Tổng Tài Nguy Hiểm, Anh Thật Hư Hỏng

Chương 502: Chương 502: Thâm tình




Hứa Thanh Khê suy nghĩ, cũng lấy điện thoại hướng mắt nhìn về phía đề bài.

Liền nhìn thấy trong đám người, có một ông lão tóc bạc phơ ngồi trên ghế dựa nhắm mắt nghỉ ngơi.

Bên cạnh ông dựng thẳng một cái bảng đen, trên mặt bảng dùng phấn viết lên ba công thức.

Hứa Thanh Khê chau mày, mấy ký hiệu chữ số đó tách ra cô đều xem hiểu, nhưng đặt cùng với nhau, thì cô chịu thua rồi.

Cô cùng mọi người đều giống nhau, chụp đề bài rồi lên mạng tìm kiếm, chỉ có thể tìm thấy đề bài tương tự, cũng không có đáp án chính xác.

Đang lúc cô chán nản, bên tai vang giọng trầm ấm của Quân Nhật Đình:

“Em muốn tham gia hoạt động này sao?”

Ánh mắt Hứa Thanh Khê phát sáng, cô làm sao lại quên mất Quân Nhật Đình, phải nhớ rằng, trong ý thức của cô, người này không gì là không thể làm.

“Anh biết giải đề này không?”

Cô mong chờ nhìn Quân Nhật Đình, âm thanh không lớn, nhưng vẫn làm nhiều người liếc mắt nhìn qua.

Quân Nhật Đình cũng không quan tâm đến những ánh mắt đó, điều anh quan tâm là tóc mai của Hứa Thanh Khê đang bị gió thổi loạn, dịu dàng nói:

“Nếu em muốn tham gia, thì anh sẽ làm.”

Lời này nói ra, khiến không ít các nữ du khách xung quanh giống như chịu sát thương ôm ngực.

“Wow, ngầu quá.”

“Trời ơi, làm sao mới có thể có nam nhân sủng nịch mình đến như vậy!”

“A, a, thật hâm mộ cô gái đó ghê.”

Quân Nhật Đình không quan tâm sự huyên náo xung quanh, chuyên chú nhìn Hứa Thanh Khê:

“Em có muốn tham gia không?”

Hai má Hứa Thanh Khê nóng hổi, gương mặt ngượng ngùng, nhưng không có trốn tránh câu hỏi của Quân Nhật Đình, gật đầu nói:

“Em muốn tham gia.”

Khóe môi Quân Nhật Đình vẽ nên nụ cười nhẹ, nắm lấy tay Hứa Thanh Khê, hướng về phía bảng đen:

“Nếu đã như vậy, em và anh cùng nhau lên giải đề này.”

Mọi người nhìn bóng dáng của Hứa Thanh Khê và Quân Nhật Đình, vừa hâm mộ vừa đả kích.

Hứa Thanh Khê nhìn nhiều người như vậy, thế nhưng không một ai đáp đúng, kiềm nén không khỏi lo lắng nhìn hướng Quân Nhật Đình.

“Cứ tin tưởng anh.”

Quân Nhật Đình cảm nhận được ánh mắt lo lắng của Hứa Thanh Khê, anh dùng lực nắm lấy tay Hứa Thanh Khê, đáy mắt xẹt qua tia tinh quang, đứng một bên tràn đầy tự tin.

Cuối cùng, nửa tiếng sau, đến phiên Quân Nhật Đình giải đáp.

“Nếu tôi không đoán sai, đáp án cuối cùng của ba đạo công thức này là, người giống như ∫f(x′)dx, mà tôi thỏa mãn f(x).”

“Tôi chẳng qua là một sự lựa chọn của người, mà người cũng là đáp án duy nhất của tôi.”

Tiếng nói trầm thấp giống như tiếng đàn violon mang theo tình cảm triền miên khiến lời tỏ tình này trở nên càng trêu chọc nhân tâm.

Không ít nữ du khách trực tiếp kích động, hai tay ôm tim ngơ ngác nhìn Quân Nhật Đình, đối với Hứa Thanh Khê bằng ánh mắt chứa đủ loại hâm mộ đố kỵ.

“Ôi mẹ ơi, này mà là đáp án sao? Thật sự là nằm ngoài suy nghĩ của con người rồi.”

“Không được rồi, trái tim thiếu nữ của tôi muốn bùng nổ rồi.”

“Tôi cũng vậy, quá trêu người rồi.”

“Lần này tôi thua tâm phục khẩu phục.”

Các nữ du khách ồn ào thảo luận, Hứa Thanh Khê thì nhìn Quân Nhật Đình rất lâu cũng chưa thể trở lại bình thường.

Cô cũng giống như các nữ du khách khác, bị Quân Nhật Đình hung hăng lay động con tim thiếu nữ.

“Đáp án đúng không?”

Hứa Thanh Khê cuối cùng cũng không chịu nổi ánh nhìn chăm chú của Quân Nhật Đình, quên đi gương mặt hồng của mình, nhìn sang Phi Tư Nhĩ.

“Đáp án chính xác. Chúc mừng cậu đạt được suất vẽ chân dung lần này.”

Phi Tư Nhĩ liếc mắt nhìn Quân Nhật Đình, gương mặt lộ lên ý cười nhàn nhạt:

Hứa Thanh Khê nhìn nhiều người như vậy, thế nhưng không một ai đáp đúng, kiềm nén không khỏi lo lắng nhìn hướng Quân Nhật Đình.

“Cứ tin tưởng anh.”

Quân Nhật Đình cảm nhận được ánh mắt lo lắng của Hứa Thanh Khê, anh dùng lực nắm lấy tay Hứa Thanh Khê, đáy mắt xẹt qua tia tinh quang, đứng một bên tràn đầy tự tin.

Cuối cùng, nửa tiếng sau, đến phiên Quân Nhật Đình giải đáp.

“Nếu tôi không đoán sai, đáp án cuối cùng của ba đạo công thức này là, người giống như ∫f(x′)dx, mà tôi thỏa mãn f(x).”

“Tôi chẳng qua là một sự lựa chọn của người, mà người cũng là đáp án duy nhất của tôi.”

Tiếng nói trầm thấp giống như tiếng đàn violon mang theo tình cảm triền miên khiến lời tỏ tình này trở nên càng trêu chọc nhân tâm.

Không ít nữ du khách trực tiếp kích động, hai tay ôm tim ngơ ngác nhìn Quân Nhật Đình, đối với Hứa Thanh Khê bằng ánh mắt chứa đủ loại hâm mộ đố kỵ.

“Ôi mẹ ơi, này mà là đáp án sao? Thật sự là nằm ngoài suy nghĩ của con người rồi.”

“Không được rồi, trái tim thiếu nữ của tôi muốn bùng nổ rồi.”

“Tôi cũng vậy, quá trêu người rồi.”

“Lần này tôi thua tâm phục khẩu phục.”

Các nữ du khách ồn ào thảo luận, Hứa Thanh Khê thì nhìn Quân Nhật Đình rất lâu cũng chưa thể trở lại bình thường.

Cô cũng giống như các nữ du khách khác, bị Quân Nhật Đình hung hăng lay động con tim thiếu nữ.

“Đáp án đúng không?”

Hứa Thanh Khê cuối cùng cũng không chịu nổi ánh nhìn chăm chú của Quân Nhật Đình, quên đi gương mặt hồng của mình, nhìn sang Phi Tư Nhĩ.

“Đáp án chính xác. Chúc mừng cậu đạt được suất vẽ chân dung lần này.”

Phi Tư Nhĩ liếc mắt nhìn Quân Nhật Đình, gương mặt lộ lên ý cười nhàn nhạt:

Hứa Thanh Khê nhìn nhiều người như vậy, thế nhưng không một ai đáp đúng, kiềm nén không khỏi lo lắng nhìn hướng Quân Nhật Đình.

“Cứ tin tưởng anh.”

Quân Nhật Đình cảm nhận được ánh mắt lo lắng của Hứa Thanh Khê, anh dùng lực nắm lấy tay Hứa Thanh Khê, đáy mắt xẹt qua tia tinh quang, đứng một bên tràn đầy tự tin.

Cuối cùng, nửa tiếng sau, đến phiên Quân Nhật Đình giải đáp.

“Nếu tôi không đoán sai, đáp án cuối cùng của ba đạo công thức này là, người giống như ∫f(x′)dx, mà tôi thỏa mãn f(x).”

“Tôi chẳng qua là một sự lựa chọn của người, mà người cũng là đáp án duy nhất của tôi.”

Tiếng nói trầm thấp giống như tiếng đàn violon mang theo tình cảm triền miên khiến lời tỏ tình này trở nên càng trêu chọc nhân tâm.

Không ít nữ du khách trực tiếp kích động, hai tay ôm tim ngơ ngác nhìn Quân Nhật Đình, đối với Hứa Thanh Khê bằng ánh mắt chứa đủ loại hâm mộ đố kỵ.

“Ôi mẹ ơi, này mà là đáp án sao? Thật sự là nằm ngoài suy nghĩ của con người rồi.”

“Không được rồi, trái tim thiếu nữ của tôi muốn bùng nổ rồi.”

“Tôi cũng vậy, quá trêu người rồi.”

“Lần này tôi thua tâm phục khẩu phục.”

Các nữ du khách ồn ào thảo luận, Hứa Thanh Khê thì nhìn Quân Nhật Đình rất lâu cũng chưa thể trở lại bình thường.

Cô cũng giống như các nữ du khách khác, bị Quân Nhật Đình hung hăng lay động con tim thiếu nữ.

“Đáp án đúng không?”

Hứa Thanh Khê cuối cùng cũng không chịu nổi ánh nhìn chăm chú của Quân Nhật Đình, quên đi gương mặt hồng của mình, nhìn sang Phi Tư Nhĩ.

“Đáp án chính xác. Chúc mừng cậu đạt được suất vẽ chân dung lần này.”

Phi Tư Nhĩ liếc mắt nhìn Quân Nhật Đình, gương mặt lộ lên ý cười nhàn nhạt:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.