*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Ngạc Tuyết
Lạc Cảnh Xuyên lạnh lùng mở hộp cơm, cúi đầu liếc mắt nhìn. Hộp cơm làm phi thường có tính trẻ con, toàn hộp là bọt biển bảo bảo*, điều này làm hắn không khỏi hoài nghi, cuối cùng Thẩm Trạch Nhiên muốn đưa hộp cơm cho hắn hay là Lạc Linh.
Trốn ở trong phòng, Thẩm Trạch Nhiên lo lắng mà đi qua đi lại. Hắn vốn dự định ngồi trước bàn làm việc hảo hảo thưởng thức một phen, nhìn Lạc Cảnh Xuyên cảm động đến rơi nước mắt, song khi tiếng bước chân quen thuộc ở ngoài cửa vang lên, hắn bỗng nhiên lúng túng, không yên mà chạy đi chạy lại trong phòng nghỉ.
Hộp cơm là hắn cố ý dựa theo hướng dẫn trên internet mà làm, phi thường thích hợp tiểu! Hài! Tử! Đúng, mục tiêu Thẩm Trạch Nhiên chọn đầu tiên chính là Lạc Linh.
Kế hoạch ban đầu là Lạc Cảnh Xuyên mở hộp cơm ra, sau khi thấy bọt biển bảo bảo thì bụm mặt hô to một tiếng “Kawaii”, sau nữa hiếu kỳ nếm thử một miếng, mùi vị khiến người như muốn lên thiên đường, sau sau nữa lập tức nghĩ đến Lạc Linh nhất định sẽ phi thường yêu thích loại hộp cơm này, liền tới cùng hắn thương lượng. Từ nay về sau, Lạc Linh có thể mỗi ngày đều ăn cơm tự tay hắn làm.
Thẩm Trạch Nhiên tay nghề thật sự không tệ, nhớ năm đó Cù Tiểu Tiểu nói về công việc quả thật là cực kỳ tốt, nhưng mà nhân vô hoàn nhân*, nói về cuộc sống thì Cù Tiểu Tiểu, ngoại trừ có thể nấu nước sôi, cái gì cũng sẽ không biết nấu.
( nhân vô hoàn nhân: không có ai là hoàn hảo)
Ảo tưởng sinh hoạt sau khi kết hôn liền khiến Thẩm Trạch Nhiên tự nhiên không thể tiếp thu hai người mỗi ngày đều gọi thức ăn ngoài, nhàn rỗi tẻ nhạt liền đăng ký lớp nấu ăn.
Thẩm Trạch Nhiên cũng không tin cái gì “Quân tử xa nhà bếp” kia, hắn lập chí phải làm một người yêu hoàn mỹ, loại kỹ năng làm cơm này ít nhất có thể thêm 50 điểm hảo cảm mà.
Dù sao muốn bắt được tâm một người, thì trước tiên phải nắm lấy dạ dày người đó, câu nói này nam nữ già trẻ đều đúng. Sau đó khi gặp bố vợ mẹ vợ thì tùy tiện bộc lộ tài năng, thỏa thỏa mà xoát bạo độ hảo cảm.
Bên này Thẩm Trạch Nhiên còn đang làm mộng đẹp giữa ban ngày, bên kia Lạc Cảnh Xuyên chụp lên cái nắp hộp cơm, xuống lầu tùy tiện tìm cái em gái chưa kịp ăn điểm tâm, liền đem hộp cơm tặng người.
Bó hoa hồng kia hắn ngược lại không xử lý, chỉ là dời đến trên bệ cửa sổ, liền ngồi xuống bắt đầu xử lý công tác, không bao lâu sau em gái đã đem hộp cơm rửa sạch sẽ rồi đem trả lại.
“Lạc thư ký, hộp này là chuẩn bị cho con phải không, thật là ngại quá, cảm tạ.” Em gái mặt đỏ bừng, chạy chậm xuống lầu.
Ai nha, Lạc thư ký tay nghề thật tốt, vẫn có tính trẻ con như thế, lẽ nào đây chính là trong truyền thuyết tương phản manh!
Thẩm Trạch Nhiên nhìn đồng hồ đeo tay một chút, bốn mươi phút, cần phải ăn xong rồi. Sau khi ra ngoài có nên hỏi một chút cảm tưởng của Lạc Cảnh Xuyên, không không không, làm như vậy quá phá hỏng hình tượng bá đạo tổng tài của hắn. Chờ chút, bình thường đều nói, người thu được lễ vật làm sao cũng phải biểu thị một chút cảm tạ, nhất định sẽ nhắc tới bữa sáng yêu thích của hắn.
Nghĩ tới đây, Thẩm Trạch Nhiên không thể đợi được nữa mà từ gian giữa đi ra, làm bộ mới vừa tỉnh ngủ dụi dụi con mắt, dư quang nhưng vẫn liếc Lạc Cảnh Xuyên.
Lạc Cảnh Xuyên chỉ đứng lên hỏi một tiếng hảo, ngồi xuống tiếp tục xử lý công việc.
Ân, e rằng Lạc Cảnh Xuyên chẳng qua là ngượng ngùng, nhất định là đang đấu tranh tâm lý, Thẩm Trạch Nhiên suy đoán.
Sau một giờ.
Ạch, nhất định là công tác bận quá, cho nên không thể nhớ ra ngay lập tức được.
Sau hai giờ, Lạc Cảnh Xuyên rót chén nước, nghỉ ngơi năm phút đồng hồ, tiếp tục xử lý văn kiện.
Ôi chao, hắn có thể là bởi vì không biết làm sao nhấc lên cái đề tài này một cách tự nhiên, cho nên mới không nói.
Thẩm Trạch Nhiên trơ mắt nhìn đồng hồ treo tường đi tới mười hai giờ, liền tới trước mặt Lạc Cảnh Xuyên, làm bộ lơ đãng nói: “Lạc thư ký, nên ăn, cơm, rồi!”
Hai chữ “ăn cơm” Thẩm Trạch Nhiên nghiến răng mà nói đến đặc biệt đặc biệt nặng, hi vọng Lạc Cảnh Xuyên có thể nhớ tới chuyện nào đó.
“Ồ, Thẩm tổng gặp sau.” Lạc Cảnh Xuyên để văn kiện xuống, cũng không quay đầu lại ly khai văn phòng.
Thẩm Trạch Nhiên: “…… QAQ “
Chú thích
Bọt biển bảo bảo ( hay là Spongebob ) là bé này đây