bên này đang cầm điếu thuốc thì ánh mắt trở nên vô cùng sắc bén. Dường như cô rất khó chịu với việc Diệp Lăng Thiên hút thuốc ở đây. Nhưng cô không nói gì mà đi đến trước bàn làm việc của Lý Tiên Nguyên hỏi: “Có chuyện gì vậy ba. Chuyện gì không thể nói trong điện thoại mà bắt con phải tới đây một chuyến vậy.”

“Vũ Hân, đến đây, ba giới thiệu với con. Đây là cậu Diệp Lăng Thiên, là quân nhân xuất ngũ, cũng là vệ sĩ mà ba tìm cho con.” Lý Tiên Nguyên vừa nói với Lý Vũ Hân vừa chỉ vào Diệp Lăng Thiên.

“Chào cô.” Diệp Lăng Thiên xuất phát từ lịch sự, dập tắt tàn thuốc, đứng lên chào hỏi với Lý Vũ Hân.

Nhưng Lý Vũ Hân không hề để ý đến anh mà mở to mắt nhìn Lý Tiên Nguyên nói: “Vệ sĩ? Ba, ba nói đùa gì thế? Ba cho rằng bây giờ là chiến tranh của thập kỷ hai mươi sao? Hiện tại là xã hội pháp chế, không phải là xã hội cũ băng phái lộng hành, cần vệ sĩ làm gì?”

“Con biết cái gì? Con cho rằng xã hội pháp chế hiện tại sẽ không có người bí quá hóa liều sao? Ba sống từng này tuổi rồi, có gì mà chưa trải qua, con nghe lời ba thì không sai đâu. Hơn nữa, cho dù không có chuyện gì thì đề phòng cũng tốt mà. Thân thủ của cậu Diệp rất tốt, bảo vệ con hoàn toàn không vấn đề, có cậu ta thì ba cũng yên tâm hơn một chút, phải không?” Lý Tiên Nguyên cố gắng khuyên nhủ con gái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.