Trong một căn hộ chung cư cao cấp tại trung tâm thủ đô.
Hà Văn Tuấn vội vội vàng vàng nhấn nút thang máy đi lên tầng cao nhất.
Tầng này chỉ có một người ở, phòng ốc hai bên đều thoáng đãng, không gian rất rộng, bốn phía xung cũng được thiết kế tối giản nhưn vô cùng sang trọng.
“Tổng giám đốc, bà chủ xảy ra chuyện rồi.”
Hà Văn Tuấn gõ cửa phòng làm việc, vội vàng kể lại sự việc ở nhà họ Quân.
Những ngày này, kể từ khi Hứa Thanh Tuệ tiếp quản tập đoàn Quân Thị rồi làm suy yếu quyền lực của cậu ấy trong nội bộ tập đoàn, cậu ấy dần dần biến mất khỏi tập đoàn Quân Thị không còn chút vết tích.
Hứa Thanh Tuệ chỉ nghĩ rằng Hà Văn Tuấn không chịu nổi sự ghẻ lạnh của cô ta nên tự mình biết mình bỏ đi, nhưng lại không biết, Hà Văn Tuấn là thuận theo sắp đặt gạt bỏ cậu ấy chạy đến giúp Quân Nhật Đình.
Quân Nhật Đình vừa nghe thấy lời của cậu ta, trên mặt lập tức bị bao phủ một tầng sương lạnh, không khí xung quanh lúc này như đông cứng lại, khiến người ta lạnh đến run rẩy.
“Lập tức cử người đến đón bà chủ, bảo Dương Minh Triết qua đó chăm sóc cho cô ấy.”
“Dạ!”
Hà Văn Tuấn nhận lệnh rồi lập tức sắp xếp người đến đó.
Vài phút sau, cậu ấy cúp điện thoại, quay trở lại phòng làm việc: “Tổng giám đốc, đã sắp xếp xong cả rồi.”
“Ừ, tình hình Hứa Thanh Tuệ bên kia sao rồi, kẻ đứng sau lưng cô ta đã xuất hiện chưa?”
“Vẫn chưa, nhưng mà có vẻ như sắp lộ diện rồi, Hứa Thanh Tuệ đã tiếp nhận tập đoàn Quân Thị theo kế hoạch.”
Hà Văn Tuấn báo cáo lại, lúc nói đến gần cuối thì liếc nhìn Quân Nhật Đình như muốn nói gì đó, có vẻ rất khó khăn, rất bối rồi.
“Sao vậy?”
Quân Nhật Đình trầm mặc nhìn cậu ta: “Có chuyện gì thì nói thẳng đi?”
Hà Văn Tuấn bị anh nhìn đến nỗi tim nhảy loạn xạ, da đầu tê rần lên, nói tiếp: “Gần đây thuộc hạ theo dõi Hứa Thanh Tuệ phát hiện Hứa Thanh Tuệ có một đứa con.”
Quân Nhật Đình nheo mắt lại đầy nguy hiểm, hơi lạnh toàn thân lại tỏa ra lần nữa: “Mấy tuổi rồi?”
“Theo như người theo dõi nói, khoảng tầm hai tháng.”
Hà Văn Tuấn vừa nói xong lời này, trong lòng cũng nảy sinh vài điều nghi hoặc.
Cậu ấy vốn không biết Hứa Thanh Tuệ đã từng treo đầu dê bán thịt chó, chỉ thấy kỳ quái sao lại xuất hiện đứa trẻ này.
Còn Quân Nhật Đình thông qua đứa trẻ này mà hiểu rõ được vài chuyện.
Lý do lúc trước Hứa Thanh Tuệ muốn tìm một người thế thân, e rằng chỉ vì đứa trẻ này.
Vừa nghĩ đến điều này, sắc mặt của anh tối đen như mực.
Từ lúc sinh ra đến bây giờ, anh chưa từng bị ai chơi một vố như thế này!
“Hừ, tốt lắm, rất tốt, tiếp tục theo dõi chặt cho tôi, cho tới khi nào kẻ đứng đằng sau Hứa Thanh Tuệ xuất hiện hẵng báo cho tôi biết!”
Đáy mắt Quân Nhật Đình hiện rõ thù hằn, có thể nói Hứa Thanh Tuệ này đã hoàn toàn chọc giận anh.
Hà Văn Tuấn rùng mình một cái, cậu ta thấy sắc mặt Quân Nhật Đình tối đen, sợ bị giận lây, lập tức gật đầu một cái rồi đi làm.
Mấy ngày tiếp theo, bầu trời ở thủ đô vô cùng náo nhiệt.
Tin tức về việc thay đổi chủ nhân nhà họ Quân được lan truyền rộng rãi ầm ĩ trong giới tin tức ở thủ đô.
Vốn dĩ có nhiều người không tin, nhưng đã nhiều ngày như vậy, không một ai trong nhà họ Phùng đứng ra giải thích, thậm chí còn có không ít người tò mò có ý định đi tìm gặp người nhà họ Quân để xác nhận, kết quả phát hiện, căn nhà của nhà họ Quân đã đổi chủ rồi, không biết đã bị đổi thành nhà họ Long từ khi nào.
“Xem ra nhà họ Quân thật sự sụp đổ rồi.”
“Còn không phải sao, mấy ngày nay tôi vẫn luôn cố ý cho người thăm dò tin tức của nhà họ Quân, nhưng một chút tin tức cũng không hề có.”
“Không phải nói ông cụ nhà họ Quân nằm viện rồi sao? Sao lại không có tin tức.”
“Tôi cũng thấy rất kỳ quái, theo lý mà nói, nhà họ Quân không thể nào bị đổi chủ dễ dàng như vậy được, cứ cảm thấy chuyện này có hơi bí ẩn.”
Giới kinh doanh của thủ đô cũng có không ít người tò mò về chuyện của nhà họ Quân, nhưng mà người nhà họ Quân giống như đã hoàn toàn bốc hơi vậy.
Hứa Thanh Tuệ cũng vô cùng lưu tâm đến vấn đề này.
Đặc biệt là Long Đại Thành sắp sửa quay về, người nhà họ Quân lại đột ngột biến mất, bảo cô ta phải giải thích ra sao đây.
“Người đang sống sờ sờ, sao đột nhiên lại biến mất được, tiếp tục tìm cho tôi, cho dù có đào ba tấc đất cũng phải tìm cho bằng được.”
Trong phòng khách, Hứa Thanh Tuệ đang nổi giận với một thuộc hạ.
Hứa Hải Minh bước vào, gần đây ông ta rất đắc ý.
Kể từ khi Hứa Thanh Tuệ tiếp nhận tập đoàn Quân Thị, những kẻ trước đây ông ta phải nhức đầu nhức não nghĩ cách tham gia các bữa yến tiệc để tiếp cận, khoảng thời gian này đều chủ động đến tìm ông ta, ông ta đi đến đâu cũng được cúi người chào đón, quả thật là uy phong không để đâu cho hết.
“Con gái cưng, làm sao vậy, sao lại nổi giận như thế, bình tình bình tĩnh, cẩn thận sức khỏe.”
“Con không thể nào bình tĩnh được, bố, bố có biết người nhà họ Quân đã biến mất ngay dưới tầm mắt của con không. Đến khi Đại Thành trở về, bố nói con phải giải thích với anh ta thế nào đây?” Hứa Thanh Tuệ vô cùng gấp gáp, cô ta chỉ có thể dựa vào chút công lao này để khiến Long Đại Thành nhìn cô ta bằng con mắt khác.
Đừng thấy Hứa Thanh Tuệ đã sinh cho Long Đại Thành một đứa con, nhưng mà cô ta còn chưa đủ sức để gả cho Long Đại Thành, cho nên cô ta buộc phải tích lũy vốn liếng không ngừng nghỉ.
Hứa Hải Minh thu hồi vẻ dửng dưng trên mặt, nghiêm giọng nói: “Không phải con đã phái người theo dõi sát mấy người nhà họ Quân đó rồi sao, sao lại đột nhiên biến mất được?”
Hứa Thanh Tuệ sa sầm mặt mày: “Chắc chắn là do đám thuộc hạ này làm ăn cẩu thả.”
“Cô chủ, chúng tôi thật sự rất nghiêm túc canh chừng đám người đó, quả thật không hề có gì bất thường.” Trưởng nhóm vệ sĩ nhịn không được mà biện hộ cho mình.
“Không có gì bất thường, vậy người đang sống sờ sờ vô duyên vô cớ mất tích được sao? Anh tưởng tôi là đứa trẻ ba tuổi dễ lừa lắm hay sao?”
Hứa Thanh Tuệ lạnh lùng mắng, trưởng nhóm vệ sĩ khó mà biện giải.
Hứa Hải Minh liếc nhìn hai người họ, sắc mặt nghiêm trọng ngồi xuống ghế sô pha: “Thanh Tuệ, có khi nào là người dưới trướng Quân Nhật Đình làm không?”
Hứa Thanh Tuệ không chút nghĩ ngợi phản bác lại: “Không thể nào, Quân Nhật Đình bị nhốt bên trong đó, Đại Thành đã đánh tiếng với nhưng người bên trên rồi, không cho phép bất cứ ai vào thăm hỏi.”
“Vậy có khi nào là do thuộc hạ lúc trước của lão già họ Quân làm không? Nên biết trước khi lão già họ Quân về hưu, là kẻ nắm thực quyền rất cao, mấy năm nay có không ít người không dám đắc tội nhà họ Quân, một phần lý do cũng chính vì như vậy.”
Sắc mặt Hứa Thanh Tuệ lập tức tối sầm, nếu thật sự do những kẻ đó nhúng tay vào, dựa vào thực lực trong tay cô ta, căn bản không thể nào động vào những người trong nhà họ Quân, thậm chí có khả năng Quân Nhật Đình cũng sẽ sớm được thả ra ngoài.
“Không được, con phải đi thông báo cho Đại Thành, để anh ấy sớm có chuẩn bị.”
Hứa Thanh Tuệ bỏ lại mấy lời này, lập tức đứng dậy đi lên lầu.
Đúng vào lúc này, Phần Lan.
Từ khi Hứa Thanh Khê biết nhà họ Quân xảy ra chuyện, cô vẫn luôn quan tâm theo dõi tin tức trong nước.
Nhưng mà, vì chênh lệch múi giờ và khoảng cách địa lý, tin tức cô tra được trên mạng ở đây, lúc nào cũng chậm hơn một hai ngày.
Hôm nay, cô lại đăng nhập lên web để xem tin tức trong nước, lập tức bị tin tức trên mạng dọa đến sững người.
#Tập đoàn Quân Thị vinh quang một thời đổi chủ, người nhà họ Quân không rõ tung tích!#
#Thời thế thay đổi, thương quyền tại thủ đô lại thay máu lần nữa!#
#Bài học của tập đoàn Quân Thị cảnh tỉnh mọi người, trước mặt pháp luật, không ai có thể qua mặt!#
Hứa Thanh Khê đọc từng dòng tin tức, trái tim như chìm xuống đáy vực.
Nhất là khi cô nhìn thấy trên tin tức nói ông cụ Quân nhập viện, càng thêm lo lắng không thôi, hận không thể trở về ngay lúc này để xem tình hình.
“Những tin tức này sao lại ngừng tại đây? Người nhà họ Quân đã đi đâu rồi? Tình hình của ông nội sao rồi, còn cả Nhật Đình nữa, trên này rốt cuộc là có ý gì, những ký giả này sao lại không đưa tin nữa?”
Cô không ngừng tìm kiếm tin tức, cố gắng nắm bắt được tình hình mới nhất, nhưng làm sao cũng tìm không ra, tìm tới tìm lui vẫn chỉ có tin tức này.
Nhất thời, cô tức giận đến ném cả con chuột máy tính đi, trong lòng bắt đầu nghĩ cách khác.