Sau khi Lâm Gia Nghi bình tĩnh lại, đang định gọi trợ lý vào, thì Kimi mang theo vẻ mặt hoảng hốt từ bên ngoài chạy đến.
"Gia Nghi, phải làm sao đây? Bên phía tập đoàn Phong Quân thế mà lại có đoạn ghi âm tối hôm qua chúng ta ra ngoài thương lượng."
Lâm Gia Nghi nhìn cô ta, vẻ mặt không tốt lắm trách mắng: "Gấp gáp cái gì? Không phải chỉ là một đoạn ghi âm sao, có thể tượng trưng được cái gì!"
Kimi ngẩn ra một lát, nhưng vẫn kìm không được sợ hãi.
"Nhưng mà..."
Cô ta chưa kịp nói hết, đã bị Lâm Gia Nghi lạnh lùng ngắt lời: "Không có nhưng mà, chuyện này tôi sẽ xử lý. Cô cứ yên lặng chờ đợi là được rồi!"
Kimi ngơ ngác nhìn cô, cuối cùng gật đầu rồi rời khỏi văn phòng.
Lâm Gia Nghi nhìn bóng lưng rời đi của cô ta, lạnh lùng cười giễu cợt một tiếng rồi gọi trợ lý vào.
Buổi chiều, thì thấy một tấm danh sách được đăng trên trang web chính thức của tập đoàn Lâm Thị.
Nội dung đại khái trên đó là đoạn ghi âm do tập đoàn Phong Quân công bố đã được cắt ghép âm tần tạo ra.
Mà cùng với việc công bố tấm ảnh đó, còn có một lá thư của luật sư, là đơn tố cáo tập đoàn Phong Quân.
Cư dân mạng nhìn thấy tin tức xoay chuyển tình thế, lại lần nữa bùng nổ.
Đặc biệt là đám fan hâm mộ đã bị chèn ép trước kia của Kimi, lại càng ngạo mạn cắn xé những cư dân mạng đã chèn ép mình lúc trước.
"Nhìn thấy rồi chứ, cắt ghép âm thanh, đúng thật là vì để trốn tránh trách nhiệm, thì thủ đoạn gì cũng sử dụng được!"
"Mấy bác VIP nói không sai, tập đoàn Phong Quân này vì lợi ích mà chuyện gì cũng có thể làm ra."
"Từ bây giờ trở đi, tôi sẽ tẩy chay tất cả mọi thứ liên quan đến tập đoàn Phong Quân! Có ai làm chung với tôi không?"
"Có."
"Tính tôi vào."
Trong nháy mắt, tập đoàn Phong Quân không dễ dàng gì mới khôi phục được một chút danh tiếng nay lại lần nữa mất sạch, ngay cả giá cổ phiếu cũng bị dao động.
Quân Nhật Đình ngồi trong văn phòng trầm mặc nghe Hà Văn Tuấn báo cáo, lạnh lẽo ngưng đọng trong mắt.
"Tiến hành bước thứ ba, nhớ đến đồn cảnh sát làm đơn tố cáo."
Anh cười lạnh phân phó, khí lạnh toàn thân khiến người ta rùng mình.
Tuy Hà Văn Tuấn đã sớm quen rồi, nhưng trong lòng vẫn không khỏi run rẩy.
Chiêu này của tổng giám đốc thật quá tàn nhẫn.
Tuy rằng sẽ không làm cho tập đoàn Lâm Thị phá sản, nhưng lại làm cho người ta mất hết vốn liếng, chỉ sợ trong thời gian ngắn cũng không dám đến trêu chọc đến bọn họ.
Cậu ấy thở dài trong lòng, nhưng động tác không có dừng lại, thực hiện bước cuối cùng của kế hoạch vô cùng nhanh gọn.
Chưa đầy nửa tiếng, đoạn video mà tối hôm qua bọn họ quay được đã bị bọn họ tung lên mạng.
Làm cho đám fan hâm mộ vẫn còn đang cực kỳ hống hách trong phút chốc đột nhiên im lặng hẳn ra.
"Haha, cú tự vả mặt này đến nhanh một cách không bình thường, lát nữa Lâm Thị sẽ không nói video này cũng là cắt ghép đấy chứ?"
"Chủ topic đang làm video, có thể đảm bảo với các bạn trên mạng rằng, đoạn video này, tính luôn cả bản ghi âm trước đó, đều không phải là cắt ghép!"
"Nào nào, các fan của Kimi, vừa rồi không phải rất hống hách sao? Bây giờ có phải là không dám đánh rắm nữa rồi không?"
"Bọn họ đương nhiên không dám đánh rắm rồi, tin tức mới nhất, người từ cơ quan cảnh sát đã đến tập đoàn Lâm Thị, sắp có người xong đời rồi."
Mà sự thật cũng đích xác là như vậy.
Lâm Gia Nghi nhìn thấy cảnh sát được trợ lý dẫn đến văn phòng, cả khuôn mặt trở nên vô cùng vặn vẹo.
"Cô Lâm, tổng giám đốc Quân của tập đoàn Phong Quân đã kiện cô tội thu mua bí mật thương mại bất hợp pháp, mời đi cùng chúng tôi một chuyến."
Cảnh sát không quan tâm đến sắc mặt của cô ta như thế nào, trực tiếp trình ra thẻ cảnh sát, mạnh mẽ đưa cô ta đi.
Cùng đi với cô ta còn có Kimi.
Mà khi cả hai bước ra khỏi tòa cao ốc, lập tức bị vây quanh bởi một đám phóng viên tầng dưới vì nghe được tin đồn mà đến.
"Cô Lâm, xin hỏi cô nghĩ thế nào về cuộc đối đầu thương mại này?"
"Cô Lâm, nghe nói trước đây cô làm việc ở tập đoàn Phong Quân. Lời tuyên chiến thương mại lần này là vì ghi hận việc tập đoàn Phong Quân đã sa thải cô sao?"
"Kimi, cho hỏi với tư cách là một nhà thiết kế lâu năm tại sao cô lại ăn cắp bản thảo thiết kế của người mới, lẽ nào là bởi vì cô đã dành hơn 20 năm trong việc thiết kế bản vẽ nên nay đã cạn kiệt ý tưởng, không thể thiết kế ra được tác phẩm tốt hơn nữa?"
"Kimi, fan hâm mộ của cô rất muốn biết, vụ việc lần này, cô tự nguyện tham gia hay là bị cấp trên của công ty ép buộc?"
Cả một đám đông vây xung quanh bọn họ, cầm micro lần lượt xuất ra những câu hỏi sắc bén.
Lâm Gia Nghi và Kimi đối diện với các câu hỏi, vẻ mặt càng ngày càng trở nên vô cùng khó coi.
Khi hai người đang bị chất vấn đến không biết phải trả lời như thế nào, may mắn nhờ có sự góp sức của cảnh sát, họ đã tiến lên cản đám phóng viên lại, đưa Lâm Gia Nghi và Kimi về đồn cảnh sát.
Cũng theo sự rời đi của đám người Lâm Gia Nghi, tập đoàn Lâm Thị rơi vào hỗn loạn.
Trước tiên là fan của Kimi làm ầm lên.
Họ cảm thấy bị Kimi và tập đoàn Lâm Thị lừa gạt, yêu cầu tập đoàn Lâm Thị đưa ra lời giải thích.
Thế nhưng bên phía tập đoàn Lâm Thị vì chuyện Lâm Gia Nghi bị đưa đi, mẹ Lâm vội vàng triệu tập cuộc họp khẩn cấp, bỏ qua việc trấn an ban đầu, dẫn đến nửa ngày sau đó, việc kinh doanh của tất cả nhân viên cấp dưới trong tập đoàn bị sự phẫn nộ của fan làm ảnh hưởng.
Các quầy hàng hiệu trong trung tâm mua sắm bị đập phá, ở tầng dưới của công ty có người đã giơ bảng phản đối.
Chính vì những trò hề này, mà giá cổ phiếu của tập đoàn Lâm Thị cũng trở nên không ổn định.
Hà Văn Tuấn biết được những tin tức này, ngay lập tức báo cho Quân Nhật Đình.
Khi Quân Nhật Đình nghe được, nét mặt của anh vẫn không thay đổi, hoặc là nói, tất cả đều nằm trong dự tính của anh.
"Cậu giám sát chặt chẽ phía đồn cảnh sát, nếu như nhà họ Lâm muốn đến bảo lãnh, thì chào hỏi những người phía trên một tiếng, cứ nói việc này có ảnh hưởng rất lớn đến tập đoàn Phong Quân, tôi mong được xử lý theo pháp luật."
Hà Văn Tuấn nghe xong lập tức hiểu ý của tổng giám đốc nhà mình.
Đây là tính làm cho Tập đoàn Lâm Thị phải hao tổn một số tiền lớn!
Nhưng cậu ấy nghĩ lại những gì tập đoàn Lâm Thị đã làm, cũng không có đồng tình với họ, còn muốn tặng cho bọn họ một câu đáng đời.
Trêu chọc ai không trêu chọc, lại đi trêu chọc tổng giám đốc.
Quân Nhật Đình không biết suy nghĩ trong lòng của cấp dưới thân tín của anh, sau khi dặn dò xong những điều này, thì đứng dậy rời khỏi công ty.
Không biết tại sao, sau khi sự việc đã tạm thời kết thúc, anh rất muốn nói cho Hứa Thanh Khê biết kết quả.
Cũng chính vì ý nghĩ này, anh lái xe về mà không hề nghĩ ngợi gì.
Hứa Thanh Khê có hơi ngạc nhiên khi thấy chưa đến giờ tan làm mà Quân Nhật Đình đã trở về.
"Sao anh lại về rồi?"
Quân Nhật Đình đi đến bên cạnh cô, khóe mắt quét qua bảng vẽ trước mặt, phát hiện trên đó đã có ba bản vẽ thiết kế, thì biết cô vẫn đang làm việc, không để ý đến những thay đổi trên mạng.
"Sự việc đã được giải quyết rồi, trở về sẽ nói cho em biết."
Hứa Thanh Khê nghe được lời này ngẩn ra một lát, sau đó mới kịp phản ứng lại anh đang nói gì.
Lại nhìn thấy cô nở nụ cười hỏi: "Giải quyết rồi? Giải quyết như thế nào? Bên phía tập đoàn Lâm Thị thừa nhận rồi à?"
Quân Nhật Đình nhìn thấy nụ cười trên gương mặt cô, đột nhiên biết tại sao anh lại muốn quay về nói chuyện này cho cô biết.
Anh không có đi suy nghĩ sâu xa về lý do tại sao bản thân lại muốn nhìn thấy nụ cười của Hứa Thanh Khê, kể lại một lần những việc đã xảy ra, Hứa Thanh Khê nghe đến thở dài không dứt.
Đặc biệt là Quân Nhật Đình còn lập đơn xử lý, tống Lâm Gia Nghi đến đồn cảnh sát, điều này đúng thật là nằm ngoài dự đoán của cô.
"Chúng ta làm cho Lâm Gia Nghi vào tù, bên phía nhà họ Lâm sẽ không chịu để yên đâu nhỉ?"
Mặc dù cô đã thở phào nhẹ nhõm, nhưng nghĩ đến nhà họ Lâm, lại không khỏi lo lắng nói.
Quân Nhật Đình đương nhiên biết cô đang lo lắng điều gì, cười giễu nói: "Cho dù bọn họ muốn hoà giải, phía bên anh cũng sẽ không đồng ý, những chuyện này em không cần phải bận tâm đâu."